Kết Tóc Làm Phu Thê

Chương 9: Ngắm hoa anh đào rực rỡ

Ta mỉm cười vuốt lên mồ hôi hơi ẩm ướt trên mặt, thổi nhẹ khí nóng nơi thù du anh đào, Ngôn Mộc mẫn cảm khẽ run, đầu nhũ của vυ' ửng đỏ kiên trì sưng lên, da thịt trắng noãn sáng lên trong suốt sáng bóng làm ánh mắt của ta càng tối đen.

"Ngôn Mộc hành động như thế, ta cũng không khách khí."

Ôm lấy thân thể Ngôn Mộc, bờ môi hôn nhẹ ngọc nhũ ửng đỏ, lần này ngược lại cũng không gấp gáp, trái lại mềm nhẹ chậm rãi liếʍ cắn. Đầu lưỡi có kỹ xảo ở núʍ ѵú sung huyết sưng to lên khẽ liếʍ, nước bọt làm đầu v* càng đỏ tươi.

"Ừm... A... Phu quân......" Nhẹ nhàng trào ra rêи ɾỉ, thân thể Ngôn Mộc co giật vυ' trắng như tuyết hơi lắc lư, núʍ ѵú lõm vào kiều diễm ướŧ áŧ ở trong miệng ta bị mυ'ŧ vào.

"Ta làm như vậy Ngôn Mộc sảng khoái không?"

"Sảng khoái...."

"Có đúng không? Vậy thế này Ngôn Mộc thoải mái không?"

Bờ môi dán vào nụ hoa Ngôn Mộc, y đầy mặt đỏ hồng nhìn ta, âm thanh ám khàn mở miệng: "Thoải mái."

"Thật ngoan, còn có thể làm Ngôn Mộc thoải mái hơn."

Tay nhẹ vỗ về gương mặt nóng hổi, hơi nhả ra thù du trong miệng, ngón tay mò tới bộ ngực mềm đầy đặn, tìиɧ ɖu͙© vuốt ve thịt mềm trước ngực. Xúc cảm nhẵn nhụi cực hạn nắm ở lòng bàn tay nặng trình trịch, tay nâng vυ' xinh đẹp của Ngôn Mộc, khẽ xoa chậm vê nắn núʍ ѵú, người trong ngực bị ta làm cho không ngừng thở dốc, ánh mắt hơi mơ hồ thở càng ngày càng dồn dập.

"Ta đem nơi này của Ngôn Mộc, nơi này, nơi này đều liếʍ ướt, làm cho Ngôn Mộc nhiễm phải mùi của ta."

Ta đầu tiên là vuốt ve vυ' trắng noãn phấn hồng, sau đó dời tới phần lưng sáng như tuyết, dọc theo phần lưng trượt xuống, nhẹ nhàng xoa nắn ngọc hành đã cương.

"Phu quân... A..."

Thanh âm khó nhịn hơi khàn khàn, ngọc hành trắng hồng trong tay mở cái miệng nhỏ, nơi qυყ đầυ mơ hồ tiết ra từng giọt từng giọt chất lỏng đặc sệt.

"Ngôn Mộc nơi này đã muốn bắn, cái miệng nhỏ muốn phun ra chất lỏng sao?"

Ngón tay xoa ngọc hành Ngôn Mộc, ve vuốt gốc rễ run rẩy, ở hai túi y khẽ xoa nắn, đầu ngón tay cân nhắc âu yếm đỉnh. Từng dòng từng dòng chất lỏng màu trắng dọc theo qυყ đầυ xông ra, chất lỏng trắng dính ẩm ướt làm ngọc hành trắng hồng nhiễm phải từng tia từng tia sáng đẹp đẽ, ánh nước ngưng tụ, tìиɧ ɖu͙© dạt dào.

"A... A a a -- "

Lúc buông tay ra, Ngôn Mộc đã bị vén rút đến ánh mắt hơi tan rã, cự căn của ta càng ẫn nhẫn không được.

Kịch liệt va chạm, đột ngột rung động kịch liệt như sóng cuồng, Ngôn Mộc mất khống chế rít gào, cánh tay ngọc bò lên vững vàng ôm ta, huyệt thịt xoa ta chặt chẽ, ở bên trong mị huyệt cực kỳ thoải mái.

