Xuyên Thành Cô Vợ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 19

Thấy cô im lặng mà ngẩn người nhìn chính mình, Thẩm tu tề nhìn cô hừ lạnh một tiếng, giơ tay kéo cà vạt trên cổ, dùng đôi chân thon dài đi về phía cô.

“Anh, anh không phải nói hôm nay không trở về sao” tô nhã nhã rốt cuộc hồi phục lại tinh thần, nhìn Thẩm tu tề hỏi.

Thẩm tu tề đứng ở trước giường, vươn ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng nâng cằm cô lên, làm cô ngẩng đầu lên, hơi hơi híp đôi mắt hiện lên nguy hiểm, môi mỏng khẽ mở, “Nếu anh không trở về, em muốn thế nào”

Đối mặt với ánh mắt nguy hiểm của anh, tô nhã nhã tim đập đến thật nhanh, phanh đông phanh đông mà vang, trái tim giống như từ trong l*иg ngực nhảy ra, cô lo lắng nắm chặt bàn tay đang buông thõng bên người thành nắm đấm, cổ họng lăn lộn một chút, rầm rầm nuốt một ngụm, khϊếp vía nói: “em, em không muốn thế nào.”

Ha hả.

Hắn tin cô mới là lạ.

Thẩm Tu Tề khóe môi cong lên, cười như không cười nói: “ Em định phá nhà à?”

Đó là một câu hỏi đáng sợ, cảm giác nếu cô dám trả lời vâng, hắn liền sẽ xé xác cô ra.

Tô nhã nhã nhát gan, nhịn không được run lên một chút, xuất phát từ bản năng cầu sống, vội vàng nói: “Như thế nào sẽ, đây là nhà của chúng ta a,em yêu quý còn không hết, hắc hắc hắc”

Thẩm tu tề “Nga” một tiếng, cố ý kéo kéo dài âm, tựa hồ còn ở trên đầu lưỡi chuyển động.

Tô nhã nhã nghe được tâm cũng run lên theo, trực giác cảm thấy không tốt.

Quả nhiên giây tiếp theo liền nghe được Thẩm tu tề hỏi: “vậy vừa rồi là ai nói lão hổ không ở nhà,khỉ con phải xưng bá vương”

Liền biết tránh không khỏi đi, a a a a

Tô nhã nhã dưới đáy lòng ô một tiếng, việc này thừa nhận nhất định phải chết,vì vậy cô quyết định dốc toàn lực, xông tới ôm eo Thẩm Tu Tề với khát vọng sống sót mãnh liệt, nhìn anh bằng đôi mắt to ngập nước, đáng thương : “em không có nói, em không có nói, anh nghe lầm rồi.”

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Tô nhã nhã rất biết đọc sắc mặt người khác,thời điểm đối mặt nguy hiểm, cô lập tức hèn nhát,hơn nữa còn hoàn toàn hèn nhát.

Dù sao cô cũng quản không được nhiều như vậy, có thể đem Thẩm tu tề dỗ tốt là được. Ai kêu Thẩm tu tề là nam chủ trong tiểu thuyết, bá đạo tổng tài, kim chủ ba ba của cô đâu, thật là đắc tội không nổi, bằng không mạng nhỏ khó bảo toàn

Ha hả a

Thẩm tu tề vốn không có dự đoán được cô sẽ đột nhiên nhào vào trong lòng ngực hắn, dang rộng vòng tay ôm hắn thật chặt,lộ ra đôi mắt đáng thương như mèo con, nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, hắn tâm nháy mắt liền mềm, khuôn mặt tuấn tú căng thẳng ban đầu cũng không thể duy trì được nữa, phì cười thành tiếng.

Hắn cũng là không nghĩ tới, tô nhã nhã sẽ túng đến nhanh như vậy, hắn còn tưởng rằng cô ít nhất sẽ có thể kiên trì một chút.

