Đến Đấu La Đại Lục Ta Có Chinh Phục Hệ Thống (H)

Chương 71: Dùng thuốc ᛕích ᗪu͙ƈ, chà đạp Hồ Liệt Na

Chương 71: Dùng thuốc kí©ɧ ɖụ©, chà đạp Hồ Liệt Na

Cuối cùng cũng đã đến tối. Tô Hỏa hưng phấn bắt đầu thực hiện hành vi biếи ŧɦái của hắn. Chỉ mấy ngày được ở chung với Hô Liệt Na, Tô Hỏa đã phải cố gắng kiềm chế thú tính của mình lại. Hắn thèm à, Hồ Liệt Na quá quyến rũ, chỉ cũng nhìn thôi mà nước miếng đã chảy rồng rồng. Đặc biệt là cặp mông thịt căng mịn màng kia. Khi đi đều lắc mông mạnh như vậy, hắn thật muốn ngay lập tức đè nàng xuống mà cưỡиɠ ɠiαи thao từ phía sau.

Tô Hỏa hồi hộp lẻn vào nhà của Hồ Liệt Na. Mặc dù hắn có thể mặc cả quần áo vẫn có thể tàn hình. Nhưng không? Tại sao lại làm như vậy. Tô Hỏa cởi sạch quần áo ra, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đúng một bên nhìn Hồ Liệt Na.

Bây giờ Hồ Liệt Na đang tu luyện. Tô Hỏa cảm khái. ( Xem ra thiên tài thật không dễ làm chút nào, mỗi ngày đều phải chăm chỉ cố gắng tu luyện từ sáng đến tối, thật chán chết. Cũng không như ta, thao thao thao. Vậy là có thể lên cấp ào ào.)

Tô Hỏa lấy ra một lọ thuốc dung dịch mà hắn đã pha chế, chuẩn bị từ trước. Đây là thành quả nghiêm túc nghiên cứu bấy lâu nay của hắn. Ngoài kí©ɧ ɖụ©, thì tác dụng của nó có thể làm cho đối phương thần trí mơ màng, suy yếu sức lực và làm tiêu tán hồn lực.

Tô Hỏa ngay lập tức dùng kĩ năng {Hiệu Ứng Vô Hình} nhanh chóng đút nàng uống hết thuốc.

Hồ Liệt Na đang tu luyện thì có cảm giác rất kì lạ, cả cơ thể đều nóng lên, có chút ngứa ngáy khó chịu phía dưới tiểu huyệt.

"Chẳng lẽ ta tu luyện sai, bị phản phệ. Aa, ngứa quá."

Sau một hồi đấu tranh, Hồ Liệt Na quyết định hôm nay sẽ tu luyện đến đây thôi. Rồi nàng bắt đầu đưa tay xuống dưới, đút ngón tay vào trong tiểu huyệt bắt đầu thủ da^ʍ.

Trong cơn khoái hoạt, Hồ Liệt Na không ngừng rên to: "Aa... Lão sư... Mạnh hơn, mạnh hơn... Aa, sướиɠ quá... Lão sư người thật đẹp... Aa lão sư, con yêu người.... Lão sư con sướиɠ quá... Con ra đây... Aa~"

Đứng một bên quan sát, Tô Hỏa hưng phấn, bây giờ côn ŧᏂịŧ đều đã bị Hồ Liệt Na khơi dậy dục hỏa mà cương cứng lên. (Không ngờ Na Nhi nhà ta lại thật làm một cái lão sư khống. Ta mới chỉ dùng lượng nhỏ thuốc kí©ɧ ɖụ© mà đã để nàng hiện ra bộ mặt thật rồi.)

Tô Hỏa tắt tàng hình. Cười cười nói: "Na Na sư tỷ thì ra lại có thể dâʍ đãиɠ như vậy. Ân, ta có nên nói cho lão sư biết, sư tỷ của chúng ta vậy mà khi thủ da^ʍ lại không ngừng luôn miệng gọi tên lão sư. Chậc chậc, nếu vậy chắc là lão sư sẽ rất vui à."

Hồ Liệt Na sửng sốt giật mình: "Cái gì! Tô Hỏa tại sao đệ lại ở đây? A! Tại sao đệ lại không mặc quần áo?"

