*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tô Hàn bị thao đến ngất đi mấy lần, mơ mơ màng màng tỉnh lại, trong thân thể vẫn luôn bị cắm một hoặc thậm chí là càng nhiều côn th*t hơn nữa. Trong lúc vô ý cậu còn bắt gặp cả Tần Vũ, cậu ta bị rất nhiều nam nhân lớn hơn mình ôm vào trong ngực, thoạt nhìn không khác gì được sinh ra trên côn th*t của nam nhân vậy. Trong yến hội còn có rất nhiều cậu trai đáng yêu bị thao đến rối tinh rối mù, bị các nam nhân lăn qua lăn lại không khác gì búp bê tìиɧ ɖu͙© cả.
"A! Mạc thúc thúc tới rồi hả!" Một nam nhân trung niên đi vào từ bên ngoài, Tần nhị ca ôm Tô Hàn bắt chuyện với nam nhân đang ngồi xuống rất nhiệt tình, lúc này yến hội đã sắp đến hồi kết, đa số là các cậu trai bị thao đều đã bị đùa bỡn rất nhiều lần, hậu huyệt bị rất nhiều côn th*t thao đến lòi ngược ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nướ© ŧıểυ bắn đầy cả người, xụi lơ ở dưới đất không nhúc nhích nổi y như đã bị chơi hỏng. Tô Hàn thì đỡ hơn một chút, mặc dù số lần bị thao không tính là ít, nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào hậu huyệt lại khiến cho 《 Cúc hoa Bảo điển 》 của cậu thăng lên vài cấp, vậy nên cấp bậc của cậu cũng tăng lên theo. Mặc dù mỗi lần thăng cấp đều sẽ khôi phục thể lực, nhưng cậu vẫn bị đám nam nhân có tinh lực vô cùng tràn đầy này thao làm khiến cho kiệt sức.
"Nào, liếʍ liếʍ cho thúc thúc đi!" Tần nhị ca đặt Tô Hàn với tiểu huyệt đang ngậm lấy côn th*t của hắn xuống bàn thấp.
Tô Hàn không biết từ khi nào cậu đã lấy lại quyền khống chế bản thân, nhưng bị các nam nhân thao suốt cả ngày trời cậu vẫn run run rẩy rẩy vươn tay mở quần của nam nhân theo bản năng, lấy dương v*t ra ngậm vào trong miệng.
Tần nhị ca ở phía sau cũng ôm lấy cái mông đã dính đầy dịch thể dính dấp của Tô Hàn bắt đầu thao lộng thêm lần nữa, "Nhóc con này thực sự rất kỳ quái, rõ ràng đã bị thao suốt một ngày trời, vậy mà hậu huyệt vẫn còn chặt như vậy!" Đương nhiên hắn sẽ không biết, mỗi lần Tô Hàn thăng cấp, thương thế trên người đều sẽ khôi phục, bao gồm cả hậu huyệt đã bị thao làm đến lỏng ra của cậu.
"Vậy sao?" Nam nhân trung niên lộ ra vẻ mặt hứng thú, "Nào, để thúc xem thử."
Tần nhị ca vội rút dương v*t ra, làm cho Tô Hàn đổi một tư thế, cái mông vểnh lên quỳ ở trước mặt nam nhân.
"Thật không hổ là tiểu huyệt của người trẻ tuổi." Nam nhân dùng hai tay nắm lấy mông của Tô Hàn, dùng sức tách sang hai bên, để lộ ra tiểu tao huyệt vẫn còn hồng nhạt ở chính giữa, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lập tức chảy ra, nam nhân tuyệt không để ý lè lưỡi liếʍ lấy nó, "Thực đúng là tươi mới, đến cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra đều có mùi vị của tao huyệt!"
"Ưm a... Đừng liếʍ mà... Bẩn lắm... Hmm a... Đừng, đừng vói đầu lưỡi vào trong... Ưm a..." Tô Hàn đã bị thao rất lâu, nhưng đây là lần đầu tiên cậu bị liếʍ huyệt, cảm giác thịt huyệt nhạy cảm bị đầu lưỡi liếʍ lộng thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đương nhiên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn chính là có nam nhân vùi đầu vào mông của cậu, còn không ngừng ăn sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoặc là dâʍ ɖị©ɧ chảy ra từ bên trong.
"Thực đúng là kỳ quái, cảm giác quen lắm á?" Càng ngày đầu lưỡi của nam nhân càng tiến vào sâu hơn, thậm chí còn dùng tới cả răng, "Cái mùi này, đã từng liếʍ qua ở đâu rồi nha?"
"A a... Đừng mà... Đừng dùng răng... A a..." Thịt huyệt nhạy cảm mon mịn bị nam nhân dùng răng cắn tại môi lưỡi tinh tế nhấm nháp, như là muốn ăn tươi cậu bất cứ lúc nào vậy, Tô Hàn nhịn không được giãy dụa, cái chân đạp về phía nam nhân đã bị túm lấy một cách vững vàng.
"Thật là... Tao vị quen thuộc này, giống y hệt như người kia vậy!" Nam nhân lộ ra biểu tình bất ngờ, y đứng dậy, đặt côn th*t lên miệng huyệt của Tô Hàn, dùng sức đỉnh vào, "Nào, để thúc thúc đến thao thao tiểu huyệt của con."
