Chương 54: Ca Ca sẽ tìm cách hồi sinh cho mẫu thân của muội
Tiểu Vũ ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ nhưng vẫn thực hiện theo lời hắn. Nàng sau khi dùng võ hồn chiếm hữu xong đứng lên cho hắn quan sắt.
Tô Hỏa bắt đầu mơn trớn hình dạng mới này của nàng. Tai thỏ, chân thỏ, đuôi thỏ, ngực, miệng, cúc hoa, tiểu huyệt. Sau khi thỏa mãn sau sự tò mò: "Thật là một sự kết hợp hoàn hảo, quá đẹp..... Tiểu Vũ muội hãy nằm úp xuống, bây giờ ca ca sẽ phục vụ cho muội."
Sau khi Tiểu Vũ nghe lời làm theo lời Tô Hỏa. Hắn cầm côn ŧᏂịŧ từ từ đút vào cúc hoa của nàng. Thao được một lúc, Tô Hỏa hưng phấn hét lên: "Thì ra được cưỡi 10 vạn năm hồn thú lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy. Cứ nghĩ đến muội là một Đế Hoàng của hồn thú ta lại càng thêm kích động. Có thể đè được muội ra mà thao là điều tuyệt vời nhất mà ta từng làm. Tiểu Vũ à, thấy côn ŧᏂịŧ của ca ca lợi hại không? Còn không mau khuất phục? Rên to lên một chút. Ta muốn được nghe âm thanh rêи ɾỉ của một Đế Hoàng đang bị côn ŧᏂịŧ của ta làm cao trào. Cầu xin ta đi, cầu xin được ta tiếp tục thao nhiều vào."
Cảm nhận hành động thô bỉ đến từ Tô Hỏa, Tiểu Vũ không ngờ rằng bản thân là một hồn thú lại càng khiến cho hắn hưng phấn như vậy. Nàng tự diễu cợt bản thân, trước đây là nàng đã nghĩ nhiều rồi. Đồng thời Tiểu Vũ cũng xác định Tô Hỏa, con người này đúng là rác rưởi, còn tệ hơn cả cạn bã. Nàng biết với tính cách của Tô Hoa sau này hắn sẽ mang thêm rất nhiều phụ nữ vào nhà. Hắn giống một cái động không đái vậy, chẳng biết thỏa mãn là gì.
Thở dài một hơi. Vậy thì sao chứ? Bây giờ nàng cũng là người của hắn rồi. Mặc kệ bên hắn có bao nhiêu phụ nữ, miễn là trong lòng hắn dành cho nàng một phần tình cảm. Như vậy nàng đã mãn nguyện lắm rồi.
Tiểu Vũ nghe thấy yêu cầu Tô Hỏa liền phối hợp với hắn: "Ca ca côn ŧᏂịŧ của người thật to... Aa... Muội yêu côn ŧᏂịŧ của huynh... Tiếp tục đi... Thao muội mạnh vào... Làm muội sướиɠ hơn nữa... Aa... Ca ca muội khuất phục, khuất phục... Sau này huynh có thể tùy ý cưỡi muội như thế... Muội nguyện ý được ca ca cưỡi suốt đời... Muội nguyện ý được phục vụ côn ŧᏂịŧ cho huynh... Muội muốn côn ŧᏂịŧ của ca ca thật hạnh phúc... Muội muốn cơ thể của mình đem lại kɧoáı ©ảʍ cho huynh."
"Ừm, muội muội đúng là thật ngoan. Tốt lắm, tốt lắm cứ như vậy ha ha ha. Tiểu Vũ à ca ca yêu muội lắm, yêu bản thân muội và cả cơ thể đáng yêu này của muội nữa. Ca ca sẽ cho muội thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tình yêu, ca ca ra đây, ca ca ra đây... Aa~" Tô Hỏa thỏa mãn ra bên trong của Tiểu Vũ, rồi rút côn ŧᏂịŧ ra, dùng một cái nút chặn lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra cúc hoa cho nàng.
Tô Hỏa ngồi tựa vai vào giường, banh hai háng ra vẫy gọi: "Tiểu Vũ đến đây, thổi kèn giúp cho ca ca."
Tô Hỏa nhìn xem phía dưới của mình đang được Tiểu Vũ dùng miệng rất điêu luyện. Hắn đưa tay lên nắm lấy tay thỏ, chơi đùa với chúng, xem đó như phần thưởng dành cho Tiểu Vũ. Bây giờ Tiểu Vũ đã quy phục hắn rồi. Vậy hắn nên cứ thế mà thao tiểu huyệt của nàng đi, dù sao Tiểu Vũ cũng là mười vạn năm hồn thú mà, từng đó sẽ không làm tổn hại đến cơ thể của nàng. Với lại Tiểu Vũ cũng muốn nó mà.
Đấu tranh tư tưởng một hồi, Tô Hỏa quyết định lắc đầu bỏ đi ý nghĩ trước đó. Phải nuôi để nàng lớn hơn đã, không ăn được mới ngon nhất. Với lại 5 năm cũng sẽ trôi nhanh thôi, hắn có thể chờ.
