Chương 58: Sáng sớm cùng Tiểu Vũ thao nhau trong phòng khách
Khi Tô Hỏa bước vào phòng Trương Dung thì trời đã khuya rồi. Hắn vào thì trong thấy một cảnh tượng rất bổ mắt. Năm người phụ nữ xinh đẹp đang thủ da^ʍ cho nhau. Quá đẹp. Không ngờ vì không chờ đợi được hắn mà họ đã tự làm quen với nhau bằng cách giúp nhau thỏa mãn cho đối phương.
Tô Hỏa bước lên giường. Vì trước đây từng thao cả 6 người một lúc, nên cái giường này đã được sửa lại. Cho dù 15 người lên cùng một lúc thì cũng không sao.
"Muội muội, đã để các nàng đợi lâu rồi." Tô Hỏa lên tiếng, đánh vỡ khung cảnh dâʍ đãиɠ.
Trương Dung xấu hổ lên tiếng: "Tô Hỏa ca ca."
Còn lại chúng nữ thẩn thờ nhìn nhau nghi vấn: "Không phải Trương Dung là cô cô của chủ nhân sao? Sao lại gọi hắn là ca ca?"
Nhưng sau đó họ cũng không quan tâm nữa, tự trả lời cho chính mình: "Xưng hô thế nào cũng được. Còn không phải đều là nữ nhân của chủ nhân sao? Nếu như chủ nhân muốn, ta cũng có thể gọi hắn bằng ca ca."
"Mọi người không cần để ý đến ta. Cứ tiếp tục đi. Đêm nay ai cũng sẽ được côn ŧᏂịŧ của ta chăm sóc hắc hắc." Tô Hỏa nụ cười dâʍ đãиɠ, vuốt ve côn ŧᏂịŧ của mình.
Thế là chúng nữ tiếp tục. Tô Hỏa hưởng thụ quan sát bức tranh đầy dâʍ ɖu͙© này. Rồi sau đó nếu hắn thích hắn sẽ bắt đầu thao các nàng. Vậy nên chúng nữ ai cũng nhiệt tình. Khi thủ da^ʍ, cố gắng làm bản thân thêm dâʍ đãиɠ để thu hút sự chú ý của hắn.
Tô Hỏa giống như một cái máy vậy. Thao người này đến người khác. Một lần thao xong sẽ để đối phương nghỉ một lát rồi đổi đối tượng khác... Cứ tiếp tục như vậy cho đến khi trời gần sáng.
Tô Hỏa ngừng lại cuộc mây mưa này. Muốn đi xem Tiểu Vũ.
Bước vào phòng Tiểu Vũ với cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Nhìn xem một tiểu thiên thân ngây thơ đang trong giấc mộng. Tô Hỏa nhịn không được bóp lấy cái mũi tinh xảo của nàng. Sau đó thì Tiểu Vũ phải há miệng ra mà thở.
Tô Hỏa nghếch miệng xấu xa, đút lấy côn ŧᏂịŧ của hắn vào trong. Sau đó chậm rãi chuyển động vì sợ đánh thức nàng. Không thể không nói, làm như vậy rất là kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Mặc dù Tiểu Vũ vẫn còn ngủ, nhưng khi ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, thì trên mặt nàng từ từ chớm đỏ, vui vẻ mà ra sức hút, nhìn rất dễ thương.
Tô Hỏa thấy Tiểu Vũ mở mắt, bất mãn nhìn chằm chằm. Hắn xoa xoa đầu của nàng: "Chào buổi sáng muội muội, ca ca có chuẩn bị bữa sáng cho muội đây."
Vì Tiểu Vũ đã tỉnh nên Tô Hỏa bắt đầu nắm lấy đầu của nàng mà tăng tốc. Một lát sao, hắn yêu thương mà xuất tinh vào miệng của nàng.
Xong một lần. Tô Hỏa liền đút côn ŧᏂịŧ của hắn vào cúc hoa. Ôm nàng lên đi ra khỏi phòng.
"Dừng lại... Ca ca người muốn đưa muội đi đâu.... Aa... Để muội mặc quần áo đã..." Tiểu Vũ hoảng sợ lên tiếng. Vì bình thường hai người thao nhau sẽ không mặc quần áo nên bây giờ người nàng hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Phía dưới của nàng thì bị cắm côn ŧᏂịŧ vào, nàng cũng vô lực mà bám lấy hắn thôi.
Tô Hỏa cũng mặc kệ Tiểu Vũ la hét. Hắn còn bị nàng cào rất mạnh lên vai. Nhưng không sao. Ra đến phòng khách, Tô Hỏa nằm ngửa lên sôpha, tay thì giữ chân của Tiểu Vũ lại: "Tiểu Vũ à, muội ngoan ngoãn một chút mà ngồi đó nhấp mông của mình đi. Nếu muội làm ca ra, ca sẽ thả muội đi. Sao hả?"
