My cố gắng chống cự Trang Nhã, cái tình huống này...cô thật chẳng muốn chút nào, chỉ là do Trang Nhã mà cô mới ướt như này, thật xấu hổ mà, cô quyết định rồi phải nhanh chóng hoàn thành chuyến công tác này để về sớm với Hương.
Đối với cô chuyến công tác này như đi chơi gái không bằng.
My bị Trang Nhã khóa chặt bằng nụ hôn khiến My chỉ biết ú ớ. Đúng lúc trên lầu Minh An gọi Trang Nhã: "Mẹ, con mệt quá lên trên đây với con chút".
Trang Nhã luyến tiếc rời bỏ đôi môi của My khẽ hừ một cái, có thể nói Minh An vừa là một đứa phá hỏng việc vừa là một đứa đúng thời cơ giúp My thoát khỏi Trang Nhã.
Trang Nhã cố kìm nén cơn giận nói: "Mẹ lên đây, đợi chút!".
Rồi quay sang nhìn mặt My, nham hiểm nói: "Đợi tôi lên coi Minh An như thế nào xong thì sẽ xuống tiếp tục với cô".
Nhìn khuôn mặt đó My nhận ra Trang Nhã là một kẻ "cυồиɠ ɖâʍ" chính hiệu. Cô nghĩ rồi, mặc kệ chuyến công tác như thế nào cô cũng phải bỏ và quay về với Hương.
Đợi Trang Nhã lên lầu cô cũng nhanh chóng lên lấy đồ đạc...nhưng...cô ở cùng Minh An...Giời ạ! Trớ trêu!
My rón rén đứng ngoài phòng Minh An nghe lén. Vừa hay tai cô lọt một câu: "Mẹ xem ở đây này, con khó chịu lắm, cả ở dưới nữa".
"Đâu chỗ nào?"
"Đây!"
My nhìn cánh cửa, ơ hay...có một cái lỗ thủng này, cái lỗ hướng thẳng đến chỗ giường mà Minh An đang nằm.
Con bé không mặc đồ, hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, My á khẩu suýt thì kêu lên.
Cái tay của Trang Nhã đang đặt trên hai bầu ngực của Minh An, cô thấy nét mặt Trang Nhã khá bất ngờ nhưng vẫn không nói gì.
Minh An cầm tay còn lại của Trang Nhã đưa xuống nơi cái l*и kia đang ẩm ướt không thôi. Trang Nhã bất ngờ giật tay ra nhìn Minh An nói: "Rốt cuộc con mệt chỗ nào?".
"Ở dưới l*и và cả ngực con, nó cứ khó chịu làm sao đấy!"
"Từ nãy giờ con có uống bậy bạ cái gì không?"
Minh An như nhớ ra, đứng dậy tiến tới bàn học cầm vĩ thuốc trên bàn đưa Trang Nhã xem khiến cô ta tá hỏa.
"Nãy con mệt có lấy một viên đó uống xong giờ còn mệt thêm"
"Ôi trời Minh An ơi là Minh An! Con uống thuốc kí©ɧ ɖụ© làm gì, mà sao con có được thuốc này vậy?"
Minh An suy nghĩ gì đó rồi nói:
"À lúc trước phòng này chẳng phải bố hay dùng sao?"
"Thì ra là thằng cha đó! Được rồi, đưa mẹ quăng vỉ thuốc đó đi"
"Mẹ...con khó chịu, giúp con..."
My che miệng lại, Minh An lại lấy tay của Trang Nhã đặt xuống l*и của con bé, cái l*и nó đã ướt từ bao giờ, con nít bây giờ thật không ngờ...
Trang Nhã cũng đáp ứng Minh An, cô ta tay không ngừng vuốt ve cái l*и ướt của Minh An khiến My bên ngoài cũng rạo rực theo.
"Ư...ưʍ..."
"Suỵt khẽ thôi, không cô My dưới lầu nghe"
"V...vâng"
Không sao cô ở ngoài đây nghe thấy hết rồi. Không gì phải sợ!
Trang Nhã cúi xuống ngậm núʍ ѵú của Minh An mà mυ'ŧ. Tay cô ta vẫn chưa vội cho vào bên trong mà cứ sờ quanh hộŧ ɭε của con bé.
Giờ My mới để ý, cái lỗ trên cửa này có duyên ghê!