"Tại sao đệ lại không thể ở đây được chứ? Nếu đệ không ở đây thì làm sao phát hiện ra hành động biếи ŧɦái này của sư tỷ đây?" Tô Hỏa cầm côn ŧᏂịŧ to tướng của mình dần dần tiến đến Hồ Liệt Na.

"Đừng qua đây, nếu không ta sẽ hét lên." Hồ Liệt Na đầu óc quay cuồng, run lẩy bẩy, co rúm lại một chỗ.

"Tốt thôi, tỷ cứ hét lên đi. Hét lên cho mọi người đến cùng nhau xem." Tô Hỏa kéo chân Hồ Liệt Na lại, cẩn thận vuốt ve đùi của nàng.

Vậy mà Hồ Liệt Na thật sự dám hét lên: "Cứuuuu..."

Tô Hỏa nghe vậy nhanh chóng dùng mồm để bịt lấy miệng nàng lại. Hôn sâu nàng, điên cuồng cháo lưỡi. Cảm nhận hương vị ngọt ngào truyền đến, Tồ Hỏa càng thêm ra sức luồn lưỡi của mình vào trong miệng của Hồ Liệt Na bắt lấy lưỡi của nàng. Một tay thì đưa xuống phía dưới, không ngừng móc, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt.

Khi hai người tách nhau ra, cũng là lúc Hồ Liệt Na cao trào đỉnh điểm. Hồ Liệt Na đỏ mặt, hơi thở dồn dập, dâʍ ŧᏂủy̠ mãnh liệt tiết ra. Tức giận, nụ hôn đầu của nàng cứ thế bị người ta thô bạo cướp mất. Nàng không cam tâm à. Nhưng cũng không chống cự được. Cả người đều không có chút sức lực nào.

Tô Hỏa đưa phần tay nhớp nhát đầy dâʍ ŧᏂủy̠ đút vào miệng Hồ Liệt Na cưỡng ép nàng liếʍ sạch: "Như thế nào? Tay của đệ có làm người sướиɠ không sư tỷ?"

"Không. Không phải như thế. Ta không có sướиɠ.... Bỏ cái tay ghê tởm của ngươi ra." Hồ Liệt Na hoảng loạn, không hiểu tình trạng cơ thể hiện giờ. Nhưng nàng biết, chín phần mười là do Tô Hỏa giở trò.

Tô Hỏa không nhiều lời, giữ chặt Hồ Liệt Na. Mặc dù một lúc sau nàng vẫn chống cự nhưng cũng không mãnh liệt như lúc đầu. Cộng với đầu óc đã mơ hồ do tác dụng của thuốc và do hôn lâu bị thiếu không khí. Bây giờ nàng hoàn toàn là một con cừu chờ đợi bị làm thịt.

Tô Hỏa bắt đầu từ từ nhấm nháp cơ thể của Hồ Liệt Na. Trước tiên là hắn đưa tay xuống thỏa nhào nặn cặp mông căng tròn của nàng. Hắn thế nhưng đã từ lúc mới đầu gặp mặt đã luôn suy nghĩ được làm điều này. Bây giờ còn thời gian phải thật tốt tận hưởng mới được.

Sau khi tạm thời thỏa mãn, tiếp đó là phần ngực. Tô Hỏa dùng tay xoa xoa, bóp bóρ ѵú: "Ngực của sư tỷ rất mềm à. Aa, thật đã khi được bóp chúng như vậy. Tỷ cảm thấy như thế nào khi đệ bóp chúng như vậy? Có sướиɠ không?"

Hồ Liệt Na nước mắt chảy ra khóe mắt, cắm răng không lên tiếng. Đau khổ, tuyệt vọng, muốn tìm đến cái chết. (Thật không ngờ Tô Hỏa lại là một kẻ kinh tởm như thế. Vậy mà buồn cười cho ta vẫn luôn coi hắn là một tiểu hài ngây thơ, trong sáng. Trước đây là xem ra là ta đã bị mù khi mà nghĩ hắn tốt như vậy... Tên súc sinh.)