Đè nén du͙© vọиɠ thành công, Tô Hỏa xuất tinh... Nhìn xem Tiểu Vũ đang ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn một cách ngon lành, còn lè lưỡi ra để cho hắn kiểm tra. Tô Hỏa xoa xoa đầu khen thưởng nang, kéo Tiểu Vũ vào vòng tay của mình: "Muội ngoan lắm!"
Tô Hỏa ôm Tiểu Vũ vào trong ngực mình, tham lam hít mùi hương trên mái tóc của nàng. Yêu thương, hôn lên trán của Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ hạnh phúc hưởng thụ cảm giác này, nhưng sau đó đành từ bỏ. Nàng đánh gãy giây phút này, nghiêm túc lên tiếng: "Ca ca, muội còn có một chuyện nữa muốn nói với huynh. Chuyện về lý do muội đến thế giới nhân loại học tập."
Tô Hỏa thầm nghĩ: "Là đến để trả thù cho mẫu thân đi."
Tô Hỏa mặc dù không thích nàng nói về chuyện này, nhưng đành chịu thôi: "Muội cứ nói đi, ca ca mãi mãi ở bên cạnh của muội."
Tiểu Vũ có trận cảm động, khi nói càng thêm trìu mến: "Lúc trước muội dự định đến thế giới nhân loại học tập để nên mạnh hơn, sau đó trả thù cho mẫu thân của mình. Mẫu thân của muội rất dịu dàng, nhảy múa rất đẹp."
Nhắc đến mẫu thân Tiểu Vũ có chút buồn, có chút nhớ, nàng cố gắng kìm nén cảm xúc tiếp tục nói: "Sau đó không may, vì có người biết muộn vừa mới hóa hình nên vẫn rất yếu, vì vậy có một đám Phong Hào Đấu La của Võ Hồn Điện đến vây bắt muội.... Mẫu thân nguyên bản có thể chạy trốn nhưng nàng vì muội mà tự hiến tế để tranh thủ thời gian chạy trốn cho muội. Muội thật vô dụng mà...."
Nói xong, Tiểu Vũ bắt đầu khóc, Tô Hỏa có chút khó xử đành phải ôm nàng vào trong lòng thầm nghĩ: "Muội ấy sẽ nói cùng ta tu luyện đến Phong Hào Đấu La rồi đi tìm Võ Hồn Điện để báo thù đi?"
Tiểu Vũ ngừng khóc, sau đó nói tiếp: "Nguyên bản muội muốn cố gắng tu luyện để sau này đi tìm Võ Hồn Điện báo thù cho mẫu thân. Nhưng từ khi muội quyết định trở thành nữ nhân của huynh trong tương lai thì muội bắt đầu nghĩ lại.... Võ Hồn Điện lợi hại như vậy, muội đi cũng chỉ có tặng cho bọn họ hồn cốt cùng hồn hoàn mà còn làm liên lụy đến ca ca. Nếu như vậy, mẫu thân trên trời có linh thiêng sẽ rất buồn. Do đó muội quyết định sẽ không ích kỷ như thế nữa, muội muốn được ở bên ca ca, sống vì ca ca. Muội không muốn huynh phải buồn khi muội mất."
Tô Hỏa cảm thấy xấu hổ, hắn cảm thấy bản thân rất hẹp hòi. Trước đó lại suy nghĩ về Tiểu Vũ như vậy, sợ nàng đưa đến rắc rối. Tô Hỏa tự chửi bản thân mình: "Súc vật."
Sao đó Tô Hỏa nâng má của Tiểu Vũ lên, vì nàng mà xoa đi nước mắt, an ủi: "Tiểu Vũ đừng buồn nữa, muội nghĩ như vậy là tốt. Tạm thời không nên tìm Võ Hồn Điện báo thù làm gì. Với lại mẫu thân của muội còn có cách để hồi sinh. Hồn hoàn chính là linh hồn của hồn thú vì vậy chỉ cần hồn hoàn vẫn còn đó thì sẽ còn có cách để phục sinh. Muội không nên manh động mà gϊếŧ người kia.... Tin ca ca, ca ca sẽ tìm ra cách phục sinh cho mẫu thân của muội. Muội đừng buồn nữa."
Tiểu Vũ biết hắn nói như vậy là để nàng bớt nghĩ quẩn, nhưng nàng vẫn hạnh phúc vùi đầu vào ngực Tô Hỏa mà lựa chọn tin tưởng hắn: "Muội tin huynh."
"Tiểu Vũ muội đừng xem ca ca như đang nói đùa. Ca ca thật sự sẽ tìm ra cách hồi sinh cho mẫu thân của muội. Ca ca cũng muốn được gặp mẫu thân của muội. Muội dẽ thương như vậy chắc mẫu thân của muội sẽ rất xinh đẹp đi." Tô Hỏa bắt đầy tự sướиɠ khi nghĩ về mẫu thân của Tiểu Vũ.
Cảm nhận thấy côn ŧᏂịŧ của Tô Hỏa đang dần dần to lên kết hợp với vẻ mặt hớn hở của hắn, Tiểu Vũ tức giận, mặc dù nàng mới ở chung với Tô Hỏa ngắn như vậy, nhưng nàng biết Tô Hỏa đang nghĩ đến ý xấu xa gì. Tiểu Vũ véo eo của Tô Hỏa, bất mãn lên tiếng: "Cặn bã."