"Không được, đáng ghét ca ca, mau thả muội ra." Tiểu Vũ yếu ớt nắm lấy tay mà liên tục đánh lên người hắn.
Tô Hỏa nhếch miệng: "Vậy thì cứ tiếp tục ngồi như thế này đi. Cứ thế chúng ta sẽ bị phát hiện. Muội muốn cô cô biết chuyện của chúng ta sao?.... Tiểu Vũ ngoan à, bây giờ còn sớm, chưa có ai thức dậy. Muội chỉ cần làm ta ra một lần thôi là được đâu. Vẫn còn thời gian mà, muội nhanh tranh thủ đi."
Tiểu Vũ vô cùng tức giận, nhưng mà cũng không thể làm gì. Bây giờ nàng chỉ mong không ai sớm thức dậy: "Được rồi, chỉ một lần thôi đó, ca ca nói phải giữ lời."
Tiểu Vũ nhanh chóng mà nhấp mông của mình. Vì để làm Tô Hỏa nhanh ra hơn nàng đành phải tìm các kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm cho hắn. Mới đầu, Tiểu Vũ đưa tay của nàng đút vào trong miệng liếʍ liếʍ: "Ca ca người nhìn miệng của muội này..... Ca ca nhanh ra đi, như vậy muội mới có thể đến thổi kèn cho huynh."
Thấy hiệu quả hơi thấp, Tiểu Vũ bắt đầu xoa xoa nút vυ': "Ca ca, nút vυ' của muội có đẹp không? Đây, của huynh đây. Bú nó rồi.... Aa... nhanh chóng ra cho muội đi..."
Tiểu Vũ gấp gáp, tim đập thình thịch. Vì phải tự mình động mông và vì đã ra rất nhiều nên nàng bắt đầu kiệt sức mà làm chậm lại. Thấy không ổn, nàng đành phải dùng mỹ nhân kế, banh tiểu huyệt ra bắt đầu thủ da^ʍ. Còn kết hợp với nói một cách dâʍ đãиɠ để Tô Hỏa đến giúp mình: "Ca ca.... muội rất thích tϊиɧ ɖϊ©h͙ của huynh.... muội muốn được huynh bắn vào trong... Nhanh nhanh, ca ca cho muội... Cầu ca ca hãy bất vào bên trong... Ca ca người hãy giúp muội... Hãy thao muội... Hãy xuất tinh vào bên trong muội... Muội muốn cao trào... Muốn thư thái..."
Nói xong một hơi, Tiểu Vũ dứt hơi mà ngã xuống người hắn. Tô Hỏa cảm thấy trêu đùa tiểu loli này làm hắn rất vui vẻ: "Thật không ngờ muội muội lại thèm khét côn ŧᏂịŧ của ca như vậy. Ta đều rất hạnh phúc à. Được thôi, ta sẽ giúp muội. Đây có phải là điều muội muốn không?"
"Phải... Phải... Cứ như vậy... Aa... Thật tốt quá.... Côn ŧᏂịŧ quá tuyệt vời... Aa.... Nhanh nhanh, ca ca, ta muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙.... Cho ta .... Cho ta.."
"Muội muội nói thật dâʍ đãиɠ mà. Đây, ta đang ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của muội đây... Aa~." Tô Hỏa giữ lấy mông của Tiểu Vũ, bắn vào thật sâu.
Tiểu Vũ thở hổn hển, mặc dù có chút mê man nhưng cũng không quyên được tình huống hiện giờ: "Ca ca có thể bế muội về giường được không?... Muội mệt quá, đi không nổi nữa."
Tô Hỏa xấu xa cười hắc hắc: "Không đi được thì có thể bò mà. Nhanh đi vào phòng đi nếu không muội sẽ bị phát hiện đó."
"Ca..." Tiểu Vũ tức giận thở phì phò, nàng cũng không có khí lực gì đôi có với Tô Hỏa nữa. Đứng dậy, tách ra khỏi côn ŧᏂịŧ, ra sức đi vào phòng của mình.
"Tiểu Vũ, nhớ giữ thật chặt lấy cúc hoa của mình, nếu không tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ca ca sẽ chảy lên sàn mất. Nếu thế cô cô có thể sẽ phát hiện à." Tô Hỏa thích thú nhìn dáng đi của Tiểu Vũ, lên tiếng trêu chọc nàng.
Tiểu Vũ thì tức giận rồi, nhưng không đôi co với hắn nữa. Cố đi thật cẩn thận, sợ tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ chảy ra ngoài mất. Khi nàng đã thành công về đến phòng, nàng cũng không vội mặc quần áo, mà trước tiên ngủ một giấc lấy lại sức đã.