My vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào cái lỗ trên cánh cửa. Đột nhiên Trang Nhã dừng hành động của mình lại nhìn Minh An rồi lấy khăn giấy lau tay, khuôn mặt cô ta lãnh đạm nhìn Minh An, buông lời nói phũ phàng với con bé:
"Con tự giải quyết đi, mẹ đi xuống lầu giải quyết công việc riêng"
Minh An ngạc nhiên nhìn Trang Nhã, con bé cố níu kéo lấy mẹ mình:
"Ah mẹ à, con nghe nói vấn đề này khó giải quyết khi một mình lắm, phải cần thêm một người hỗ trợ thì mới nhanh được"
"Mẹ không biết, con làm sao thì làm, mẹ bận"
"Nếu mẹ không làm...con...con gọi chị My lên giờ đấy"
"Con đoán xem cô My lên nổi không?!"
Trang Nhã đưa đôi mắt gian xảo nhìn Minh An rồi đi về phía cánh cửa. My giật mình khi thấy Trang Nhã đang lại gần, cô nhanh chóng chạy xuống lầu mà quên mất ở bên dưới cô ẩm ướt từ bao giờ.
My vừa ngồi xuống ghế sofa thì Trang Nhã cũng xuống đến nơi, My giả vờ hỏi về tình hình của bé An: "Bé An sao rồi, chắc con bé bị bệnh à hay để tôi nấu cháo để nó ăn cho khỏe lại nhé".
Trang Nhã khẽ lắc đầu uống ngụm nước đáp lại: "Chỉ là nó hơi đau đầu thôi, cô không cần chú tâm đến vậy đâu, giờ mình tiếp tục việc dang dở hồi nãy được...chứ?".
My lắc đầu ra vẻ không đồng ý, cố lấy tay che lại cái l*и đang chảy nước của mình. Trang Nhã mặc kệ cái "không đồng ý" của My mà tiếp tục làm theo ý mình.
"Đừng Nhã...á...đừ...ng..."
My thở một cách nặng nhọc khi Nhã đưa mấy ngón tay mát lạnh của mình vào khuấy động cái l*и của My lên.
"Sao đã ướt thế rồi? Hay cô tự xử lí khi tôi vắng mặt một chút xíu đó hả? Thật dâʍ đãиɠ đó nha!"
Trang Nhã nói những lời đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ My.
My cố thoát khỏi Trang Nhã nhưng không thể được rồi, cô ta bây giờ đã làm chủ cả cơ thể của My.
My mặc kệ Minh An có nghe được hay không, cô không thể kìm nén nổi nên đã rên to.
"Ư...ư~...á...chỗ đó của tôi đang....đã quá...tiếp điiiii"
"Tôi sẽ đáp ứng nhanh thôi!"
Trang Nhã rút mấy ngón tay ra liếʍ sạch hết nước da^ʍ của My rồi kéo quần mình xuống.
Cô ta vừa kéo qυầи ɭóŧ xuống My thấy nước l*и của cô ta rất nhiều, nó làm ướt cả cái qυầи ɭóŧ cô ta vừa cởi.
Trang Nhã rút một cây dươиɠ ѵậŧ giả từ trong ngăn kéo dưới bàn liếʍ xung quanh nó để nó ướt rồi từ từ nhét vào l*и My, đầu còn lại nhét vào trong l*и cô ta.
My lần đầu chơi ©ôи ŧɧịt̠ giả nên khá là đau, My và Hương mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều chỉ dừng ở mức hai cái l*и cạ vào nhau là thôi.
Nhưng giờ thì nó vừa đau mà vừa đã, My rên lên một tiếng to rồi những dòng dâʍ ŧᏂủy̠ của cô bắn ra.
Trang Nhã cũng ra cùng với cô một lúc. Cô ta lôi ©ôи ŧɧịt̠ giả ra khỏi l*и My rồi cuối xuống liếʍ cho hết những dòng dâʍ ŧᏂủy̠ của My bắn ra.
My mệt mỏi sau khi lên cơn sướиɠ, cô ngước mắt lên thì thấy Minh An đang nhìn cô và Trang Nhã bằng con mắt đói khát. Nó còn đang bị tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ©. Minh An đi từ từ xuống chỗ của cô và Trang Nhã. Trang Nhã cũng hết hồn khi thấy Minh An đứng sau mình.
"Con...con...làm gì ở đây, mệt thì sao không ở trên phòng?"
"Con nghe thấy tiếng lạ thì ra đây thấy cảnh này, con xem hết rồi, từ đầu đến cuối, giờ là lúc mẹ và cô làm cho con đó, không thì đừng trách con!"