Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)

Chương 54: Kế hoạch độc chiếm thất bại (cao H)

Editor: Min

Beta: Hazjk

Ngay khi Thịnh đang nỗ lực đâm chọc tiểu huyệt vì rung động mà chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠ kia đến phát ra tiếng bành bạch, hai người đang tận hứng trên giường thì cửa bị đẩy ra, Phàm và Dịch xông vào!

"Bây giờ mấy giờ mà không cho Mỵ Mỵ ngủ!" Mới bảy tám giờ mà từ ngoài cửa đã nghe thấy âm thanh làʍ t̠ìиɦ của hai người, may mà đã quy định cho người hầu nghỉ vào cuối tuần, nếu không thì không thể che lấp âm thanh ưm ái dọa người này.

"Còn không phải tại mấy người mà tôi sắp chết vì mắc nghẹn sao, đợi tới buổi sáng là cực hạn rồi!" Thịnh nói với bao người đột nhiên tiến vào, không hề xấu hổ mà nói ra ý kiến của mình, động tác nửa người dưới càng thêm dũng mãnh làm Mỵ Mỵ cao hứng chịu không nổi mà gào khóc.

"A... , a a... , ưm hừ... , làm nhẹ, làm nhẹ, quá độc ác, tiểu huyệt thật sự nát vụn ..." Tuy rằng bốn người cũng đã cùng nhau làm, nhưng mà Mỵ Mỵ khi bị hai người nhìn thì vẫn thẹn thùng kéo lấy cái mền che lên thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình, nhưng Thịnh sao có thể đáp ứng cô chứ. Thịnh đặt hai đầu gối cô lên ngực, đè ép hai luồng thịt non, tiểu huyệt vì tư thế này càng bị côn ŧᏂịŧ hung hăng va chạm, côn ŧᏂịŧ như cái máy đóng cọc va chạm làm đau tiểu huyệt nhưng cũng sảng khoái vô cùng. Mỵ Mỵ quên đi việc phủ chăn bông lên người, ngược lại gắt gao nhéo lấy chăn bông, cầu mong động tác của Thịnh có thể nhẹ nhàng lại.

"Cùng làm đi!" Phàm đề nghị nói. Ngày hôm nay Thịnh vốn đã nói càn chiếm lấy Mỵ Mỵ nguyên một ngày, nhưng mà nếu anh không mang Mỵ Mỵ ra ngoài, ngày nghỉ tốt như thế, sao bọn anh có thể buông tha "miếng thịt mỡ" trong nhà mà không ăn vào bụng chứ, bọn anh đương nhiên cũng muốn được chia một phần nha.

"Không được! Ngày hôm nay đã nói đến phiên của em!" Hai người bọn họ hai ngày trước đã làm rồi, nếu không sao bây giờ mới tới phiên anh làm chung với Mỵ Mỵ chứ!

"Em chỉ có một cây gậy, Mỵ Mỵ có hai lỗ, không phải là có thể cùng nhau làm sao!" Ngày hôm qua là ngày hôm qua, hôm nay là hôm nay, bọn anh cũng không đáp ứng là hôm nay sẽ không cùng nhau làm Mỵ Mỵ!

"A... , các anh sống phân chia thật dễ chịu nha... , đều không cần thương lượng với em sao…. , a... , nhẹ thôi!" Ba người đàn ông cứ thế thương lượng với nhau là tốt rồi sao? Không tôn trọng ý kiểu của cô- người đang bị phân chia ra chút nào sao?

"Mỵ Mỵ, em có muốn bị nhồi cúc huyệt ở phía sau không? Em xem nó co rút lại kìa, chính là đang khát vọng côn ŧᏂịŧ!" Ngồi ở bên người Mỵ Mỵ, anh nâng đầu cô lên, nháy mắt thấy được côn ŧᏂịŧ của Thịnh ở trong cô, lại khiến cô nhìn vào cúc huyệt đói khát đang co rút, khát vọng muốn được lấp đầy của cô.

"A... , muốn... , nhồi nó đi..." Tuy rằng cảm giác mình càng ngày càng dâʍ đãиɠ, mới một vòng mà thôi mà đã bị ba người đàn ông này dạy dỗ đến hận không thể ngày nào cũng đồng thời bị ba côn ŧᏂịŧ cắm vào! Nói thật, mấy ngày hôm trước buổi tối đều chỉ có thể cùng một người làm, tuy rằng cô vẫn rất thoải mái đạt được cao trào, nhưng mà lại có cảm giác thiếu thiếu cái gì đó, không đủ hoàn mỹ! Lúc này bị Phàm nhắc đến, cô mới nghĩ ra được thân thể dâʍ đãиɠ này cần gì! Mười tuổi bắt đầu bị dạy dỗ, Mỵ Mỵ mặc dù vẫn có lúc thẹn thùng nhưng cô lại rất dũng cảm diễn tả ra du͙© vọиɠ của mình, muốn cái gì liền nói cho nhóm đàn ông của cô, tin tưởng rằng bọn anh sẽ rất vui giúp cô làm!

