Bí Ái

Chương 25: Yêu đương ᐯụиɠ Ŧяộm

Kha Uyển cho rằng mình cùng Lưu Sùng Sơn có gian tình sẽ có ngày bị lộ, chung quy rằng giấy không gói được lửa.Nhưng lại không ngờ rằng bản thân mình chưa có lộ thì lại bắt gian được Lưu Chí.

À không nên nói là bắt gian phải nói là ngẫu nhiên gặp được.

Lưu Chí đưa đối tượng đi ra ngoài, Kha Uyển gặp qua  là người trong nhà mời thầy dạy đàn tỳ bà, nữ nhân này nhìn vào không lộ rõ tâm tư câu dẫn nam nhân, hơn nữa hai người này tính tình như vậy nên không thể nào nhìn rõ được điềm báo gì, bất luận những chi tiết nhỏ nhất.

Lại nói Lưu  Chí tính cách hướng nội, làm ra chuyện như vậy thật sự bình thường Kha Uyển nàng đã quá xem thường hắn rồi.

Sau sự việc đó, Kha Uyển trực tiếp ôm Lâm nhi về nhà mẹ đẻ, bộ dáng Lưu Chí cầu xin đau khổ như nào nàng cũng thờ ơ, ở thời đại này, nếu hai người đều đã thay đổi tâm ý thì không nên tiếp tục ở bên nhau nữa.

Lưu Sùng Sơn biết được Lưu Chí làm ra loại chuyện này, hắn vô cùng vui sướиɠ, hắn đang đau đầu do không thể nào tìm được lý do để Kha Uyển cùng Lưu Chí  hủy bỏ hôn nhân này, hiện giờ hai người đã như thế, hắn có thể quang minh chính đại chiếm hữu riêng Kha Uyển rồi.

Kha Uyển về nhà mẹ đẻ đã được mấy ngày rồi, Lưu gia bên kia cũng phái nhiều người lại đây, nàng thật là mắt như mù, đôi phụ tử này đều không thể dựa vào được, thật sự quá lãng phí tình cảm của mình.

Kha Uyển nhớ đến Lưu Sùng Sơn, hắn tự nhiên cũng ôm mộng tương tư với nàng.

Vì muốn thấy mặt Kha Uyển, hắn không đi "Cửa chinh" mà lại lựa chọn trèo tường tiến vào cửa Kha gia.

Chỗ ở của Kha Uyển, Lưu Sùng Sơn đương nhiên biết.Hắn đã đi qua rồi, thời điểm này có lẽ là nàng đang tắm, trong phòng tất cả đều là sương mù, hắn đóng cửa lại, Kha Uyển hoảng sợ.

Lưu Sùng Sơn lá gan quá lớn, thời gian này còn dám lại đây.Kha Uyển từ trong thau tắm đứng lên, Lưu Sùng Sơn hai bước, ba bước đi tới ôm chặt lấy Kha Uyển.

"Nhớ nàng muốn chết ta rồi." Lưu Sùng Sơn thật sự nhiệt tình, hắn hôn lấy miệng nhỏ của Kha Uyển, đầu lưỡi triền miên giao nhau, trao đổi nước miếng.

"Ngô..." Kha Uyển bị cướp đi hơi thở, nàng gian nan nuốt lấy nước miếng, đầu lưỡi bị hút đến tê dại.

Hai người giống như đôi tình nhân, yêu đương vụиɠ ŧяộʍ giống như một đôi gian phu da^ʍ phụ, tận lực phát tiết du͙© vọиɠ của bản thân mình.

Lưu Sùng Sơn cởi sạch quân trang, chỉ để lại quần xà lỏn, hắn nhảy vào thau tắm, lại hôn lên Kha Uyển.

"Đừng..." Vυ' Kha Uyển bị Lưu Sùng Sơn nắm lấy, chủ động tách chân nàng ra, môi âʍ ɦộ mở ra, nước ấm tràn vào mẫn cảm không thể chịu nỗi.

"Tiểu Uyển, tường nhà nàng cao quá, ta phải loay hoay tới nửa ngày mới trèo vào đây được." Lưu Sùng Sơn buông cái miệng nhỏ ra, thấy hắn chỉ còn quần xả lỏn, không giải thích gì nhiều, nàng liền phối hợp nâng chân lên, dùng môi âʍ ɦộ trêu đùa hắn, Lưu Sùng Sơn nhếch mép.

"Ai kêu ngươi không đi cửa chính?" Ngữ khí Kha Uyển hoàn toàn không có ý trách tội, lại rất mềm dịu cũng mị lực.

