Chàng Rể Quyền Thế

Chương 439

Cái gì?

Ba nghìn năm trăm tỷ?

Nghe giọng điệu thoải mái của Hạ Vân, người nhà họ Trịnh xung quanh đều há hốc mồm và lại bị sốc.

Công ty đầu tư của Bùi thị quả là giàu có! Đối với ba nghìn năm trăm tỷ này, có thể nói nhà họ Trịnh lo lắng đến mức sứt đầu mẻ trán, cả đêm không ngủ được.

Kết quả? Công ty Đầu tư của Bùi thị vừa vung tay, liền có ngay ba nghìn năm trăm tỷ Toàn bộ tài sản của nhà họ Trịnh nếu đều đem bán đi, thì được bao nhiêu tiền? Nhiều nhất cũng chỉ có ba nghìn năm trăm tỷ, có khi còn không tới? Trong lúc kinh ngạc, không ít người nhìn Hạ Vân, ánh mắt lập tức nóng lên.

Với ba nghìn năm trăm tỷ này, nhà họ Trịnh sẽ không phải bán bất kỳ tài sản và dự án nào, có thể dễ dàng tiến vào thành phố Dương Thành.

Như vậy, nhà họ Trịnh sẽ không bị tổn thất gốc rễ bên trong, và nền tảng tại thành phố Hải Dương cũng có thể tiếp tục lưu lại! Lúc này, ông cụ Trịnh đã kích động tới mức sắp đột quỵ.

Các thành viên họ Trịnh khác cũng đang vừa khóc vừa cười vì phấn khích. Nhin mọi người hưng phan, đười sự Bùi Nguyên Minh, lời nói của Hạ Vân trực tiếp kéo mọi người trở về thực tại.

“Số tiền này có thể coi là quỹ hỗ trợ phát triển cho nhà họ Trịnh” “Cho dù nhà họ Trịnh muốn đầu tư hay làm gì tiếp theo, chúng tôi cũng sẽ không nhúng tay” “Tuy nhiên, có một điều kiện.” Hạ Vân khẽ mỉm cười.

Ông cụ Trịnh tự nhiên gật đầu và nói: “Nếu có điều kiện gì xin cứ nói, thư ký Vân, nhà họ Trịnh của chúng tôi nhất định sẽ làm được.” “Chúng tôi, Công ty Đầu tư của Bùi thị, muốn nằm giữ 51% cổ phần của tất cả sản nghiệp dưới quyền của nhà họ Trịnh” Hạ Vân gắn từng chữ từng chữ một nói ra.

Cái gì? Nghe những lời này, nụ cười trên mặt ông cụ Trịnh đông cứng lại.

Những người khác trong nhà họ Trịnh cũng vô cùng bàng hoàng. 51% cổ phần, còn là 51% tất cả sản nghiệp.

Điều này tương đương với việc bán toàn bộ quyền quyết định của nhà họ Trịnh cho Công ty Đầu tư Bùi thị.

Nói cách khác, nhà họ Trịnh về sau vẫn là nhà họ Trịnh nhưng cho dù có phát triển đến đâu và có bao nhiêu cơ hội đi chăng nữa, thì nhà họ Trịnh vẫn nằm dưới sự kiểm soát của Công ty Đầu tư Bùi thị.

Đây…

còn không phải là giậu đổ bìm leo! Là nhân lúc cháy nhà để hôi của sao! Tuy nhiên, Công ty Đầu tư của Bùi thị có thể xem là rất quyết đoán, ra tay đã là ba nghìn năm trăm tỷ đồng.Như vậy, yêu cầu này cũng không có gì quá đáng.

Nhất thời, toàn bộ đại sảnh của biệt thự im lặng chết người, gần như có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Nhà họ Trịnh, lúc nãy vẫn còn đang vui vẻ, bây giờ nụ cười trên mặt mỗi người đều trực tiếp đông cứng lại.

Còn một số người lớn tuổi bắt đầu run và không thể nói được.

“Hạ…

Thư ký Vân…

lòng tốt của quý công ty…

chúng tôi xin nhận…

” “Nhưng điều kiện này…

Nó…

nó…

có chút làm khó chúng tôi…

” Lúc này, ông cụ Trịnh phản ứng lại và nói với một giọng điệu khó khăn.

Hạ Vân tỏ vẻ bình tĩnh, nói: “Đây là cơ hội mà tổng giám đốc của chúng tôi muốn trao cho ngài và nhà họ Trịnh…

” “Tất nhiên, muốn nắm bắt cơ hội này hay không là tuỳ thuộc vào ngài.” “Nếu ngài không muốn hợp tác, chúng tôi sẽ xử lý theo đúng vi phạm hợp đồng. Bắt đầu từ ngày mai, khu đất ở trung tâm thương mại sẽ thuộc về Bùi thị là chúng tôi…

” “Ngoài ra, vi phạm hợp đồng yêu cầu bồi thường ba tỷ. Ngày mai cũng làm phiền các ngài chuyển khoản ngay, nếu không thì chúng tôi sẽ thu hồi tài sản của nhà họ Trịnh để trả nợ.” “Thành thật mà nói, nếu không nhờ sự cống hiến của cô Trịnh Tuyết Dương đối với dự án trung tâm thương mại, tổng giám đốc sẽ không bao giờ cho ngài cơ hội này…

” Trịnh Tuyết Dương? Nghe đến đây, người nhà họ Trịnh đều khẽ chẩn động, đồng thời cau mày suy nghĩ.

Bây giờ xem ra Trịnh Tuyết Dương thật sự không có liên quân gi dến töhg giám đốc Bui thị.

Nhưng mối quan hệ giữa hai người họ rốt cuộc là gì? Ông cụ Trịnh không nhịn được nữa, xúc động nói: “Thư ký Vân, tôi có thể mạo muội hỏi tổng giám đốc của cô và Tuyết Dương nhà chúng tôi rốt cuộc là…