"Phu quân... Dừng lại... Chậm chút... Nhẹ chút... A a a a a a -- "

Rêи ɾỉ vụn vỡ, cực hạn run rẩy, hai vυ' phấn khởi phát run, miệng huyệt liên miên không ngừng khép mở nhét vào đầy mị huyệt, Cự Dương sưng to lên qua lại ở nơi cúc huyệt ấm áp, chất lỏng ở hạ thể mỗi một lần không ngừng phun ra.

Rất ẩm ướt thật sự ẩm ướt, tiểu huyệt căng mịn hút thịt rễ của ta quá chặt chẽ, kɧoáı ©ảʍ cắn nuốt ta, ta càng tăng nhanh thêm tốc độ, mãnh liệt đánh vào.

Chất lỏng phun mạnh, lách tách dọc theo nơi giao hợp trượt xuống. Nước chảy ra làm miệng huyệt mềm ướŧ áŧ ẩm ướt bao bọc ta, mỗi một lần điên cuồng không giữ lại cũng làm cho mị thịt cắn ta càng chặt hơn, dâʍ ɖị©ɧ tuôn ra càng nhiều, kɧoáı ©ảʍ cuồng liệt, Ngôn Mộc mẫn cảm đến mức tận cùng phản ứng, biển dục chìm nổi nuốt hết ta.

"A... Ân a a a... Phu quân... Nóng quá thật lớn... Phu quân đừng đυ.ng lên a..."

Thân thể Ngôn Mộc kịch liệt co quắp, kɧoáı ©ảʍ quá lớn làm cho y co quắp ngón chân, ngoài miệng không kìm nén được nhiều tiếng rên rĩ cao vυ't, thân thể cong lên, ngọc hành phấn nộn phun ra chất lỏng lưa thưa.

Ngọc nhũ trước ngực lên xuống đập vào mắt, đầu nhũ như sóng cuồng loạn dập dờn, đỉnh hoa anh đào trắng nõn tròn trịa xóc nảy đung đưa, thù du đỏ tươi ở dưới ánh mặt trời càng tràn đầy lộng lẫy theo thân thể gợn sóng chói mắt, chỗ núʍ ѵú đứng thẳng trắng mịn, vυ' no đủ sưng to lên như mỡ đông, đỉnh non mềm không được động đến, rãnh vυ' sâu nhợt nhạt dấu vết hồng.

Nước mắt ẩm ướt con ngươi mê loạn, tóc đen bị mồ hôi nóng thấm ướt dính ở trên mặt, ta lấy tay đẩy ra sợi tóc trên trán Ngôn Mộc, ngắm nhìn khuôn mặt ửng đỏ của y. Ánh nắng rơi rớt ở trên mặt dụ người, hình ảnh nhàn nhạt không có cách nào che lấp sự quyến rũ của y, đặc biệt sau tìиɧ ɖu͙© y còn hiện ra xuân sắc trêu ghẹo nhân như thế.

"Dẫn Ngôn Mộc đi một chỗ." Đến gần bên tai của y, tay ôm y càng chặt hơn, siết đến khi côn th*t hơi đẩy tới một chút, người trong ngực thở dồn dập ra tiếng, thân thể rung động sau đó lại ôm ta càng chặt hơn, làm ta không ngừng được cười khẽ.

"Phu quân, chỉ cần có ngươi, đi nơi nào cũng được."

Ngôn Mộc nhấc lên mặt của mình, thuận theo ôm ta, thân thể càng dán chặt hơn, không có đối với hành động ác liệt vừa nãy của có chút oán giận nào.

"Ngồi xong, không nên nói lời khác trách ta chiếm tiện nghi của ngươi."

"Ta thích bị phu quân chiếm tiện nghi."

Ngôn Mộc ánh mắt ôn nhu như nước, chủ động mổ nhẹ một cái lên bờ môi ta, rồi nhanh chóng cúi đầu, chỉ là nụ cười bên mép thì sung sướиɠ như vậy.

"Đây cũng không phải là cách hôn môi đâu."