"Tuân mệnh, phu nhân của chúng ta!" Mệnh lệnh của phu nhân không thể làm trái, Phàm và Dịch đương nhiên là không thể từ chối mà làm theo.

Phàm tự mình hôn lấy đôi môi kiểu diễm đỏ mọng ướŧ áŧ, làm tiếng gọi to thoải mái của cô biến thành tiếng rêи ɾỉ, ngón tay đưa tới nửa thân dưới đang giao hợp của hai người lấy dịch bôi trên cúc huyệt, ngón tay bắt đầu tiến hành mở cúc huyệt mềm mịn kia, muốn chờ chút để đến khi côn ŧᏂịŧ sáp nhập thì Mỵ Mỵ sẽ không đau đớn, chỉ cảm thấy thoải mái!

Dịch nhìn vào lượng nước miếng sáng bóng của Thịnh còn dính trên chân của Mỵ Mỵ, nhẹ nhàng dạng chân ở trên đỉnh đầu của Mỵ Mỵ, đem côn ŧᏂịŧ đã nhếch lên hạ xuống trên môi Mỵ Mỵ, cô liền tự động ngậm lấy qυყ đầυ của anh. Dịch khẩn cấp cầm lấy chân ngọc của cô, tuyệt nhiên không để ý đến nước miếng của Thịnh còn dính trên đó mà ngậm lấy, như vậy là anh đã gián tiếp hôn môi Thịnh đó!

"Hai người nói không giữ lời!" Tuy rằng oán hận nhưng động tác nửa người dưới của Thịnh lại không hề dừng lại. Vì có hai người nữa gia nhập nên bên trong huyệt nhỏ ở dưới của Mỵ Mỵ như chứa vô số cái miệng nhỏ hút lấy anh càng nhiệt tình, làm dươиɠ ѵậŧ của anh như được mát xa thoải mái vô cùng! Không phải không thừa nhận, tuy rằng anh mong rằng mình sẽ được tận hưởng Mỵ Mỵ cả ngày không cần lo lắng, nhưng làm nhiều người như vậy thì Mỵ Mỵ cũng rất thoải mái, thế thì anh cũng "chiếm" được rồi !

"Ưʍ... , ưm ưmm..." Tuy rằng Mỵ Mỵ không có cách nào kêu ra tiếng, nhưng mà cô vẫn rất tận tâm tận lực hầu hạ côn ŧᏂịŧ ở trong miệng. Dù Dịch không biết rằng động tác đâm chọc làm côn ŧᏂịŧ đâm lên cổ họng thì sẽ làm cô không thoải mái, cô vẫn không phun côn ŧᏂịŧ ra mà đầu lưỡi chỉ dừng lại động tác, dùng cái mũi để thở mà thôi.

"Ưʍ... , ưm ưʍ..." Cảm giác kɧoáı ©ảʍ quen thuộc kia lại muốn đem cô đến sự thăng hoa, cuối cùng cô dù không muốn cũng phải phun ra côn ŧᏂịŧ làm mình có thể gọi to ra ."A... , đâm nhanh nữa... , tới đi, tiểu huyệt chuẩn bị tới rồi... , a ────── "

"A... , bị tiểu huyệt bấm thật sướиɠ, a a..." Côn ŧᏂịŧ bị huyệt thịt run rẩy kia kẹp đến muốn chết, cuối cùng không nhúc nhích được nên tạm thời nằm im ở bên trong, cảm nhận từng lớp thịt bao bọc khiến côn ŧᏂịŧ đạt đến xúc cảm cực hạn.

"Đổi lại vị trí!" Cầm cái eo nhỏ của Mỵ Mỵ đang lêи đỉиɦ, cái tay nhỏ quên mình đang nắm chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Dịch làm anh đau đến nhe răng trong 10 giây. Phàm đã móc đủ liền yêu cầu Thịnh đổi vị trí để anh có thể lấp đầy cúc huyệt!

Thịnh bỗng nhúc nhích cân não, nhớ tới có một cái tư thế chưa thử qua, không hiểu sao mà Mỵ Mỵ nhéo Dịch đến không quan tâm sinh mạng của hắn, anh liền ôm lấy Mỵ Mỵ đứng lên!

"A a!" Cái tay trắng mịn của Mỵ Mỵ trượt ra khỏi dươиɠ ѵậŧ đầy nước miếng của mình. Tuy rằng trong thời gian tay Mỵ Mỵ rời khỏi côn ŧᏂịŧ cũng không có gì trở ngại, nhưng mà tay cô vẫn chưa kịp thay đổi với độ mịn của côn ŧᏂịŧ nên vẫn gắt gao vơ tay cầm lấy qυყ đầυ lớn kia, mà Dịch không biết là đau hay sảng khoái kêu lên.