"Hmm a... Thật thoải mái... côn th*t của thúc thúc dài quá a..." Tô Hàn vừa mới bị cắm vào liền thuần thục rêи ɾỉ, "Ưm a... Nhanh quá... Thúc thúc thật là giỏi... Tiểu tao hóa cũng bị thao chết... Tao huyệt chịu không nổi... Thúc thúc mạnh quá..."
"Thực sự quá giống! Đến cả tao điểm đều nằm ở cùng một nơi!" Nam nhân lộ ra vẻ mặt vui mừng, y bế Tô Hàn lên, lau sạch chất lỏng trên mặt Tô Hàn, sau đó liền thấy rõ mặt của cậu, "Khuôn mặt cũng giống nhau, chẳng lẽ thật sự là..."
"Ưm a... Không được... Đỉnh đến tao điểm rồi... A a... Tao huyệt sắp bị cắm xuyên rồi a..." Vì động tác này mà Tô Hàn bị sáp đến càng sâu, thét to ở trong lòng nam nhân rồi bắn ra, dù có thăng cấp nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong âm nang cũng không được khôi phục, cho nên lần này Tô Hàn lại nhục nhã bắn nướ© ŧıểυ, nhưng bản thân cậu không hề thấy chuyện này có gì nhục nhã cả, bởi vì cậu đã triệt để mệt đến ngất đi rồi.
Tô Hàn ngủ mê man, nhưng côn th*t của cậu vẫn đứng thẳng bắn ra từng cột nướ© ŧıểυ, làm ướt cả nam nhân đang bế mình. Nam nhân vẫn tốt tính cười cười, quay qua dặn dò Tần nhị ca, "Tắm rửa cho thằng bé, để nó nghỉ ngơi một chút. Chờ đến khi nó tỉnh rồi thì đến gọi thúc ngay lập tức, thúc có chút chuyện cần xác nhận."
Lúc Tô Hàn tỉnh lại, cậu phát hiện mình đang nằm ở trên giường, thân thể đã được tắm rửa sạch sẽ, không những vậy cậu còn được thay một bộ quần áo mới nữa.
"Đây là..." Tô Hàn đè đầu ngồi dậy, trong lúc hỗn loạn còn chưa nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra trước khi mình bất tỉnh.
"Cậu quá yếu, vậy mà dám nói muốn bảo vệ tôi đưa tôi về nhà nữa! Không ngờ còn tỉnh muộn hơn cả tôi." Tần Vũ bu lại, quay đầu lại phân phó cho người hầu, "Đi mời Mạc thúc thúc đến đây."
"Tôi..." Tô Hàn lắc lắc đầu, ký ức trở về từng chút một, cậu nhớ lại dưới sự thao túng của 《Cúc hoa Bảo điển 》 mình đã ôm đám nam nhân xa lạ chủ động cầu thao như thế nào, thậm chí cậu còn chủ động ngậm lấy côn th*t của nam nhân, dùng tay giúp các nam nhân bắn ở trên mặt cậu, ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người vào trong miệng với vẻ mặt dâʍ đãиɠ. Sau khi 《 Cúc hoa Bảo điển 》thăng được hai tầng liền dừng, sau đó mặc dù quyền khống chế thân thể đã quay về tay Tô Hàn nhưng cậu vẫn đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ, bị các nam nhân dạy nói rất nhiều câu hạ lưu khiến cậu nhớ lại sẽ thấy xấu hổ muốn chết. Hiện tại sau khi tỉnh táo Tô Hàn nhớ tới trong nháy mắt liền cảm thấy ngượng ngùng, mặt đỏ đến mang tai, thiếu chút nữa đã bốc khói luôn rồi.
"Bất quá cậu cũng khá thật, tiểu huyệt vẫn còn chặt thế này đây, tôi đã sắp bị thao tới lỏng ra luôn rồi nè..." Tần Vũ nhớ tới yến hội với vẻ mặt vô cùng hồi vị, mặc dù tao không chịu nổi, nhưng cậu đã được hai ca ca cưng chiều khiến cho ngạo khí rất cao, trong yến hội, mấy nam nhân mà cậu đã từng xem thường thậm chí là không muốn đến gần, chẳng hạn như đồ tể, tên bán rau, côn đồ đều có tư cách đến thao cậu, cậu không khác gì một nam kỹ cấp thấp nhất, vô luận người tới là ai, thân phận như thế nào, dương v*t có nhỏ đến đâu đi chăng nữa, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn vểnh mông bị thao, loại cảm giác nhục nhã này khiến cậu cảm thấy mình bị sỉ nhục, nhưng càng nhiều hơn chính là kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Được rồi được rồi đừng nói nữa!" Tô Hàn che gương mặt đỏ bừng lại, cậu đã hiểu được đại khái quy luật vận hành của《 Cúc hoa Bảo điển 》 rồi, chỉ cần cậu chủ động vận hành tâm pháp hoặc là có tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào nó sẽ tự động vận hành, mà bảo điển thăng tối đa được hai cấp sẽ tự động dừng lại, đây cũng là nguyên nhân làm cho cậu khôi phục quyền khống chế thân thể trong phần sau của yến hội. Nói tóm lại, chỉ cần cố gắng gϊếŧ quái thăng cấp, tách khỏi các loại nhiệm vụ chi nhánh, hẳn là sẽ không kích hoạt ra cái gì nữa đâu hén? Tô Hàn lạc quan nghĩ.