"Hai ta ở đây đang là yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, ta con mẹ nó, không thể nào đi nói với cha nàng là, nhị đệ ta muốn làm con gái ngươi?" Kha Uyển đã tách hai chân ra, Lưu Sùng Sơn nhận được tín hiệu, qυყ đầυ để ở môi âʍ ɦộ, không có ma sát, liền đổi thẳng thua thành thắng, toàn bộ đều đi vào.

"Ai cùng ngươi vụиɠ ŧяộʍ chứ...a..." Kha Uyển nghe được từ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, nàng gắt gao cắи ʍút̼ Lưu Sùng Sơn, câu lấy cổ hắn.

"Nàng không muốn ta hay sao?" Kha Uyển đáp lại bằng hành động nóng bỏng, Lưu Sùng Sơn sao có thể nhịn được, hắn nghẹn sắp hỏng rồi.Hắn thẳng lưng lên thọc vào, đại dươиɠ ѵậŧ thuận lợi xuyên xỏ vào bên trong, tiểu bức kịch liệt co rút lại, nuốt lấy toàn bộ dươиɠ ѵậŧ lớn.

"Nhớ...ta thật nhớ đến dươиɠ ѵậŧ của đại bá đó nha." Kha Uyển dựa lưng vào thau tăm, nàng chỉ có chống lưng, nửa người dưới hoàn toàn bay lên lấp lửng trên nước, nam nhân bắt lấy hai cái đùi hướng về phía phần hông, cự căn hung ác cắm vào, tiểu bức đương nhiên chịu không nỗi, bị cắm đến mất khí, nước ấm cũng bị mang đi theo vào.

"Nhớ dươиɠ ѵậŧ ta sao?" Ý tứ của Kha Uyển chính là không nhớ đến hắn, chỉ nhớ đến dươиɠ ѵậŧ hắn, Lưu Sùng Sơn lại mãnh liệt hơn nữa.

"A...quá sâu...đại bá thật lợi hại..." Tiểu bức Kha Uyển bị thọc đến sướиɠ phát điên, nàng phát ra tiếng rêи ɾỉ, dươиɠ ѵậŧ cao lớn, qυყ đầυ để ở miệng cửa cung, nàng muốn kêu to nhưng đêm đã về khuya, nàng sợ có người nghe được.

"Con mẹ nó, nàng chỉ nhớ dươиɠ ѵậŧ, không nhớ ta sao?Nàng muốn chết hả?" Lưu Sùng Sơn thọc vào tử ©υиɠ, hắn thao lực độ mạnh mẽ, thau tắm lắc lư, mỗi lần làm, nước ấm đều văng lên người Kha Uyển, thậm chí là bắn ra ngoài.

Kha Uyển vẫn còn là tiểu hài tử, bị cắm đến tê dại, thị mềm đều bị kéo ra, tiểu bức kẹp quá chặt nhưng Lưu Sùng Sơn thật sự quá mạnh, làm nàng mất đi khả năng chống trả.

"Đại bá...nhẹ chút...ngô...thao chết tiểu Uyển rồi." Kha Uyển thở hỗn hễn xin tha, Lưu Sùng Sơn dùng sức quá nhiều, qυყ đầυ chọc vào tử ©υиɠ, miệng cung thất thủ, âʍ đa͙σ toàn bộ đều biến thành nô ɭệ của Lưu Sùng Sơn, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm nàng hết sức rồi.

"Tiểu Uyển, nàng là của ta, chỉ của một mình ta thôi!" Lưu Sùng Sơn nói nhưng dươиɠ ѵậŧ không có dừng lại mà liên tục cắm vào, Kha Uyển mở mồm thở dốc.

"Đại bá...ngươi...A..." Kha Uyển đã không thể nghĩ nhiều như vậy được, nàng bây giờ quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỉ nghĩ muốn Lưu Sùng Sơn làm chết mình.

Thau tắm đong đưa, có thể thấy được Lưu Sùng Sơn có bao nhiêu tàn nhẫn, hắn đột nhiên đem Kha Uyển lật lại, từ phía sau lưng cắm vào nàng.

Kha Uyển nói hùa, hai người phối hợp như thiên y vô phùng, nàng cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể mình càng lúc càng trướng, qυყ đầυ đang run rẩy, nàng rêи ɾỉ nói:

"Ngươi đừng bắn...đừng bắn vào...ta cầu ngươi...đại bá..."

"Tiểu Uyển, ta muốn bắn vào trong của nàng, ta thật sự rất muốn bắn vào bên trong." Lưu Sùng Sơn cầm eo nhỏ, hắn là ra tư thế muốn bắn vào, tàn nhẫn làm một trận, hắn bẳn thẳng vào tử ©υиɠ, bám chặt vào Kha Uyển bắn vào.

"Không được..." Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt rót vào tử ©υиɠ, Kha Uyển cũng đạt tới cao trào, nàng khóc thút thít, phun ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠.