Edit: Tây Thi thẹn thùng
“Già Diệp —— a… Không được…”
Mặc dù đã bị hắn làm như vậy nhiều lần, Sí Nhi nhớ tới hài tử trong bụng, sao có thể dễ từ bỏ, nàng không ngừng lùi người về sau, cánh tay bám chặt mép bàn, đôi tuyết nhũ trần trụi vì căng thẳng và kháng cự càng không ngừng rung động lên xuống.
“Đã đưa tới cửa, sao lại không cho ta làm?” Thời gian nhiều ngày trôi qua, lại chôn nhập vào tiểu huyệt phấn bạch ướŧ áŧ chặt chẽ kia, tăng nhân Già Diệp ăn chay niệm phật lại bế quan thiền tu đã lâu như được gỡ bỏ gông xiềng trong nháy mắt ——
Những sắc thái ghê tởm giấu giếm trong nội tâm đều khát vọng, kêu gào muốn thỏa thích kích động, đưa đẩy, sau đó tùy ý phun trào trong thân thể mỹ lệ này!
Hắn nâng chân Sí Nhi lên cao hơn, dễ dàng bắt lấy cơ thể nàng đang co chân lại về tay mình, bờ mông nhỏ nhắn tròn trịa bị nắm chắc dưới háng hắn, nghênh hợp những cú va chạm vô tình của hắn.
Dục vật được nếm mùi vị tốt đẹp nhất thế gian lại đột nhiên bị đói bụng mấy chục ngày, đúng là nắng hạn gặp mưa rào, tham lam quấy loạn mật dịch trong tiểu huyệt, ra sức lấp đầy hành lang nhỏ hẹp ấm áp của nữ hài!
Sí Nhi bất lực đón nhận sự va chạm của hắn, trong hoa huyệt tiết ra ngày càng nhiều dịch trơn theo bản năng, thấm vào nơi hai người giao hợp. “Già Diệp, thật sự không được… Ta… A…”
“Mấy ngày nay không bị người khác chạm vào sao, sao lại chặt như vậy?”
Hắn rất muốn vứt bỏ những phỏng đoán âm u mà chua xót trong lòng, nhưng lại như thiếu tin tưởng —— cũng không biết là thiếu tin tưởng đối với thiếu nữ xinh đẹp dưới thân đang sợ hãi này, hay là với bản thân mình chỉ có thể vĩnh viễn mặc tăng bào để đầu trọc… Hắn chỉ có thể dùng câu chữ đả thương người, thăm dò thiếu nữ buồn bã khóc ngâm dưới thân.
“A… Đương nhiên là không… Ưm… Xin ngươi, Già Diệp!”
Nữ hài cố gắng không thở gấp, rõ ràng thân thể cũng phản ứng nhưng vẫn không chịu từ bỏ sự chống cự không có tác dụng kia.
“Không có? Cho nên thân thể này của nàng chỉ để cho mình ta sao?” Tăng nhân thở dốc ngày càng gấp, dương căn chui phụt phụt vào hoa huyệt, quấy phá nữ hài động tình chảy dâʍ ɖị©ɧ dầm dề, giữa môi mỏng phun ra âm thanh đè nén mà mê người, “Hút chặt như vậy, chảy nhiều nước như vậy… Rất muốn ta phải không?”
“A ưm…” Theo động tác đưa đẩy chín nông một sâu của hắn, cảm giác thoải mái dần dần lan từ chỗ sâu nhất tâm huyệt ra toàn thân, lại nghe những da^ʍ ngữ tăng nhân kiệm lời nói trong sắc dục, giọng điệu mắc cỡ mà dịu dàng——
Đó là giọng điệu nhẹ nhàng tình cảm chỉ xuất hiện trong mộng của Sí Nhi…
Muốn… Đương nhiên nàng muốn hắn!
Lý trí nhắc nhở nàng không thể tiếp tục nữa, nhưng tìиɧ ɖu͙© dâng lên lại dẫn dắt nàng chậm rãi ôm lấy cổ tăng nhân. “Già Diệp… Ta rất nhớ chàng...”
Nàng cảm thán một tiếng từ tận đáy lòng, lặng yên chui vào giữa áo cà sa hơi hỗn độn.
Trong chớp mắt ấy, Già Diệp ngừng động tác va chạm nộn huyệt thiếu nữ.
Nhưng rất nhanh, eo mông hắn dụng lực, tăng biên độ đưa đẩy, vào u huyệt chật hẹp, đẩy phấn nộn thịt đến biến hành, quấy nước không ngừng tràn ra từ giữa chân thành bọt trắng, mạnh mẽ đưa thiếu nữ mảnh khảnh không ngừng cuộn mình lêи đỉиɦ cao trào!
“A ha… Già Diệp… Già Diệp…”
Khuôn mặt mỹ lệ của thiếu nữ thoáng nhuộm màu ửng hồng sắc dục, nàng theo bản năng gọi cái tên mình nhớ thương ngày đêm, nước mắt không ngừng lăn xuống, không còn rõ là vì đau đớn hay sung sướиɠ.
“Ta đây, ta đây…” Tăng nhân cúi người ngậm lấy một bên tuyết nhũ không ngừng run loạn, tiếng thì thầm mơ hồ bị biến mất giữa khe ngực quyến rũ của thiếu nữ, “Ta cũng muốn… Muốn nàng...”
Trong hoa huyệt co rút, hắn đã tới giới hạn cuối!
Hắn hơi không khống chế được mà ngậm một bên nhũ thịt trong suốt vào trong miệng, Già Diệp đâm toàn bộ cả dương căn vào, đâm đến mức nữ hài tê dại da đầu! Áo cà sa che đi cơ bắp dưới mông hơi dựng thẳng lên, cuối cùng nghiệt căn trần duyên lại được nếm ngon ngọt vội không chờ nổi, bắn lượng lớn tinh đặc vào trong âʍ ɦộ nhỏ phấn nộn nhẵn nhụi của đệ nhất mỹ nhân Đại Mạc chủ động đưa đến cửa.