Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em nhà Thiệu không hề hay biết vợ chồng Nghiêm Kí Hạo đã đồng ý hôn sự của bọn họ, cả ba vẫn còn đang vắt óc nghĩ cách làm ba mẹ đồng ý, thậm chí anh em nhà Thiệu còn định dẫn Tiểu Tiểu bỏ trốn....
"Tiểu Tiểu, ba mẹ em vẫn chưa đồng ý sao?"
"Ừm, ba em đã chịu sẽ lo cho hôn sự của tụi mình, nhưng đã ba ngày rồi mà chưa thấy ba nói gì cả." Nghiêm Tiểu Tiểu thở dài, ba vẫn không cho cậu ra ngoài gặp hai người yêu, cho nên cậu chỉ có thể mỗi ngày nói chuyện qua điện thoại mà thôi.
"Ba em rốt cuộc đã suy nghĩ chuyện gì, hay là tụi anh lại đến nhà em?" Giọng nói đầu bên kia thay đổi, Thiệu Đại Hổ cầm điện thoại của em trai, nói.
"Trăm ngàn đừng, vất vả lắm ba mới đồng ý sẽ để tâm hôn sự này, các anh đến đây lỡ không khéo lại làm hỏng hết!" Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức phản đối.
Haizzz! Cậu nhờ mẹ đi thuyết phục ba giúp cậu, kết quả mẹ lại bảo nghe theo ba, làm cậu phải năn nỉ ba, nhưng ba vẫn không chịu cho cậu đáp án.
"Tiểu Tiểu, nếu ba em không đồng ý, tụi mình bỏ trốn đi!" Thiệu Tiểu Hổ một lần nữa cướp điện thoại về, không kiên nhẫn gào lên.
Hắn thật sự đã đợi mất kiên nhẫn, mấy ngày nay không thấy Tiểu Tiểu, tâm như lửa đốt, nếu ba em ấy vẫn không chịu đồng ý, thì bọn hắn nên biết tính sao bây giờ! Hắn thấy chỉ có con đường bỏ trốn là có thể nhất!
"Tiểu Hổ, em đừng xúc động, bỏ trốn là hạ sách, còn bây giờ còn nước còn tát." Không đợi Nghiêm Tiểu Tiểu lên tiếng, Thiệu Đại Hổ đã phản đối.
"Đúng đấy, ba em chắc cũng sắp đồng ý rồi, anh kiên nhẫn đợi thêm một lát nữa thôi!" Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức phụ hoạ, nếu bỏ trốn cùng người yêu, ba nhất định sẽ bị chọc cho tức chết, và rồi mẹ sẽ đau buồn, cậu tuyệt đối không thể làm như thế.
".... Được rồi, nghe hai người, tạm thời không bỏ trốn! Nhưng Tiểu Tiểu nhớ phải ráng thuyết phục được ba em, mấy ngày không được gặp em, em có biết tụi này nhớ em biết bao nhiêu không!" Anh trai và bé con đều phản đối, Thiệu Tiểu Hổ chỉ có thể tạm thời buông tha ý tưởng bỏ trốn, thở dài nói với bé con.
"Đúng đấy, ba ngày không gặp như cách ba thu, tụi anh thật sự nhớ em muốn chết!" Thiệu Đại Hổ cũng thở dài.
"Em cũng rất nhớ hai anh!" Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Nghiêm Tiểu Tiểu càng thêm sầu, mày liễu nhíu chặt.
Nghe thấy tiếng bé con thở dài, trong lòng anh em nhà Thiệu rất căng thẳng, không muốn bé con cứ thế mà tiếp tục buồn bã, anh em nhà Thiệu liếc nhau.
Thiệu Tiểu Hổ cười gian, nói: "Nhớ tụi anh thật không? Chỗ nào của em nhớ tụi anh hửm? Tâm của em, hay là "cơ thể" của em?" Hắn còn cố tìn nhấn mạnh hai chữ "cơ thể".
"Hai lỗ da^ʍ của em vài ngày nay không được gậy th*t heo của tụi anh yêu, nên rất nhớ gậy th*t heo của tụi anh đúng không?" Thiệu Đại Hổ càng nói càng hạ lưu, quý công tử tao nhã nay lại biến thành lưu manh đầu đường xó chợ, miệng đầy da^ʍ ngôn xấu xa.
"Đồ háo sắc, giờ này mà cũng nói mấy lời hạ lưu này hả, đại sắc hổ, đại lưu manh!" Khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ bừng.
"Tụi anh là đại sắc hổ, đại lưu manh, nếu không thì đâu có thích bé dâʍ đãиɠ như em. Mau trả lời câu hỏi của anh, là tâm của em đang nhớ tụi anh, hay là cơ thể dâʍ đãиɠ nhớ tụi anh?" Thiệu Tiểu Hổ không cho là đúng, cười ha ha, dâʍ đãиɠ nói.
".... Đều nhớ!" Nghiêm Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút, thành thật trả lời, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng như ánh trời chiều. Mấy ngày rồi chưa gặp mặt họ, tất nhiên đâu thể làm cái chuyện kia, tâm và cơ thể đều rất nhớ họ.
"Nhóc sắc quỷ!" Thiệu Đại Hổ và Thiệu Tiểu Hổ đồng thanh cười trêu: "Tâm và cơ thể của tụi này cũng rất nhớ em, hơn nữa dương v*t còn đặc biệt muốn cắm vào hai lỗ da^ʍ nhỏ."
Tiếng cười hạ lưu vô cùng của anh em nhà Thiệu khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn hồng đến cực điểm, Nghiêm Tiểu Tiểu nghĩ rằng hai người yêu chính là hai đại sắc ma đệ nhất vũ trụ, không những nói lời hạ lưu, mà còn không biết xấu hổ đùa giỡn cậu.