Nói thật ra, cô gái này ngày thường ở trước mặt hắn giả vờ ngoan ngoãn, ngọt ngọt ngào ngào gọi hắn là chồng, thời điểm kêu đến nhưng trôi chảy, ngoan vô cùng, lại kiều lại mềm, còn ngốc manh đáng yêu, khiến hắn tâm đều tan chảy.

Ai biết hắn cả đêm không ở nhà, cô sẽ làm loạn cả lên, thật đúng là hắn lão hổ không ở nhà trấn thủ, con khỉ nhỏ cô lại có thể đảo lộn cả thế giới, này vẫn là trường hợp hắn trước đây chưa từng gặp qua a, hắn nhịn không được nghĩ, rốt cuộc nào mới là bộ mặt thật của cô.

Là ngưởi ở trước mặt hắn bộ dạng ngoan ngoan ngoãn ngoãn nhu nhu nhuyễn nhuyễn mới là thật hay là người hắn không ở nhà liền thả bay chính mình, tùy tâm sở dục dã nha đầu mới là con người thật của cô.

Bất quá cẩn thận nghĩ lại, giống như mặc kệ nào mới là bộ dáng thật của cô, hắn đều cảm thấy thực đáng yêu, muốn cưng chiều dỗ dành.

Cái ý tưởng vừa ra tới này, khiến hắn giật nảy mình, cảm giác chính mình giống như có chút trúng tà.

Cũng không biết là bởi vì ý nghĩ này mà cảm thấy chột dạ hay là như thế nào, hắn ma xui quỷ khiến liếc nhìn Tô Nhã Nhã, bắt gặp khuôn mặt ửng hồng của cô, đôi mắt to ngấn nước, dáng vẻ đáng thương cho dù có tức giận cũng sẽ mất bình tĩnh.

Này, quên đi, ai kêu cô là người phụ nữ của chính mình đâu, mặc kệ nào mới là bộ dáng thật của cô, trước đây cô đã giúp anh rất nhiều, để hắn thuận lợi kế thừa tài sản chục tỷ, hắn liền rộng lượng không cùng cô so đo đi.

Thời điểm Tô nhã nhã nghe được hắn cười ra tiếng, liền biết chuyện này sắp kết thúc, cô thừa nhận chính mình nhát gan, thật cẩn thận đánh giá sắc mặt Thẩm tu tề, ôm hắn như cũ không buông tay, giống như một con mèo nhỏ ở trên ngực hắn cọ cọ, làm nũng nói: “ chồng à, anh không phải nói buổi tối hôm nay anh không trở về sao”

Như thế nào lại về rồi, hại cô thiếu chút bị hù chết, hơn nữa hắn còn nghiêm mặt, cảm giác rất tức giận, thân là nam chủ bá đạo tổng tài Thẩm tu tề, tức giận có chút dọa người a, cô còn phải hảo hảo dỗ dành hắn.

Bị đầu cô cọ, ngực một trận nóng lên, Thẩm Tu Tề tim nhảy lỡ hai nhịp, duỗi tay nhéo một chút khuôn mặt cô, “em có phải hay không ước gì anh không trở về, sau đó ở trong nhà làm ầm ĩ.”

“em nào có” tô nhã nhã không thừa nhận, thấy hắn nhìn chằm chằm cô, chớp chớp mắt to, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, “Nhiều lắm cũng chỉ là lăn lộn vài cái trên giường."

Thẩm tu tề: “Ha hả”

Hắn cười lạnh một tiếng,tầm mắt sắc bén từ trên mặt cô đảo qua, nói: “anh mệt rồi.”

Tô nhã nhã lập tức giơ lên tay phải nói: “em đi pha nước ấm cho anh tắm rửa.”

Tích cực chủ động lại khoe mẽ

Thẩm tu tề câu một chút khóe môi, trong lòng thực vừa lòng, “Đi đi.”

