Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3748: Ngoan ngoãn lấy ra công thức đi!

"Bùi Nguyên Minh, anh chờ một chút!"

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đang rời đi, Nguyễn Khả Khả đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng.

Với một cái phất tay của mình, cô đưa một nhóm người đến, gương mặt xinh đẹp có một chút do dự, sau đó do dự biến thành kiên định.

"Hạo Nam là bạn trai của tôi, anh là bạn tốt của tôi, Dương Huyền Trân lại là bạn gái tốt của tôi!"

"Ta biết anh cùng Huyền Trân có ý kiến với Dương gia, dự định mấy ngày nữa sẽ để Dương thị Bạch Dược mở lễ khai mạc, , cùng Dương gia tranh tài!"

"Tôi cũng biết anh cho Dương Huyền Trân công thức bí mật, chính là công thức nguyên bản của Dương gia Bạch Dược..."

" Anh có thể nể tình tôi hay không, chuyện này sẽ giải quyết trong hòa bình."

"Anh lấy công thức nguyên bản đưa cho Hạo Nam."

" Sau đó Hạo Nam sẽ cho anh một khoản tiền, một khoản tiền mà cả đời này, anh sẽ không bao giờ kiếm được hay tiêu hết."

" Sau đó, mọi người hóa can qua thành ngọc lụa, anh thấy thế nào?"

"Về phần Dương Huyền Trân, tôi sẽ giải quyết."

Rõ ràng, hôm nay Dương Hạo Nam suýt chút nữa bị đánh chết, khiến Nguyễn Khả Khả cảm thấy tràn đầy áy náy.

Cô hi vọng, có thể giúp Dương Hạo Nam lấy lại công thức nguyên bản của Dương gia Bạch Dược.

Trong trường hợp này, Dương Hạo Nam có thể ổn định địa vị, cũng có thể nở mày nở mặt.

"Cái gì? Công thức nguyên bản của Dương Gia Bạch Dược chúng ta?"

Dương Hạo Nam sửng sốt một chút, sau đó hừ lạnh một tiếng.

"Tốt lắm, Bùi Nguyên Minh ngươi, ta không biết ngươi từ đâu tới, lấy trộm công thức nguyên bản của Dương Gia Bạch Dược chúng ta!"

"Vì thể diện của Khả Khả, ta không cần truy cứu chuyện này!"

"Nhưng, ngươi phải giao ra công thức!"

"Ta có thể cho ngươi một triệu, sau đó ân oán của chúng ta xóa bỏ!"

"Ta cũng có thể xin lão thái quân, để cho Dương Huyền Trân trở lại Dương gia chúng ta!"

" Như vậy đã đủ nể mặt ngươi!"

Bùi Nguyên Minh cười mà không phải cười nhìn Dương Hạo Nam, nhẹ nói: "Ta trộm công thức nguyên bản từ Dương Gia Bạch Dược của ngươi sao?"

" Ngươi Dương Hạo Nam, mở lòng từ bi bỏ qua ta sao?"

"Trả ta một triệu để mua công thức sao?"

Dương Hạo Nam nâng cao bụng nói: " Không sai, nhận lấy lòng tốt của ta đối với ngươi đi."

"Hay là ngươi nghĩ một triệu là không đủ?"

" Cũng đúng, một tên nhà quê như ngươi, luôn luôn đều lòng tham không đáy, làm sao có thể vừa lòng?"

" Như vậy đi, ta cho ngươi cơ hội làm giàu sau một đêm, ta cho ngươi 10 triệu!"

Nói đến đây, Dương Hạo Nam làm vẻ mặt hào phóng rộng lượng.

Còn các đại thiếu thiên kim xung quanh, đều nhìn Bùi Nguyên Minh khinh thường.

Đúng là một kẻ ăn mềm.

Không chỉ ăn cơm mềm của phụ nữ, mà bây giờ với giá mười triệu, anh ta sẵn sàng bán đi một người phụ nữ.

Đàn ông không biết xấu hổ bọn hắn đã nhìn thấy rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên, bọn hắn gặp phải người không biết xấu hổ đến một bước này!

" Không có ý tứ."

Ngay khi mọi người cho rằng, Bùi Nguyên Minh sẽ đồng ý yêu cầu này, Bùi Nguyên Minh một mặt lạnh nhạt mở miệng.

"Ta không tệ hơn mười triệu."

"Công thức Dương thị Bạch Dược của chúng ta, không liên quan gì đến Dương gia của ngươi."

"Cho nên, yêu cầu của ngươi, ta từ chối!"

"Ta nợ Dương Đế Minh lão gia tử cùng Dương Huyền Trân một ân tình."

" Đối với ta mà nói, trả lại cho nàng một công đạo, càng trọng yếu hơn!"

Nghe được Bùi Nguyên Minh, từ chối yêu cầu của mình với vẻ mặt hờ hững.

Nhìn thấy nam nhân ngoan ngoãn, nghe lời răm rắp chính mình, lúc này dám chống lại chính mình.

Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Nguyễn Khả Khả, lúc này có chút biến đen, óng ánh trên trán đều là hắc tuyến.

Cô cắn răng, sau đó quyết định bóp chết Bùi Nguyên Minh:

"Bùi Nguyên Minh, vì anh vô tình như vậy, vì anh không cho tôi thể diện, vậy tôi không còn cách nào khác!"

"Dù là cao ốc văn phòng hay công ty, tôi cũng không định cho anh thuê nữa."

"Ngày mai, không, hôm nay, ngay lập tức, anh để người đi đem đồ vật dọn đi đi!"

" Trang trí tôi đã làm, cũng sẽ không cho anh dùng."

" Dù sao, tôi không thể giúp người ngoài, đối phó với bạn trai của tôi, cùng nhà chồng của tôi về sau..."

Chuyển ra khỏi cửa hàng và công ty?

Hủy bỏ trang trí?

Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị rời đi thì dừng lại, anh có chút kinh ngạc nhìn Nguyễn Khả Khả.

Vốn dĩ anh cho rằng, với sự giúp đỡ trước đây của anh đối với cô, làm sao mọi chuyện có thể đi đến một bước này.

Nhưng không ngờ, Nguyễn Khả Khả liền nói ra điều này, sau khi đoàn tụ với Dương Hạo Nam.

Sau một nụ cười hờ hững, Bùi Nguyên Minh mới nói khẽ: "Nguyễn Khả Khả, cô có chắc muốn tôi xéo đi không?"

" Liền không nể tình như thế sao?"

Nguyễn Khả Khả hơi nhíu mi, hơi có chút chột dạ dời ánh mắt sang chỗ khác.

Nhưng ngay sau đó, cô vẫn ngẩng đầu mở miệng: "Bùi Nguyên Minh, toi cũng muốn giữ tình cảm trước đây của chúng ta, đối xử tốt hơn với anh."

"Tôi không muốn làm một việc mất cảm tình như vậy, tôi muốn chừa cho anh một chút thể diện."

"Nhưng không có cách nào cả. Tôi đã đề xuất một giải pháp cho vấn đề, nhưng anh đã từ chối tôi."

"Tôi có thể làm gì nữa?"

"Hạo Nam là bạn trai của tôi, cho dù anh ấy có ngàn sai vạn sai."

"Tài sản của Dương gia, cũng là tài sản của tôi sau này."

" Tôi thế nào có thể giúp anh, cùng Dương Gia không không chết không thôi, cùng mình không qua được đâu?"

"Bùi Nguyên Minh, tôi có thể cho anh thêm một cơ hội."

" Chỉ cần anh bây giờ nhận rõ hiện thực, chỉ cần anh bây giờ đáp ứng, cũng không muộn!"

"Nếu anh lấy ra công thức nguyên thủy của Dương thị Bạch Dược, tôi bên này có thể làm chủ, bồi thường cho anh gấp mười lần!"

" Cho anh một trăm triệu!"

"Nếu Dương gia không chịu trả tiền, tôi sẽ tự mình trả!"

Nói đến đây, Nguyễn Khả Khả một mặt nói lời thấm thía, vẻ mặt trầm tư nhìn Bùi Nguyên Minh.

"Bùi Nguyên Minh, tôi rất trân trọng tình bạn giữa chúng ta."

"Rốt cuộc là anh cứu mẹ của tôi, cứu tôi. Tôi hy vọng anh có thể thật tốt."

Dương Hạo Nam lúc này cũng có biểu hiện không hiểu, hắn mắng Bùi Nguyên Minh: "Họ Bùi, bạn gái của ta, đã cho ngươi một tên nhà quê, đầy đủ mũi mặt rồi!"

" Điều kiện như vậy, đã là ban ân đối với ngươi, ngươi còn không mau đáp ứng một chút?"

"Để ta nói cho ngươi biết, sau khi hôm nay trôi qua, sẽ không còn điều kiện tốt như vậy nữa!"

" Một trăm triệu, là số tiền ngươi sẽ không kiếm được trong mười kiếp!"

Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, liếc mắt nhìn Nguyễn Khả Khả một cái, lãnh đạm nói: "Nguyễn Khả Khả, đã cô muốn đem chuyện nói đến nước này."

"Vậy ta sẽ không nói về ân oán giữa Dương Huyền Trân và Dương gia, ta sẽ nói về công thức nguyên thủy của Dương thị Bạch Dược."

"Cô cũng ở trong giới thượng lưu, và cô cũng ở trong tầng lớp cao cấp."

"Cô hẳn phải biết, Dương gia tam đại gia tộc của Nam Dương, trước đây đều dựa vào công thức y học cổ truyền để lập nghiệp."

"Công thức như vậy, cô cho rằng chỉ đáng giá một trăm triệu sao?"

Nguyễn Khả Khả hơi sững sờ.

“Một thứ quan trọng như vậy, cô đưa cho ta một trăm triệu, còn tưởng rằng ta chiếm được rất lớn tiện nghi sao?” Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói.

Nói xong lời này, Bùi Nguyên Minh khẽ thở dài.

Theo anh, Nguyễn Khả Khả hẳn là người tương đối giảng đạo lý.

Nhưng không ngờ, cô lại có thể trở nên vô lý như vậy vì Dương Hạo Nam.

Rõ ràng là muốn lợi dụng chiếm hết lợi lộc, nhưng còn muốn đứng trên cao đạo đức, mà chỉ trích chính mình.

Bùi Nguyên Minh không biết nên nói cái gì thì tốt.

"Bùi Nguyên Minh, ta hiểu ý của ngươi, ta cũng biết giá trị công thức ban đầu của Dương gia Bạch Dược!"

Bị Bùi Nguyên Minh nói giống như tát vào mặt như vậy, tâm tính kiêu ngạo của Nguyễn Khả Khả bất chợt nổi lên, sắc mặt cô trở nên rất xấu xí.

"Nhưng là, ngươi phải rõ ràng, công thức ngươi nắm giữ, cho dù thay tên đổi họ, thật sự đều là của Dương gia Bạch Dược!"

"Ngươi không biết từ nơi nào, đã ăn trộm được công thức này ở đâu, còn luôn miệng nói nó đáng nhiều tiền, ngươi không nghĩ hành vi của mình như thế này, là vô liêm sỉ sao?"

" Không sai!"

Dương Hạo Nam lúc này lạnh giọng nói.

"Công thức nguyên bản của Dương Gia Bạch Dược của chúng ta, đã bị đánh cắp 40 năm trước, hiện tại ta còn nghi ngờ ngươi chính là kẻ trộm!"

"Nếu ngươi không giao ra công thức, ta sẽ báo cảnh sát, cho ngươi ngồi tù mục xương!"

Nguyễn Khả Khả cũng sốt sắng lên tiếng: "Bùi Nguyên Minh, ngươi nghe thấy chưa, Dương gia bất cứ lúc nào cũng có thể báo cảnh sát!"

"Tại Nam Dương, ngươi là người Đại Hạ, làm sao có thể đấu qua được Dương gia?"

"Bây giờ, nếu lấy ra công thức ban đầu, ngươi vẫn có thể nhận được 100 triệu!"

" Bằng không mà nói, một khi Dương Gia báo cảnh sát, ngươi liền gà bay trứng vỡ, cái gì đều không có."

"Điều quan trọng nhất là, chỉ cần ngươi đưa ra công thức, chúng ta vẫn là bạn tốt của nhau."

"Và với một trăm triệu, ngươi cũng miễn cưỡng, có thể đi vào giới thượng lưu của chúng ta."

"Chúng ta có thể tiếp tục làm bằng hữu, cái này không tốt sao?"

"Bùi Nguyên Minh, ngươi hãy nghĩ đi!"

Dương Tân Di cũng đi về phía trước, hai tay khoanh trước ngực, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh nói: "Họ Bùi, anh của ta và Khả Khả cho ngươi cơ hội, đủ nể mặt ngươi rồi!"

" Ngươi chẳng lẽ không biết, Dương gia của chúng ta tồn tại cái gì ở Tân Thành sao?"

"Cầm một công thức nguyên bản đánh cắp từ Dương gia của chúng ta, còn muốn khiêu chiến chúng ta? Đùa gì thế!"

" Chính ngươi chẳng lẽ cũng không biết sao? Nếu như không phải có Khả Khả, ngay từ đầu ngươi còn không có ra khỏi đồn cảnh sát!"

"Hiện tại vốn ngươi muốn cùng khiêu chiến Dương gia chúng ta, chẳng qua là Khả Khả tạm thời cho ngươi mượn mà thôi!"

"Bây giờ Khả Khả, đã lấy lại tất cả những thứ này, ngay cả khi ngươi đang nắm giữ công thức?"

"Ta không tin, không có Khả Khả, ngươi vẫn có thể đứng vững gót chân ở Tân Thành!"

"Ngoan ngoãn lấy ra công thức!"

Trong lúc nói chuyện, một đám đại thiếu thiên kim đều nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt châm chọc.

Tuy rằng mọi người đều biết, bốn mươi năm trước đồ vật mất trộm, nói là Bùi Nguyên Minh ăn trộm, khó tránh khỏi có chút gượng ép.

