Đến Đấu La Đại Lục Ta Có Chinh Phục Hệ Thống (H)

Chương 57: Âm thầm thao nhau với Tiểu Vũ trước mặt cô cô

Chương 57: Âm thầm thao nhau với Tiểu Vũ trước mặt cô cô

Trong bữa ăn, mọi người đều nói chuyện rất vui vẻ. Trương Dung cũng đã chấp nhận Tiểu Vũ là một thành viên trong gia đình, làm cho Tiểu Vũ vui mừng khôn xiết. Mọi người đang trò chơi với nhau, Tô Hỏa kéo quần xuống, nắm lấy tay của Tiểu Vũ đưa đến côn ŧᏂịŧ sục. Còn tay của hắn cũng đưa xuống kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt của nàng.

Nguyên bản, hai người họ cũng thường xuyên làm chuyện này trong học viện nên Tiểu Vũ cũng không mấy phản khác. Nàng cũng chỉ giả vờ phản kháng rồi sau đó ngoan ngoãn động tay mà giúp cho hắn được thoải mái.

Khi Tô Hỏa sắp ra, hắn ghé tai lại bên cạnh Tiểu Vũ: "Muội muội, đến lúc dùng món tráng miệng rồi."

Nói rồi, hai người làm lại trò rơi đồ vật xuống bàn để cho Tiểu Vũ có thể cúi xuống: "Ca ca, để muối xuống nhặt dùng huynh."

Tiểu Vũ mặt đỏ như trái gấc, cẩn thận chui xuống thưởng thức tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà ca ca dành tặng....

Xong bữa ăn tối, Tô Hỏa kéo Tiểu Vũ đi đến phòng khách. Hắn ôm lấy Tiểu Vũ lên sôpha. Bắt đầu động tay động chân.

"Ca ca, ở đây không được, đợi chúng ta vào phòng rồi hãy làm." Tiểu Vũ xấu hổ, nắm lấy tay Tô Hỏa cố đẩy ra nhưng không được.

"Không sao đâu, muội chỉ cần ngồi im lặng lên ca là được rồi. Sẽ không ai phát hiện đâu." Nói rồi Tô Hỏa kéo qυầи ɭóŧ của Tiểu Vũ ra.

"Ca ca thật sự không được đâu. Xin huynh đó." Tiểu Vũ sợ hãi. Cũng không thể mới vừa đó đã bị người nhà của Tô Hỏa biết quan hệ này của hai người. Như thế sẽ không hay lắm.

"Tiểu Vũ à, ca ca thật sự chịu không nổi. Mấy ngày nay trên xe ngựa ca đều không thể thỏa mãn. Muội giúp huynh được không?" Tô Hỏa dùng {Kí©ɧ ɖụ©} giúp nàng nhanh chóng hạ quyết tâm.

"Xem ra muội không đồng ý rồi. Nếu đã như vậy thì ca ca cũng không ép muội nữa." Sau một hồi dằn co không được, Tô Hỏa buông tay ra, giả vờ làm mặt buồn bã.

Tiểu Vũ thấy vậy liền có chút đau lòng, cắn răng làm liều. Nàng nâng mông lên, cầm côn ŧᏂịŧ của hắn, đẩy đến cúc hoa của nàng, rồi từ từ hạ xuống: "Của ca ca đó. Nhưng cẩn thận một chút, ta không muốn bị người khác phát hiện."

"Cảm ơn Tiểu Vũ. Quả nhiên muội tốt với ta nhất. Ta yêu muội chết mất." Nói rồi Tô Hỏa nâng mặt Tiểu Vũ lên mà hôn môi một cái.

"Bỏ ra, đồ xấu xa. Sẽ bị phát hiện mất." Tiểu Vũ đẩy Tô Hỏa ra rồi xấu hổ nằm trong ngực của hắn.

Một lát sau Trương Dung đi đến: "Tiểu Hỏa, Tiểu Vũ hay đứa đang làm gì vậy?"

Tiểu Vũ nảy giật mình, định đứng dậy thoát khỏi côn ŧᏂịŧ thì bị Tô Hỏa giữ lại.

Tô Hỏa thì thầm vào tai của nàng: "Đừng cử động. Nếu bây giờ muội đứng dậy thì cô cô sẽ nhìn thấy hết mất. Yên tâm đi, váy của muội đã che lại côn ŧᏂịŧ của ca rồi, cô cô không nghi ngờ đâu."

Tô Hỏa ôm lấy Tiểu Vũ, vuốt ve lên lưng nàng: "À, cô cô là không biết thôi. Tiểu Vũ nhà ta rất hay rụt rè. Mới chuyển đến nhà chúng ta, muội ấy còn chưa quen lắm. Bây giờ còn cần con phải ôm lấy muội ấy an ủi, nếu không muội ấy sẽ giống như một tiểu thỏ con phát hoảng rồi chạy đi lung tung mất. Có phải không Tiểu Vũ?"

Tiểu Vũ thầm chửi bậy trong lòng, rồi chậm rãi lên tiếng: "Đúng vậy, cô cô đừng hiểu lầm.... Con chỉ có chút hơi sợ chỗ lạ thôi... Ư..."

"Ư?..." Trương Dung.

"Ân, bây giờ có vẻ như Tiểu Vũ đang rất hoảng à. Muội ấy sợ hãi đến mức nấc cụt luôn rồi haha." Tô Hỏa thấy tiểu huyệt của nàng đang rất co thắt liền tăng tốc nhấp mông làm cho Tiểu Vũ không nhịn được mà cứ rên lên

"Là vậy phải không?" Trương Dung đương nhiên biết hai người đang nói dối. Nàng nhìn thấy chủ nhân đang làm chuyện đó, cũng tự động cởi ra một phần quần áo. Một tay ôm lấy ngực, một tay móc tiểu huyệt, ở trước mặt hắn thủ da^ʍ, giúp hắn có thêm kɧoáı ©ảʍ.

Tiểu Vũ vì quay lưng lại nên cũng không phát hiện ra hành động dâʍ đãиɠ của Trương Dung. Miệng thì liên tục phát ra tiếng ư ư theo nhịp điệu. Nàng vô cùng xấu hổ, dù không nhìn thấy Trương Dung nhưng vẫn chọn cách nhắm mắt lại, tránh đi tình thế khó xử này.

Tô Hỏa cùng Trương Dung chậm rãi nói những chuyện đã trải qua. Trong quá trình này, Tiểu Vũ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn, vậy mà đã ra không biết bao nhiêu lần.

Sau một hồi lâu, Tô Hỏa ôm lấy Tiểu Vũ cùng ngồi dậy. Lập tức bị nàng dính lấy như một con bạch tuộc, tay quàng lên cổ, chân kẹp lấy eo của hắn, ra sức bám lấy. Tô Hỏa vỗ vỗ vai an ủi nàng, sau đó nhìn về Trương Dung: "Xem ra đi đường vất vả bây giờ Tiểu Vũ cũng đã rất mệt mỏi rồi. Cô cô, con trước bế Tiểu Vũ vào phòng dỗ muội ấy ngủ đã. Sau đó con lại tới tìm cô cô nói chuyện tâm sự. Tối nay, con sẽ bồi người, chúng ta sẽ nói chuyện đến khi nào cô cô thỏa mãn mới thôi."

..... Bế Tiểu Vũ vào phòng, hắn bắt đầu hỏi han: "Có kí©ɧ ŧɧí©ɧ không? Muội ra nhiều như vậy chắc cảm thấy rất hưng phấn lắm. Sau này xem ra ca ca phải hi sinh để chơi trò này cùng muội thật nhiều. Muội muội của ca thế nhưng cảm thấy sướиɠ khi đang làʍ t̠ìиɦ mà ở bên cạnh có người lạ à."

Tiểu Vũ liên tục đánh vào ngực của Tô Hỏa, tức giận lên tiếng: "Xấu xa, xấu xa. Muội mới không cảm thấy sướиɠ. Muội ghét ca ca."

"Được rồi được rồi, cho ca ca xin lỗi muội. Là ca ca muốn chơi như vậy, mà không phải muội muốn.... Đây, côn ŧᏂịŧ của ca ca đây. Tuy muội đã ra rất nhiều nhưng xem ra còn chưa thỏa mãn, cứ coi nó như là phần bù đắp của ca. Ca sẽ cho muội cưỡi lên người, muội muốn cưỡi bao lâu cũng được, đừng có giận ta nữa được không?" Tô Hỏa nằm xuống, tay nắm lấy mông của Tiểu Vũ, hộ trợ nàng ấy nhấp mông.

"Hừ... Biết điều... Muội tạm thời tha cho huynh đó.... Giờ chuyển động mông của muội nhanh hơn nữa đi.... Muội muốn sướиɠ hơn nữa..."

"Đây đây, ca làm ngay đây thưa đáng yêu muội muội."

Thế là Tô Hỏa thành thật thao Tiểu Vũ rất nhiều lần. Đúng là không nên xem thường tiểu thỏ con. Mỗi lần động tình lên, nàng ta lại có thể rất kiên trì. Tô Hỏa phải làm rất lâu mới có thể thỏa mãn cho nàng ấy...