Chàng Rể Quyền Thế

Chương 19

Ông cụ Trịnh nói xong, người nhà họ Trịnh ở tại đó đưa mắt nhìn nhau, lặng ngắt như tờ.

Hợp tác với Công ty Đầu tư Bùi thị, làm quen với tổng giám đốc mới!

Ai cũng biết đây là cơ hội tốt, đừng nói Trịnh gia, cả thành phố Hải Dương này có nhà nào không muốn hợp tác với Công ty Đầu tư Bùi thị? Ai lại không muốn làm quen với vị tổng giám đốc mới kia?

Nhưng mà Công ty Đầu tư Bùi thị được hậu thuẫn bởi gia tộc Bùi thị đứng đầu Đà Nẵng, chỉ một gia tộc xếp hàng hai như nhà họ Trịnh, người ta căn bản không xem ra gì, hiểu không?

Nhà họ Trịnh muốn tận dụng cơ hội này để vươn lên, e rằng chỉ là một giấc mộng viễn vông.

Thấy người nhà họ Trịnh không có ai đáp lại, mặt ông cụ Trịnh tối sầm lại, bất mãn nói: “Sao thế? Bình thường khi lấy cổ tức thì người này đều tích cực hơn người kia, giờ đến lúc có chuyện lại trở nên hèn nhát, một đám phế vật!” Trịnh Tùng, con trai cả của nhà họ Trịnh, chú của Trịnh Tuyết Dương lúc này gõ bàn nói: “Ba, dĩ nhiên lời ca nói là chuyện tốt, nhưng vấn đề là chúng ta đã nhiều năm không đuổi kịp Công ty Đầu tư Bùi thị, bây giờ người ta đổi tổng giám đốc mới, sự việc đâu có dễ dàng như vậy?”

Trịnh lão gia tử nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Nếu mọi chuyện dễ dàng, chỉ cần một cú điện thoại là ta có thể giải quyết. Ta còn cần bàn bạc với ngươi sao?”

Đột nhiên, ánh mắt của Trịnh Chí Dụng sáng lên, đứng lên nói: “Ông đi, Lý Đông Lưu tổng giám đốc Lưu của Công ty Đầu tư Bùi thị chắc chắn sẽ biết tổng giám đốc mới là ai. Anh ta nhất định có thể giúp chúng ta nhận được khoản đầu tư này.”

“Không phải lúc trước anh ấy cầu hôn Trịnh Tuyết Dương sao? Chỉ cần ông gả Trịnh Tuyết Dương cho anh ấy thì mọi người là một gia đình. Có thể không đầu tư 5 tỷ nhưng có thể nhận được vài trăm triệu. “Lý Đông Lưu…” Ông cụ Trịnh hơi suy tư. Thành thật mà nói, ông rất hài lòng với Lý Đông Lưu.

Khi nghĩ đến đây, ông cụ Trịnh nhìn Trịnh Tuyết Dương và nói với giọng điệu không thể cãi lại: “Tuyết Dương, tổng giám đốc Lưu từ trước đến nay rất yêu thích con, hơn nữa nhà họ Trịnh của chúng ta cũng cần cậu ấy giúp đỡ. Con gả cho cậu ấy đi.”

Trịnh Tuyết Dương sửng sốt, nhất thời không biết nên nói như thế nào? Đây là phải hi sinh hôn nhân của mình sao? Nhưng mà…

Không chờ đến lúc Trịnh Tuyết Dương kịp nói, người nhà họ Trịnh đều lần lượt xen vào.

“Tuyết Dương, gia tộc chúng ta cần có số vốn đầu tư này.”

“Đúng vậy, nếu không có số vốn này mà nói, gia tộc chúng ta có thể bị phá sản.”

“Đây là cơ hội tốt để tống khứ người chồng vô dụng của con đi, con cần phải nắm bắt cho tốt!”

“Vừa có thể mang lại sự đầu tư cho nhà họ Trịnh chúng ta vừa thay đổi một người chồng giàu có và đẹp trai. Đây là điều tốt mà có nằm mơ đi nữa cũng không thấy đâu!”

Lúc này, nhà họ Trịnh đều đứng lên làm ầm ĩ, bởi vì theo quan điểm của họ, đây là cách tốt nhất để có được đầu tư.