"Nếu thân thể của em rất muốn được tụi anh ôm, thì em hãy mau chóng thuyết phục được ba, để cho tụi anh có thể sớm cưới em, đến lúc đó tụi mình có thể làm mỗi ngày, mỗi ngày đều khiến cho tiểu bé phụ cơ khát là em không thể xuống giường."
"Đúng đấy, dương v*t siêu khủng của bọn anh sẽ mỗi ngày làm em, để em thích chết đi sống lại, sẽ không kêu đói nữa." Thiệu Tiểu Hổ lập tức phụ hoạ theo anh trai.
"Không thể, em hiện tại có thai, không thể tuỳ tiện được, như thế sẽ không tốt cho em bé." Nghiêm Tiểu Tiểu thẹn thùng lắc đầu.
Mấy ngay nay bị ba nhốt trong phòng, cậu không có chuyện gì làm thành ra lên mạng xem một ít tư liệu về phụ nữ mang thai, trên đó nói trước khi mang thai được ba tháng và ba tháng cuối cùng là phải đặc biệt chú ý, không thể làʍ t̠ìиɦ, nếu không sẽ dễ dẫn đến sinh non.
"A! Suýt nữa quên mất, trong bụng đang có em bé, không thể làm kịch liệt như những lần trước nữa." Thiệu Tiểu Hổ thở dài.
"Có em bé bất tiện thật đấy!" Thiệu Đại Hổ cũng khẽ thở dài một tiếng.
"Vì con, mấy anh ráng nhịn tí đi!" Tay Nghiêm Tiểu Tiểu vuốt ve phần bụng bằng phẳng, thực ra cho đến giờ cậu vẫn chưa thể tin mình đã mang thai, rõ ràng bụng cậu đâu có gì thay đổi, làm cậu không khỏi nghi ngờ mình thực sự mang thai ư?!
Nhưng bác Thiệu đã bảo cậu mang thai, vậy chắc chắn cậu đã mang thai, cậu phải chú ý thân thể mình nhiều hơn, phải cẩn thận bảo vệ em bé thật tốt, bảo vệ kết tinh tình yêu của cậu và hai người yêu cho thật tốt!
"Tiểu Tiểu, anh yêu em." Bên đầu kia điện thoại, anh em nhà Thiệu đồng thanh lớn tiếng nói.
"Em cũng yêu hai anh!" Nghiêm Tiểu Tiểu lộ ra tiếu dung ngọt ngào, ngượng ngùng đáp lời.
....
Lại qua ba ngày, anh em nhà Thiệu đợi đến sắp nổi điên, cho đến khi Thiệu Tiểu Hổ lại muốn bỏ trốn, Nghiêm Kí Hạo cuối cùng cũng gật đầu, mở miệng đồng ý cho hôn sự này.
Nghiêm Tiểu Tiểu nghe được tin tốt, lập tức vui sướиɠ vạn phần gọi điện thoại báo cho anh em nhà Thiệu, anh em nhà Thiệu lập tức cùng cha mẹ qua nhà họ cầu hôn.
Ba Thiệu và hai anh em mua rất nhiều quà cáp, sau khi gặp mặt vợ chồng Nghiêm Kí Hạo thì không ngừng nói tốt, cuối cùng làm cho Nghiêm Kí Hạo vui lòng, không có lại giận dữ đuổi họ đi như lần trước.
Có điều Nghiêm Kí Hạo đưa ra không ít điều kiện, muốn nhà họ Thiệu phải lấy một triệu bảng Anh làm sính lễ, và còn phải mua cho Nghiêm Tiểu Tiểu ba căn biệt thự, kèm theo lễ tiết đầy đủ không cho phép thiếu. Trước khi kết hôn phải viết hiệp nghị hôn nhân, vợ chồng Thiệu và anh em Thiệu sau khi kết hôn không được đánh chửi con trai, nếu không Nghiêm Tiểu Tiểu và nhà họ Nghiêm sẽ lập tức từ hôn, nhà họ Thiệu phải bồi thường gấp đôi số tiền sính lễ cho Nghiêm Tiểu Tiểu.
Vợ chồng Thiệu và anh em nhà Thiệu lập tức đồng ý, một triệu bảng Anh và ba căn biệt thự đối với nhà họ chỉ là một chút lòng thành, và ngay cả hiệp nghị hôn nhân cũng chả có gì phải lo lắng, họ tuyệt đối sẽ không khi dễ hay đánh chửi Nghiêm Tiểu Tiểu.
Vợ chồng Nghiêm thương lượng với ba Thiệu xong, chọn một ngày tốt nhất trong năm, hai tháng sau sẽ tiến hành hôn lễ trên hòn đảo tư nhân của nhà Thiệu. Tuy rằng hai nhà đều có tài lực và quyền thế hùng hậu, nhưng vì có nhiều bí mật không thể để cho người khác biết nên không mời khách, nhà họ Nghiêm chỉ mời hai cha nuôi của Nghiêm Tiểu Tiểu là chồng chồng Long Cửu và Viên Tiểu Đường, nhà họ Thiệu cũng chỉ mời người bạn thân nhất của Thiệu Thành Long là cha con Vĩnh Khang.
Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em vốn định mời thêm anh Lý vẫn luôn tốt với họ. Thế nhưng anh Lý vẫn nghĩ ba người họ là bạn thân của nhau, hơn nữa anh Lý không hề biết Nghiêm Tiểu Tiểu là người song tính, họ sợ nếu mời anh Lý đến tham dự hôn lễ thì chỉ tổ hù doạ hắn, nên đành phải thôi.
Hết chương 79.