Editor: Bắp
"Bảo bối, ngoan, lại đây nào." Tiêu Vu Uyên ôn nhu hôn lên khuôn mặt nhỏ, vỗ vỗ mông nàng.
"Vâng, chủ nhân." Trì Tố Tố ngồi dậy, tiến đến phía hắn, tiếp tục đóng vai nô ɭệ.
"Da^ʍ nữ, tiểu bức còn ngứa không?" Tiêu Vu Uyên nhẹ nhàng gãi gãi tiểu huyệt, nàng đang ngồi trên hắn, cự vật ma sát môi âʍ ɦộ, qυყ đầυ chọc sát tiểu âm đế...
Trì Tố Tố đỏ mặt gật đầu, "Tiện nô ngứa, cầu chủ nhân gãi." Nói liền chủ động cọ cọ côn ŧᏂịŧ hắn, tiểu huyệt cũng dần dần chảy ra mật dịch...
"Đê tiện, kỹ nữ thiếu thao." Tiêu Vu Uyên đẩy nàng ra. Trì Tố Tố bị đẩy ra liền nhíu mày, bất mãn lẩm bẩm: "Chủ nhân, cho em... Em muốn..."
Tiêu Vu Uyên nằm trên mặt thảm, bắt Trì Tố Tố ngồi lên người hắn, "Tao hóa, ngồi xuống." Nói xong đôi tay liền nâng mông nàng, tiểu huyệt đối diện với mặt, hắn ôn nhu ăn vào miệng.
Đầu lưỡi lột ra hai cánh hoa, hàm răng tinh tế cắn lấy âm đế, vách tường bên trong được hắn ôn nhu liếʍ láp... Đầu lưỡi cẩn thận chen vào miệng huyệt, bao nhiêu mật dịch chảy ra đều được hắn uống vào, cuối cùng là nuốt xuống...
Tay Trì Tố Tố bị trói ở sau người, tiểu huyệt bị đầu lưỡi ôn nhu liếʍ, mặt đỏ bừng, nàng hơi hơi vặn vẹo thân thể...
Lại bị Tiêu Vu Uyên hung hăng cắn một ngụm vào tiểu âm đế, "Tao hóa, không được nhúc nhích." Nâng mông nàng lên dùng sức véo vào...
"Ngô..." Nàng bị véo rên lên một tiếng, "Chủ... Chủ nhân... Nhẹ chút... Tao... Tao hóa... Muốn... Cao trào...." Ngẩng đầu nhìn dạ minh châu trên nóc nhà, khóe mắt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới chảy ra nước mắt...
Tiểu huyệt không ngừng co rút, gắt gao hút chặt lấy đầu lưỡi nam nhân không buông. Tiêu Vu Uyên biết, nàng muốn lên cao trào. Há to miệng ngậm lấy toàn bộ môi âʍ ɦộ, đầu lưỡi trong tiểu huyệt cũng không ngừng thọc vào rút ra, một cổ chất lỏng ngọt ngào bắn vào trong miệng nam nhân, Tiêu Vu Uyên một ngụm nuốt xuống. Sau đó hắn nhẹ nhàng đặt nữ hài đang vô lực xuống mặt thảm...
Trì Tố Tố hơi hơi giương miệng thở dốc, trước mắt chỉ thấy hư vô.
"Da^ʍ nữ, sướиɠ không?" Tiêu Vu Uyên một tay ôm nữ hài ngồi trên thảm, một tay khác cầm nghiêng ngọn nến thô to đang cháy về hướng trước ngực nàng...
"Hô... Hô... Sướиɠ... Chủ nhân... Nhẹ chút... Nóng..."
Nàng nằm liệt trong ngực hắn, sáp nến từng giọt từng giọt rơi xuống ngực, có chút nóng... Nhưng cũng không phải là không chịu được.
Nghe thấy nàng kêu nóng, Tiêu Vu Uyên yên lặng giơ ngọn nến lên cao chút...
Sáp nến rất mau ngưng kết lại đầy vυ', nhưng hắn vẫn còn cố tình làm nó chảy ra nhiều hơn trên hai quả anh đào, sáp nến ngưng tụ lại rất nhanh, lúc này đầṳ ѵú nàng trông chẳng khác gì quả dâu tây lớn. "Chủ nhân... Vυ' đầy rồi..." Trì Tố Tố đô đô miệng, nhắc nhở hắn.
Nam nhân nhìn thoáng qua cặρ √υ' đỏ bừng, xoay người nàng, khiến nàng quỳ xuống thảm, mông vểnh lên cao. Sáp nến từng giọt từng giọt rơi trên mông nàng...
"Ô... Chủ nhân... Đau..." Trì Tố Tố trong miệng phát ra rêи ɾỉ, Tiêu Vu Uyên túm lấy đầu nàng khiến nàng phải ngẩng lên, "Bộ dáng da^ʍ nữ hiện tại quả thực rất da^ʍ nha..." Sáp nến ấm áp lại chảy xuống lưng nàng...
Trì Tố Tố híp mắt nhìn chính mình trong gương, mông vểnh cao, mặt dính đầy sáp nến đỏ. Tóc bị nam nhân nắm trong tay, đầu cũng bị bắt ngẩng lên. Ngực bị ép xuống mặt thảm màu đen, trên lưng rơi đầy sáp nến... Cả người thoạt nhìn vô cùng thối nát...
"Chủ nhân..."
Sau khi cảm thấy đã đủ hắn liền buông đầu nàng ra, bắt nàng quỳ trên thảm, tự mình thưởng thức chính tác phẩm nghệ thuật của bản thân.
"Da^ʍ nữ, nhìn xem cái bộ dạng của ngươi này. Chủ nhân thật muốn lập tức làm chết ngươi." Kéo đầu qua hôn lấy môi nàng, đầu lưỡi cạy ra hàm răng, lưỡi bao lấy lưỡi thơm của nàng không ngừng hút lấy, khóe miệng cả hai cùng chảy ra chỉ bạc...
Lấy tay xoa nắn ngực nàng, sáp nến từng chút từng chút rớt xuống, "Chủ nhân lần sau muốn sáp nến chảy xuống khắp người ngươi luôn, tiểu huyệt cũng sẽ rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng sáp nến trộn vào, da^ʍ nữ có muốn hay không?"
Trì Tố Tố bị nam nhân xoa nắn hơi hơi thở dốc, "Toàn thân... Tao hoá... Đều là của chủ nhân... Chủ nhân muốn tích sáp ở đâu liền tích ở đó."
Sau khi xoa rớt hết sáp nến trên ngực, hắn liếʍ lên đầṳ ѵú nàng như đang muốn khen thưởng, "Da^ʍ nữ thật ngoan..."
Sau đó hắn không biết ở đâu lôi ra một cây thước gỗ dài chừng 1m, nhẹ nhàng dùng thước vỗ vỗ vào ngực nàng hỏi: "Da^ʍ nữ, biết đây là gì không?"
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~