Nữ Phụ Ác Ma: Nữ Chính Tránh Ra!

Chương 17: Ma Vương Trỗi Dậy

Sau khi tâm tình thả lỏng , nó dắt xe đi về quên đi vết máu đã khô bám trên áo . Tập đoàn E đang rất rảnh rỗi ngồi chơi bài , đứa coi hoạt hìn tom và jery , đứa thì quay chai , ... nhìn loạn mắt vkl . Nó nhìn thấy đám giặc này tâm tình cũng thoải mái , nghĩ ra điều đó nó lên lâu thật nhanh để thay bộ đồ bê bết máu bằng bộ đồ màu xanh lá và chiếc quần thun đen . Nhìn nó giản dị mà đỡ u ám hơn , triệu tập đám giặc ra sau vườn , nó chia đội ra làm cả đám ngơ ngác . Quăng 31 cái súng nc ra , cả đám hiểu ra liền lấy súng nc lên bơm , ko biết vô tình hay cố ý nó , Tiểu Dương và Hắc chung đội và chỉ có Hắc có súng . Mặc kệ , nó đi lấy vòi nc vặn nc và bắt đầu chơi , từ súng nc tụi nó chuyển sang bóng nc do lục đc từ kho , vườn nó chỉ có 5 cái ống nc , nó, Tiểu Dương và Hắc chiếm 2 cái , hai anh em song sinh và hai cô hầu chiếm 1 cái . Hai thanh niên Thái và Hoàng 1 cái , trận chiến diễn ra hết sức thốn tận rốn , nó và Hắc rất ăn ý , cả đám xịt nhau ướt như chuột lột , thằng Vĩ ăn đạn bóng nhìu quá mặt đỏ chót như đít khỉ . (Phi phi phi ~ mặt đỏ như đít khỉ ) . Sau khi chơi xong , Tiểu Dương lén mọi ng trốn vào góc khuất lôi cái điện thoại từ con gấu bông ra gọi cho ai đó :

-" Alo ! Anh trai , anh đang đâu vậy tìm nãy h rồi đây " một giọng nam trầm , gắt gỏng vang lên .

- " Đừng lo tìm anh , anh rất tốt ha! " cái từ ha đó kéo dài như đang tìm được điều gì vui lắm ak . Ng đầu dây bên kia bất giác run .

- " được rồi , mai anh phải có mặt ở trường đấy "

- " Biết rồi "                    Ảnh chỉ mang tính chất minh họa ahihihi

Chơi xong cả đám nghỉ trưa , ăn xong , chiều ôn bài rồi chia tay . Lúc này chỉ còn Hắc và nó ( Dương Dương đi tham quan nhà nó mất rồi ), Nhi và Như thì đi tắm , anh mới để ý từ sáng đến h cái vết thương trên tay nó , khá dài và sâu đang bắt đầu rỉ máu tiếp . Anh cầm tay nó lấy hộp cứu thương cầm máu , cẩn thận tránh làm nó đau , còn nó thì có hơi bất ngờ nhưng ko bộc lộ ra . Hắc nhẹ nhàng ân cần vết thương nó như nâng niu báu vật , ko hiểu sao thấy nó bị thương anh thấy rất sót a ! Đôi tay đẹp , trắng thế lại để có một vết thương khá dài và sâu . Băng bó xong , anh ra về để nó ngơ ngơ ( mà mặt con như chưa có chuyện gì xảy ra )còn Hắc thì đi xa nhà nó mới bất giác che mặt , cái mùi hương trà xanh nhè nhẹ ấy là anh mê luyến , tiếc thật . Giờ nó mới nhớ còn bé Dương ( vãu bé ) đang ngồi sau vườn , thế là đứa bé ngủ chùa nhà nó

_________________________♤♧♤_______________________

Sáng , mọi người tập trung đầy đủ , Dương thì đòi theo nó lên trường nên nó đồng ý và ... thả Dương vô phòng hội học sinh khi ko có ai , tiết học hôm nay tẻ nhạt vì bà chủ nhiệm dạy lại sau màn chào hỏi của nó . Trời hôm nay trong vắt , mây trôi lềnh bềnh , tiết học chán ngắt khiến nó ngủ , sáng nay thức sớm quá nên tâm trạng nó có hơi khó chịu . Bất chấp đây là tiết học gì nhưng nó vẫn cứ ngủ thôi , ừ nó thích thì nó ngủ thôi ai cấm . Đang ngủ để dịu lại tâm trạng bực bội của mình thì ... :

- "Vô Khiết lên bảng giải bài này cho tôi " bà cô gắt gỏng

- " hừ ... ! " nó hừ nhẹ mang tâm trạng bực bội lên bảng giải bài tập bà già trát phấn , bài này nhầm nhò gì với nó , toàn là dạng cơ bản . 3p nhanh gọn lẹ , nó giải đồng nghĩa với việc giải lao , mang tâm trạng max lever bực bội dù ko thể hiện nhưng hàn khí của nó tỏa rất đặc làm cả đám team E nuốt nc bọt . Vô cănteen nó tìm 1 chỗ thoải mái gần cửa sổ hắt nhẹ ánh sáng , team E thì đi lấy đồ ăn của mình avf giúp nó . Cănteen có vẻ rất sôi nổi nhưng ko làm ảnh hưởng đến nó cho lắm , bọn con trai thì có vẻ say say đắm đắm trước vẻ đẹp của nó , bọn con gái thì ghen tỵ , từ đâu bước tới 3 tụi con gái áo quần hở hang , son phấn đầy ng bay mùi hăng hăng là nó max lever tậm trạng tệ còn tệ gấp bội lần .

