Nam nhân nhắm mắt lại, miệng niệm một đoạn chú ngữ tối nghĩa, ánh sáng hồng tỏa ra tạo thành bốn nam nhân giống hệt nhau đứng bên cạnh nữ nhân.
“Phu quân… Đây… Đây là…” Trì Tố Tố không thể tưởng tượng được chỉ vào nam nhân trong màn hình, sao lại có nhiều người như vậy, từ 1v1 biến thành NP?
“Là thuật phân thân.” Tiêu Vu Uyên cau mày, sao hắn lại không biết thuật phân thân có bí ẩn bên trong, hắn nhớ rõ sau khi học xong thì đã hủy bí tịch, chẳng lẽ bên sư phó đã xảy ra chuyện gì?
Trong bốn nam nhân thì có một nam nhân túm tóc nữ nhân rồi lấy cái qυầи ɭóŧ ra khỏi miệng nàng ta, hắn trực tiếp cắm côn ŧᏂịŧ vào miệng nữ nhân kia.
Còn có một nam nhân cưỡi lên bụng nàng ta, hắn thô bạo kéo cái kẹp nhũ xuống, bàn tay bao chặt bầu ngực rồi đâm côn ŧᏂịŧ vào giữa khe rãnh kia, thọc vào rút ra liên tục, thỉnh thoảng đυ.ng cả vào cằm nữ nhân kia.
Còn hai nam nhân kia thì mở rộng hai chân nàng ta ra, dùng pháp thuật cố định ở không trung, một nam nhân trong đó cắm vào tiểu huyệt nàng ta rồi mắng: “Mẹ nó lỏng quá!” Hắn đưa mắt ra hiệu cho nam nhân kia để hắn ta cùng nhau cắm vào.
Trì Tố Tố kinh ngạc không nói nên lời, còn có thể làm vậy sao? Miệng nữ nhân ngậm côn ŧᏂịŧ, ngực cũng bọc côn ŧᏂịŧ, tiểu huyệt có hai căn, trong mông cũng có…
“Phu quân… Cứ như vậy… Thì có chuyện gì xảy ra không…”Trì Tố Tố nhìn nữ nhân bị chơi luân phiên thì vô cùng khó chịu, nàng sợ hãi đẩy đẩy cánh tay Tiêu Vu Uyên.
“Không sao, sợ thì không xem nữa.” Tiêu Vu Uyên ôm nàng vào lòng, xoa đầu nàng, để nàng vùi đầu vào ngực hắn. Hắn mặc kệ nữ nhân kia có việc gì hay không, bây giờ hắn chỉ muốn biết tại sao nam nhân kia lại biết thuật phân thân.
Cuối cùng tiếng rêи ɾỉ bên tai cũng biến mất, Tiêu Vu Uyên gọi nhẹ nàng, “Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Trì Tố Tố gật đầu rồi khẽ nhìn nữ nhân trên đài, nàng ta bị tra tấn đến mức không nhìn ra hình dạng ban đầu, từ tiểu huyệt chảy ra chất lỏng màu hồng hòa lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙, cúc huyệt cũng vậy, trước ngực và toàn thân cũng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, trong miệng cũng vậy, lúc này vẫn còn không ngừng trào ra bên ngoài. Cả người đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙, mà nam nhân kia lại không thấy đâu…
Tiêu Vu Uyên kéo nàng vào gác mái, hắn ném nàng lên giường, “Đồ lẳиɠ ɭơ, có phải lúc nãy xem đã ướt không?”
“Ưm… Phu quân chơi thϊếp…” Trì Tố Tố gật đầu, nàng ngồi quỳ ở trên giường.
“Bảo bối dâʍ đãиɠ, phu quân thỏa mãn nàng.” Tiêu Vu Uyên kéo quần áo nàng ra, ngón tay lướt qua âʍ ɦộ, “Đã ướt vậy rồi, có phải bảo bối cũng muốn phu quân đối xử với nàng giống nam nhân trên đài đối xử với nữ nhân kia hay không?”
“Không… Không có… Ưm… Mau… Tiến vào… A…” Tiểu huyệt bị xỏ xuyên qua, nàng ôm lấy cổ nam nhân.
“Ngoan…” Tiêu Vu Uyên ôm eo nàng, dịu dàng hôn lên môi nàng, thân dưới hung hăng ra vào.
“Ưm… Ưm… A… Nhẹ chút… Nhẹ thôi… Phu quân…” Trì Tố Tố bị làm đến mức không còn dáng vẻ ban đầu, nước miếng chảy ra từ khóe miệng, nàng quỳ ở trên giường.
“Hộc hộc… Bắn… Bắn…” Tiêu Vu Uyên giữ eo nàng, thân dưới thúc mạnh. Tinh quan khai mở, mạnh mẽ bắn vào trong cơ thể nữ hài. Hắn lấy ngọc thế nhét vào tiểu huyệt nàng, ngăn không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra…
Nàng nằm một bên giường thở dốc, lát sau xoay người dựa vào lòng Tiêu Vu Uyên, “Phu quân… Vừa rồi chàng… Không vui sao?”
Nam nhân đối với nữ nhân luôn chú ý cảm xúc của hắn thì vô cùng vui mừng. Hắn xoa đầu nàng, “Không có, ngoan ngoãn ngủ đi… Phu quân còn có chút việc phải xử lý… Chúng ta ở lại đây hai ngày.”
Nam nhân dỗ nữ nhân ngủ rồi mới lặng lẽ đứng dậy. Hắn đốt hương an thần trong phòng, hạ tầng tầng kết giới rồi mới rời đi.