“rõ.” Tô nhã nhã học bộ dáng tiểu thái giám trong phim truyền hình hành lễ với hắn, thối lui đến phòng tắm đi pha nước tắm cho hắn.

Buổi tối đó, tô nhã nhã đem hết tất cả thủ đoạn, vừa chuẩn bị nước tắm cho Thẩm Tu Tề, vừa mát xa cho hắn,cầu Thẩm tu tề có thể đem việc kia quên đi, giơ cao đánh khẽ buông tha cô.

Ai biết sau khi Thẩm tu tề hưởng thụ xong phục vụ, dựa nghiêng trên đầu giường, híp lại con mắt nhìn cô nói: “Nếu em thích lăn giường như vậy, dứt khoát buổi tối hôm nay liền lăn thêm mấy lần đi”

Tô nhã nhã: “”

Bị Thẩm tu tề trấn áp kết quả chính là tô nhã nhã buổi tối đó ngủ muộn, lên thời điểm thức dậy đã là 8 giời sáng.

“Bị muộn rồi, bị muộn rồi” cô vô cùng lo lắng mà từ trên giường bò dậy, thời điểm hai chân bước xuống đất đều run lên, hai chân vừa tiếp đất liền run rẩy, thiếu chút nữa mất thăng bằng ngã trở lại trên giường.

“Còn sớm, gấp cái gì” phía sau trên giường lớn, rõ ràng đêm qua cả đêm đều xuất lực gia hỏa, lại giống như một chút cũng không mệt, ngược lại cảm thấy tinh thần thoải mái.

“em cùng chu tỷ hẹn 9 giờ đi thử quảng cáo.” Tô nhã nhã nói.

“Lại muốn thử quảng cáo gì, không phải mới cho em một vai nữ số hai sao?” Thẩm tu tề tò mò hỏi.

“ thử vai quảng cáo.” Tô nhã nhã vừa đi vào phòng tắm vừa nói.

“em vất vả làm gì, công ty tôi có quảng cáo, em có muốn nhận không?” Nhìn bóng lưng mảnh khảnh của cô, có lẽ là đau lòng, cũng có thể là tâm tình của Thẩm Tu Tề rất tốt, anh nhớ rõ cô đã nhờ anh giúp. Anh nhớ tới cô mấy ngày hôm trước tìm anh muốn quay quảng cáo,ma xui quỷ khiến liền nói ra những lời này.

“Thật sự” tô nhã nhã quay đầu lại nhìn thoáng qua người nằm ở trên giường lớn, lộ ra nửa thân trên, gầy nhưng rắn chắc trên người còn có mấy cái vết đỏ, đó là đêm qua lúc cô bị anh khi dễ, làm càn mà ở trên người anh cắn ra tới.

Lúc ấy hai người lăn lộn, nam nhân thể lực kỹ thuật đều thực tốt, cô cảm thấy thực thoải mái, hiện tại bình tĩnh lại nhìn đến những cái dấu vết đó, thế nhưng cảm thấy mặt nóng lên, cuống quít quay mặt đi, chịu đựng toàn thân đau nhức, bước nhanh vào phòng tắm.

Thời điểm của phòng tắm đóng lại, tô nhã nhã nghe được nằm ở trên giường lớn Thẩm tu tề đối cô nói: “Thật sự.”

Nghe thấy hai chữ này, tô nhã nhã đang đứng sau cánh cửa im lặng mỉm cười, Thẩm tu tề cấp tài nguyên quảng cáo, ít nhất nếu cô tâng bốc anh như vậy, thì cũng có chút lợi phải không?

Tô nhã nhã dậy hơi muộn, cô thu dọn đồ đạc nhanh nhất có thể, nhìn đồng hồ đã gần chín giờ, cô vội ra ngoài nên không kịp làm bữa sáng, liền cười nịnh nọt cùng Thẩm Tu Tề nói: “anh buổi sáng hôm nay ở bên ngoài ăn có được hay không, em hiện tại phải lập tức đến công ty.”