Ả đứng đầu đám con gái mặc áo hở rốn ngực , nhìn thiếu vải trầm trọng , tóc nhuộm vàng hoe môi thì xài như muốn hết thỏi son , với cái ly nc lạnh đổ lên đầu nó kiêu căng nói :

-" đúng là con đàn bà lẳиɠ ɭơ , ở đây đéo chưa loại rác thải ô uế như mày , bày đặt lạnh lùng để quyến rũ các hotboy à " . Nhịn , nhịn , phải nhịn mới đc , nó cố gắng nhịn cái con ả đứng trước mặt . Thấy nó im lặng ả càng lấn tới , 2 đứa còn lại đổ rác lên đầu nó :

-" Sao im lặng rồi , đúng quá chứ gì , cái bề ngoài nhìn ngây thơ nhưng tâm hồn rắn rết , mày trèo lên giường với nhiều người đáng tuồi cha mày rồi chứ gì . Cái dạng người như mày chỉ sống ở bãi rác thôi đấy hahahah !! " . Cả cănteen rộ lên , cười mỉa mai , khỉnh bỉ trỉ trích , coi kìa con người dễ lật mặt thật . Thấy nó im lặng hơn nữa thì ả càng điên vì thấy nó thiếu tôn trọng , vung tay tát nó , chátttt ...nói lời cay độc :

-" con đ* như mày đừng có sống ở trường này bẩn lắm đấy " Ôi xui thật , hàn khí của nó cô đặc lạnh lẽo , bản chất Ma Vương của nó trỗi dậy , đứng phắt dậy cầm tay ả ta nó nhìn bằng con mắt màu đỏ . Đúng đôi mắt của sự khát máu , không phải màu xám xanh mà là màu đỏ của máu , đỏ hơn cả con ngươi của ai đó , nhìn nó bây giờ như Ma Vương cao cao tại thượng nhìn ả , ả run cầm cập nhưng nghĩ về nso ngoài việc yếu đuối chả làm được gì nên hồn thì ả lên tiếng to hơn :

-" con ch* , bi*** buông bàn tay của mày ra mau , mày là cái thái chó gì mà dám nhìn tao vậy .... [ lược bỏ 3 vạn tử chửi ] " . Chátttt !!! Cái tát chói tai vang lên , nó chịu đủ rồi nhé đang yên ổn ko muốn lại muốn chọc điên nó . Cái tát của nó rất nhẹ nhưng mà khuôn mặt của ả kia lại sưng lên , rát bỏng , khóe miệng rỉ máu . Cả cănteen trùn xuống , ai cũng cảm thấy sợ hãi nó , con ngươi ấy , con ngươi đυ.c màu tử huyết . Núm cổ ả ta nhấc lên cao , nó cười , nụ cười ghê rợn . Nữ chủ đi vào thấy cảnh đó tính ko ra tay cứu giúp nhưng khi thấy nam chủ gần tới thì chạy vào gạt tay nó ra :

-" được rồi Khiết Khiết , cậu ấy làm gì cậu mà sao cậu làm vậy . Có gì từ từ nói " cái giọng này thật sự làm nó ngứa tai nha , nhấc cổ ả ta hành xử tiếp thì Khả Linh kéo tay của nó ra , hất tay nữ chủ ra nó lạnh lùng nhìn . Cú hất nhẹ nhưng Khả Linh ko hiểu lấy đâu ra sức mà té mạnh làm nam chủ mới vô thì thấy cảnh này chạy lại đỡ nữ chủ .

Gai mắt thật , cô ta thật giả tạo , nó khinh thường , đừng tưởng nó ko biết cô ta cũng là sát thủ làm sao có thể dễ dàng ngã vì cú hất . Đỡ Khả Linh dậy Nhĩ Thiên , Phong và Quang nhìn nó tính sỉ vả thì gặp ngay cái ánh mắt chết ng của nó . Đôi đồng tử đỏ như máu ko thậm chí đỏ hơn máu , hàn khí dày đặc , nhìn nó như Tula đòi mạng . Cái cảm giác áp bức đến kinh người , đó là Vô Khiết sao , cái con người mà họ cho là giả tạo ,yếu đuối , nhỏ nhen , bẩn thỉu luôn đeo bám họ đây sao ? Cái con người cả xon kiến cũng ko dám đạp gϊếŧ , h thì đang bóp cổ một cô gái . Đôi mắt ánh lên sự thỏa mãn , đây cũng là lúc họ cảm thấy họ đán rơi một điều gì đó mà họ có cố gắng thế nào cũng khó tìm lại được .

Tỉnh ra dòng suy nghĩ , h ko phải lúc nghĩ vẩn vơ , họ phải cứu cô gái mà Khả Linh vừa bảo vệ :

-" Cô có thả cô gái đó ra hay ko Vô Khiết ? "  Nhĩ Thiên ' anh họ' của nguyên chủ lạnh lùng

- " Cô tính gϊếŧ người hay sao ?" - Quang ' hôn phu' của nguyên chủ à ko đâu còn là hôn phu .

- " Cô bình tĩnh lại đi Vô Khiết . Cô khùng vừa thôi " -Phong

- " Hừ ... "

Ta cắt chap a ~ 1588 từ rồi . Ôi cảm xúc cho nhìu quớ . Cảm ơn ủng hộ ta nha .