Hạ Cơ

Quyển 2 - Chương 5

Thì ra trong tay lão Lý có một thổ văn vật mới. Muốn đưa đến khu Tây Bắc. Nhưng muốn tới Tây Bắc, thì cần thiết phải đột phá vòng trong Trung Nguyên. Hiện tại khắp các nơi, quân phiệt cắt đất xưng vương, lão Lý hy vọng Bác Nam có thể tự mình hộ tống văn vật này đi ra ngoài. Để tỏ lòng biết ơn, lão Lý sẽ cung cấp ba tháng lương thực đầy đủ cho quân đội của Bác Nam.

Không hề ngoài ý muốn, giao dịch này được thành giao. Bởi vì thời gian cấp bách, Bác Nam tuyển mười mấy binh lính tinh anh đáng tin cậy sử dụng, chuẩn bị đồ dùng ngày hôm sau liền xuất phát. Còn chuyện ở nơi này thì tạm thời ủy thác cho thân tín đáng tin cậy.

Bác Nam vốn không định mang Hạ Cơ đi. Lần này hành động nhất định sẽ có nguy hiểm, lại không phải ở địa bàn của mình, mang theo nữ nhân sẽ chỉ vướng chân vướng tay. Mà Hạ Cơ làm sao sẽ vứt bỏ cơ hội làm chiến hữu cùng với nam chủ vào sinh ra tử. Vẫn nên sử dụng biện pháp, lấy sắc dụ người.

Đêm đã khuya, hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau ở trên giường.

Thân thể đẩy đà của nữ nhân treo ở trên người nam nhân, sợi tóc đen bóng rơi xuống cơ bắp của nam nhân, bàn tay vuốt ve đi lên, hai bầu vυ' bởi vì sức hút của trái đất mà giống như một cái mũi khoang lộn ngược, hai cái tiểu anh đào lại giống màu trắng của miếng pho mát. Nam nhân nhìn mà nóng không thôi, mỗi tay một cái, hai bầu vυ' mềm mại ở trong tay hắn tùy ý biến thành đủ mọi hình dạng.

Hạ Cơ thở dốc dần dần nặng. Tiểu huyệt ở phía dưới đã sớm ướt đẫm, cùng với cự vật cương cứng của Bác Nam tương giao.

"Bác gia, em không muốn rời xa anh." Hạ Cơ cúi người, hai bầu vυ' đầy đặn ở trước ngực Bác Nam ma xát. Bác Nam nhàn nhã nằm ở trên giường hưởng thụ nữ nhân chủ động lấy lòng.

"Anh chỉ rời đi gần một tháng." Bác Nam không có kinh nghiệm an ủi nữ nhân, lời nói nói ra đều giống như bị đông cứng.

Làm như cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nữ nhân vừa mới làm côn th*t của Bác Nam đi vào cái đầu, lại đem cái mông nhếch lên, côn th*t kia liền bị trượt ra. "Bác gia, để em đi theo hầu hạ anh đi. ~"

"Đừng nháo nữa, tiến vào." Bác Nam nào đã bị đối đãi qua như vậy. Phía dưới hận không thể ở trong cô đấu đá lung tung.

"Anh không đáp ứng em, em sẽ không đi vào." Hạ Cơ như muốn náo loạn.

"Còn biết hếch cái mũi lên mặt rồi đúng không." Bác Nam giả bộ tức giận, bất đắc dĩ mới đáp ứng cô làm chủ đạo. Khí phách của nam tử hán lúc này không cho phép hắn dùng sức mạnh.

Hạ Cơ mới không sợ, dứt khoát từ trên người hắn bò xuống dưới. Nằm ở một bên, nhắm mắt lại, giả bộ đi ngủ.

Cô ngủ được, nhưng Bác Nam ngủ không được, phía dưới của hắn vẫn còn ngẩng cao đầu.

"Ngoan, nghe lời, cho anh đi vào được không?" Bác Nam một tay phủ lên hai bầu phong nhũ, vuốt ve. Một cái tay khác trực tiếp đi vào nơi giữa hai chân đang nhắm chặt của Hạ Cơ, hai ngón tay đi vào nơi tư mật.

Lúc này liền xem coi ai đầu hàng trước. Rốt cuộc Hạ Cơ cũng mở mắt ra, ánh mắt hơi hơi phiếm nước. Răng cắn chặt môi dưới, không cho mình phát ra một chút thanh âm nào.

Trong lúc nhất thời, ngón tay ở tiểu huyệt thọc vào rút ra mang đến tiếng nước ái muội quanh quẩn ở trong phòng. Hai người hăng hái so tài cùng với đối phương.

Hai chân bị Bác Nam vặn bung rộng ra, làm cho cô cảm thấy rất thẹn thùng, khí khuyết dâng trào làm hắn không thể chống cự lại được. "Được rồi, ngày mai sẽ mang em đi, đừng nóng giận, ngoan, cười một cái cho gia nhìn xem." Bây giờ hắn có thể lý giải việc tại sao chư hầu Chu U Vương lại có thể làm tất cả chỉ để đổi lấy một nụ cười của mỹ nhân rồi.

Hạ Cơ nghe vậy rốt cuộc cong khóe miệng lên, nước mắt bên trong còn chưa có khô. Thoạt nhìn không thể tốt hơn. "Bác gia đối với Hạ Cơ thật tốt."

Bác gia không nói hai lời liền khiến lão Nhị của mình ở bên trong đó đấu tranh anh dũng. Như là cố ý muốn trả thù Hạ Cơ hồ nháo, chính là mỗi một lần đều cắm sâu vào bên trong, khiến cho Hạ Cơ chỉ có thể đi theo tiết tấu của hắn mà ngâm nga.