Nhưng vấn đề là, Bùi Nguyên Minh ăn cơm mềm, không có Nguyễn Khả Khả núi dựa lớn, không phải chỉ cần Dương gia muốn bắt nạt là được sao?

"Ngại quá, ta vẫn từ chối."

"Thứ nhất, công thức của Dương gia 40 năm trước bị mất, không liên quan một xu đến ta. Các ngươi khó chịu lời nói, có thể báo cảnh sát, ta ngược lại muốn xem xem, ai dám đến tìm ta gây phiền phức!"

"Thứ hai, ở Tân Thành này. ta không cần dựa dẫm vào ai, không cần ăn cơm chùa. năng lượng chính mình vẫn là chổ dựa lớn nhất của ta."

" Thứ ba, một trăm triệu, ta còn thực sự chướng mắt."

Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, lời nói chắc chắn.

"Được rồi, vì ngươi muốn đi vào ngõ cụt, vậy cũng đừng trách ta độc ác."

Nguyễn Khả Khả thấy Bùi Nguyên Minh như giấy dầu không thấm muối, gương mặt xinh đẹp phát lạnh.

" Ta cho ngươi thời gian hai giờ, để rút hết người và hàng của ngươi!"

" Cửa hàng đó, cho dù có đập nát, ta cũng sẽ không cho ngươi dùng!"

Nguyễn Khả Khả nghiến răng mở miệng.

Dương Hạo Nam cười nói: "Khả Khả, sao có thể lãng phí như vậy?”

"Để Dương gia chúng ta dùng cửa hàng đó. Chúng ta chỉ cần mở một cửa hàng lớn hàng đầu là được."

" Đến lúc đó, thời điểm tròn năm khánh thành, em cũng cùng đi chủ trì buổi lễ, và chúng ta sẽ là cặp đôi hạnh phúc nhất Tân Thành!"

Dương Hạo Nam nói xong, đối với Bùi Nguyên Minh vẻ mặt đắc thắng.

Một tên cặn bã Đại Hạ, đồ nhà quê, lại dám đấu cùng mình, không biết chữ chết viết thế nào sao?

Nguyễn Khả Khả cũng liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, muốn xem anh sẽ phản ứng như thế nào, là tức giận hay bất lực.

Nhưng Bùi Nguyên Minh lại thản nhiên nói: "Được."

Nói xong anh quay lưng bỏ đi.

Sạch sẽ gọn gàng, không một chút mảy may dây dưa dài dòng, coi như cú đấm của Nguyễn Khả Khả và Dương Hạo Nam, như đánh vào bọt biển, một chút tác dụng đều không có.

Nguyễn Khả Khả cả người hơi sững sờ.

Vốn dĩ cô cho rằng, Bùi Nguyên Minh nhất định phải động tình cảm thật với mình, chuyện cô làm, nhất định phải khiến Bùi Nguyên Minh đau lòng và tức giận.

Hơn nữa,cô lấy lại cửa hàng ban đầu cho anh mượn, tương đương với việc Bùi Nguyên Minh không còn gì trong tích tắc.

Không ngờ Bùi Nguyên Minh lại hờ hững bỏ đi như thế này.

Sự tiêu sái cùng đạm mạc như vậy, khiến Nguyễn Khả Khả cảm thấy rất khó chịu.

Đồng thời, cô mơ hồ cảm thấy rằng, mình có thể đã làm sai điều gì đó ...

"Khả Khả, đừng quan tâm đến cái loại bánh bèo này, cho hắn mặt mũi lại không muốn, hắn thật sự cho rằng, mình là số một ở Tân Thành sao?"

Dương Hạo Nam là tình trường lão thủ, nhìn Nguyễn Khả Khả dường như có chút mềm lòng, hắn bận bịu ôm eo nhỏ của Nguyễn Khả Khả.

"Hắn vừa nói những lời kia, chỉ là một tên ngoan cố ra vẻ quật cường, chẳng qua chỉ muốn mạo xưng là trang hảo hán mà thôi!"

"Đối với một người như hắn, nếu có được một tiểu công chúa như em, hắn liền có thể nghịch thiên thay đổi số mệnh!"

" Trong lòng của hắn, không biết bao nhiêu hi vọng có thể có được em, đoán chừng mỗi ngày đi ngủ, hắn đều mơ tới em."

"Nhưng em đã lựa chọn sáng suốt và quay lại với anh."

"Để hắn ta mất đi cơ hội làm giàu chỉ trong một đêm!"

"Cho nên, anh có thể cảm giác được, hắn rất tức giận không cam lòng!"

"Sở dĩ lúc này, hắn có tư thế hờ hững, đơn giản là vì hắn muốn dùng tư thế này để thu hút sự chú ý của em!"