Tô Hỏa cũng không để ý lắm, bắt đầu cởϊ áσ của Hồ Liệt Na ra. Lập tức hai quả đạo tiên chín mọng nẩy lên. To, tròn, trắng trẻo, đặc biệt là chỗ hai nhũ hoa màu hồng nhạt nhỏ nhỏ, xinh xinh.Tô Hỏa vô cùng kích động, ra sức bóp mạnh hơn làm cho Hồ Liệt Na phải mở miệng mà rêи ɾỉ.

Bóp đủ rồi, Tô Hỏa ngậm một bên ngực tham lam mà bú. Được một lúc rồi lại hoán đổi bên khác, cứ thế say mê lặp lại. Còn tay thì đưa xuống kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt làm cho Hồ Liệt Na cảm nhận được cao trào.

Khi Hồ Liệt Na lại thêm một lần nữa ra. Tô Hỏa mới chịu nhả nút vυ' của nàng ra. Nhìn lên khuôn mặt buồn bã của Hồ Liệt Na, Tô Hỏa có chút không đành lòng. Hắn lè lưỡi ra bắt đầu liếʍ láp khắp khuôn mặt nàng.

Chơi đùa đủ. Tô Hỏa bắt đầu làm chính sự. Từ từ lột sạch quần áo của Hồ Liệt Na. Ngồi trên bụng của nàng. Ép cặp ngực lại, bắt đầu giao vυ': "Ân, tốt, đủ sảng khoái. Chậc chậc, không ngờ chỉ giao vυ' của tỷ mà ta có thể khoái hoạt như vậy. Thật tuyệt vời."

"Aa, sướиɠ quá. Chết tiệt, đệ ra đây... Aa~" Tô Hỏa nhanh chóng lấy ra trong túi đồ một cái lọ, rồi xuất tinh vào trong đó.

Ra một lần, Tô Hỏa trườn xuống dưới. Tách hai chân của Hồ Liệt Na ra, đánh giá tiểu huyệt: "Lại là một cái không lông tiểu huyệt. Thật là may mắn.... Nó đẹp lắm, ta rất thích à."

Tô Hỏa ngay lập tức, úp mặt vào phía dưới, bắt đầu dùng kĩ năng điêu luyện của mình liếʍ tiểu huyệt của nàng.

Hồ Liệt Na không kìm được liên tục phát ra những âm thanh yêu mị: "Aa... Không được... Ngừng lại đi... Quá sướиɠ rồi... Ân, chính là vậy... Aa... Sướиɠ quá... Không được, phải tiết... Phải tiết... Aa~"

Do dược liệu của thuốc, Hồ Liệt Na rất nhanh lại bị Tô Hỏa làm đến cao trào.

Tô Hỏa vui vẻ, bắt đầu dùng côn ŧᏂịŧ cọ xát lấy tiểu huyệt. Hai tay giữ lấy ngực mà tựa.

"Ngừng lại đi... Aa aa... Sư đệ, chỗ đó ngươi không thể vào. Cầu xin ngươi hãy dừng lại đi.... Aa... Nếu như bây giờ đệ ngừng lại tỷ sẽ xem như không có chuyện gì..." Hồ Liệt Na tuyệt vọng gào khóc.

"Na Na sư tỷ à, người nghĩ rằng bây giờ đệ có thể ngừng lại sao? Tỷ xem, côn ŧᏂịŧ của đệ đều cứng như vậy, đệ thật sự rất khó chịu à... Nhưng mà nếu tỷ muốn đệ ngừng lại cũng không phải không được. Trừ khi tỷ đồng ý làm theo lời đệ, giúp đệ thỏa mãn mới được." Tô Hỏa trêu chọc, bắt đầu chọc chọc vào tiểu huyệt.

"A! Mau dừng lại đi. Được rồi, tỷ đồng ý.... Trừ việc đó ra thì tỷ đều có thể thỏa mãn cho ngươi." Hồ Liệt Na hoảng sợ, nếu nàng còn không đồng ý. Tô Hỏa hắn thật sự sẽ đẩy côn ŧᏂịŧ vào.

"Đó đều là do tỷ nói à. Nếu tỷ thật không thể làm cho đệ thỏa mãn, thì phải dùng tiểu huyệt của mình để bù vào."