Từ khi Thẩm Tu Tề ăn qua cơm Tô Nhã Nhã làm, liền không thích ăn đồ ăn bên ngoài, mỗi ngày ba bữa đều phải cô làm. Trước kia, khi cô không bận rộn, muốn cùng nam chủ bá đạo tổng tài Thẩm tu tề tạo mối quan hệ tốt, cô đều thành thành thật thật xuống bếp nấu cơm, chẳng qua hôm nay là tình huống đặc thù, cô là thực sự muộn.

Thẩm tu tề nhìn chằm chằm cô,khuôn mặt anh tuấn không có chút biểu tình nào, thoạt nhìn thực không cao hứng.

Tô nhã nhã ở trong lòng thở dài, người này sao lại cáu kỉnh như một đứa trẻ, hiện tại anh không vui, cô chỉ có thể làm anh vui vẻ, nếu không ai biết anh sẽ ghi tạc cô như thế nào trong lòng.

“chồng à, hôn hôn ông xã.” Tô nhã nhã khẽ gọi anh, rướn người hôn lên khóe miệng anh.

Thừa dịp Tô Nhã Nhã không để ý tới, Thẩm Tu Tề khóe miệng hơi hơi giật giật, hắn vẫn như cũ bình tĩnh, lạnh giọng nói: "Nhớ kỹ, em nợ anh một bữa cơm.

“Ân ân.” Tô nhã nhã lập tức gật đầu, “em đã biết, sau này em bù đắp."

“Này còn kém không nhiều lắm.” Thẩm tu tề lạnh mặt xua xua tay, “Đi đi.”

“Cảm ơn chồng, moah moah ~” tô nhã nhã cười xán lạn, lại ở trên má Thẩm Tu Tề hôn một cái, vui mừng mà cầm theo túi rời đi.

Cho đến khi Tô Nhã Nhã đi ra ngoài, cửa lại lần nữa đóng lại, Thẩm Tu Tề mới giơ tay sờ sờ nơi Tô Nhã Nhã hôn trên mặt, cười nhạt một tiếng.

Tô nhã nhã vội vã chạy đến công ty, khi cô đến công ty để tìm Chu Bội Vân thì đã chín giờ mười lăm, chu bội vân cũng không quá quan tâm đến việc cô đến trễ mười phút, cô đã để cô ấy đến sớm hơn.

Sau khi hai người gặp nhau, chu bội vân nói với tô nhã nhã một ít những việc cần chú ý, hai người mới cùng nhau lái xe đến khách sạn nơi tổ chức buổi thử vai quảng cáo.

Khi họ đến, đã có rất nhiều người chờ đợi.

“em ở chỗ này chờ, chị đi lấy bảng số cho em.” Sau khi tìm một chỗ ngồi xuống, chu bội vân bảo tô nhã nhã chờ, cô đi đến tấm biển phía trước để lấy biển số.

Tô nhã nhã đáp ứng một tiếng được, liền an tĩnh mà ngồi ở ghế nghỉ chân chờ, cúi đầu nghiêm túc mà lướt Weibo.

Lúc này, một người đàn ông dáng người cao lớn, đẹp trai từ bên ngoài đi vào, bị vài nhân viên công tác vây quanh từ bên ngoài đi vào tới, hắn vừa vào cửa, liền có người nhận ra hắn, kêu lên chói tai: “Nghiêm Tuấn Dật, Nghiêm Tuấn Dật”

“A đẹp trai quá đi”

Cách Tô Nhã Nhã không xa, có một cô gái hét lên kinh ngạc,mãnh mẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ màng nhĩ của tô nhã nhã, cô khẽ cau mày, ngẩng đầu nhìn về phía Nghiêm Tuấn Dật.

Cùng lúc đó, Nghiêm Tuấn Dật dường như bị thu hút bởi thứ gì đó, quay đầu nhìn về phía Tô Nhã Nhã, ánh mắt của hai người giao nhau trong không trung.