Nghe nói, Lý Đông Lưu ở công ty cổ phần đầu tư Bùi thị có địa vị tương đối cao.

Nếu như anh ta chịu giúp đỡ Trịnh gia, vậy việc này có đến chín phần thành công.

Với số tiền này, toàn bộ nhà họ Trịnh có thể vươn lên một tầm cao mới!

Lúc này, Thanh Linh đứng dậy và nói: “Thưa ba, thật trùng hợp khi mà hôm qua Lý Đông Lưu gọi cho con và nói rằng cậu ta muốn đến nhà họ Trịnh để tuyên bố một việc. Hôm nay con đã mời cậu ta đến đây ăn tối.

“Thật như vậy sao?” Ông cụ Trịnh vẻ mặt hưng phấn đứng lên: “Nhanh lên, nhanh mời vào!”

Nhìn thấy biểu hiện của ông cụ Trịnh, Thanh Linh có vẻ hài lòng. Có vẻ như bà ta không làm sai điều gì cả. Con gái của bà ta cuối cùng đã có thể thoát khỏi người chồng vô dụng mà bà ta thì cũng có thể tận hưởng vinh quang và sự giàu có. Đúng là cảm ơn trời đất!

Lúc này, chỉ thấy ánh đèn trong đại sảnh đột nhiên mờ đi, ngoài cửa có ánh đèn, sau đó một bóng người bảnh bao bước vào.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Lý Đông Lưu, anh ta đang mặc một bộ âu phục, tóc chải về phía sau không hề rối tung, nhìn qua trông có vẻ rất phấn chấn. Lúc này anh ta cầm 1 hộp quà trong tay, tươi cười bước vào.

“Hãy chào đón tổng giám đốc Lưu bằng những tràng pháo tay nồng nhiệt!” Một người bạn nhiều năm anh ta hô lên

Đột nhiên, từ giữa sân vang lên nhiều tiếng hò reo.

So với người con rể là Bùi Nguyên Minh, rõ ràng người trẻ tuổi đẹp trai và tài năng như Lý Đông Lưu được nhà họ Trịnh công nhận và chào đón nhiều hon.

Điều quan trọng nhất là Lý Đông Lưu có thể giúp đỡ gia đình họ Trịnh!

Lý Đông Lưu ở thời điểm hiện tại giống như một thần tài của nhà họ Trịnh! Lý Đông Lưu mỉm cười vẫy tay chào mọi người xung quanh, trông anh như

một ngôi sao bước trên thảm đỏ và nhìn qua thì trông như một người thành “Ông à, cháu không mời mà tới đã làm phiền mọi người trong nhà nhiều đạt.

rồi, nhưng cháu luôn là người ngay thẳng, cho nên mọi người có chuyện gì thì cứ nói với cháu!”

Lý Đông Lưu lúc này mìm cười với tham vọng chiến thắng, lớn tiếng nói: “Cháu yêu Tuyết Dương nhà ta từ cái nhìn đầu tiên, thế nhưng thật đáng tiếc cô ấy lại phải cho một kẻ bất tài vô dụng!”

“Trong ba năm qua, cháu chỉ coi cuộc hôn nhân này như một trò cười vậy, chắc hẳn cô ấy phải chịu nhiều đau khổ lắm? Cháu rất yêu Tuyết Dương vì thế cháu không muốn thấy cô ấy phải chịu đựng nỗi đau khổ như vậy nữa. Hôm nay cháu ở đây chỉ muốn nói câu này trước mặt mọi người trong nhà họ

Trịnh… ”

Lý Đông Lưu hít sâu một hơi: “Cháu muốn kết hôn với Tuyết Dương, cháu muốn cho cô ấy hạnh phúc!”

Mọi người xôn xao!

Tất cả mọi người đều xôn xao, tên Lý Đông Lưu này quá thẳng thắn chẳng để cho Bùi Nguyên Minh một chút mặt mũi nào, hiện tại Bùi Nguyên Minh cũng đang ở đây.

Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, tên Bùi Nguyên Minh tới cửa nhà họ Trịnh làm con rể lại chính là kẻ bất lực, cần gì phải cho anh mặt mũi, đắc tội với anh cũng chẳng sợ.