Nhẹ nâng lên đầu Ngôn Mộc, môi răng đυ.ng nhau, ta để đầu lưỡi đi vào bờ môi y, câu dẫn quấn lấy nhau, thân mật ôm hôn môi sưng tấy của y, liếʍ láp trong veo trong miệng y. Lửa nóng môi lưỡi nóng bỏng từng tia từng tia dầy đặc ngọt ngào hòa quyện ở bên trong thân mật hôn môi, môi lưỡi mềm mại e thẹn đáp lại ta, ta hôn Ngôn Mộc đến thở hồng hộc mới rốt cục thả ra.

"Ngôn Mộc cần phải học thêm."

Khẽ nháy ánh mắt nhìn y, ở dưới ánh mắt ngượng ngùng của y ta liếʍ liếʍ môi, trêu ghẹo tiếp tục nói: "Ta vẫn chờ Ngôn Mộc dùng miệng liếʍ chỗ này của ta."

Cầm lấy tay y đυ.ng vào cự căn vẫn còn cắm ở hậu huyệt y, ánh mắt ta mờ ám nhìn môi của y. Tay càng vuốt ve làm trơn ướt môi y, thấp giọng nói: "Ta mong đợi một ngày kia, Ngôn Mộc phải cố gắng lên nha."

Vốn là mang theo ngữ khí chơi đùa, cũng không hi vọng y trả lời.

"Ừm, Ngôn Mộc sẽ làm cho phu quân thoải mái."

Ta sững sờ nhìn y, ở ánh mắt của ta y cúi mặt thấp xuống, đầy mặt ngượng ngùng, da mặt mỏng tới bên tai đỏ chót.

"Thực sự là đứa nhóc ngốc, có một người như Ngôn Mộc, còn cầu mong gì." Ta cảm động ôm y vào trong ngực, hôn nhẹ hai má y, Ngôn Mộc xấu hổ nhìn ta, sắc mặt do ta chú ý càng ngày càng ửng hồng.

Tay của ta cùng y một chỗ quấn lấy nhau, ở dưới ánh mắt ngượng ngùng của Ngôn Mộc, một cái tay đặt ở trên đùi trắng nõn của y, cái tay còn lại ôm sát y, mới vung ngựa lao nhanh.

Mùi thơm ngát tràn đầy trong mũi, hoa mai rơi rụng. Tia sáng mỏng đè lên, ánh nắng nghiêng thành trì, hoàng hôn mênh mông, ánh chiều tà vung vãi ánh sáng nhạt tụ lại thành tầng tầng chập chờn, bóng hình giao nhau ngưng tụ di động, phong cảnh mê người mặt trời lặn xuống tỏa ra từng tia sáng nhỏ, lưu loát tập hợp lại một chỗ.

Lúc ôm Ngôn Mộc xuống ngựa, Cự Dương ở trong cơ thể y theo bước đi va chạm đỉnh vào trong y, bị ta ôm vào trong ngực y kêu rên kéo dài ra. Chất lỏng ngọt ngào trong tiểu huyệt càng ngày càng nhiều, ấm áp ẩm ướt che lấp qυყ đầυ, suối phun trào tìиɧ ɖu͙© làm trong vách càng thêm mềm mại, sóng nước trong vách cọ rửa thiết căn cực nóng, một luồng một luồng dâʍ ɖị©ɧ làm dương v*t ướt nhẹp, tiểu huyệt vừa ẩm ướt vừa nóng hổi xoa bóp mυ'ŧ cắn, thịt mềm của cái miệng nhỏ kia khi ta bước đi tận lực kịch liệt lay động co rút lại âu yếm ta, thực sự là trước nay chưa từng sảng khoái như thế.

"Phu quân... A... Ân a..."

Rêи ɾỉ êm tai khó kiềm nén, Ngôn Mộc thoải mái khó có thể khắc chế, toàn thân rung động nước mắt ướŧ áŧ, lẳиɠ ɭơ thở dốc, một mặt kìm nén lại ngột ngạt ôm ta, nam tử eo thon chân dài do động tác của ta hơi rung nhẹ, ôm vào mỹ nhân trong lòng đôi mắt đẹp tan ra, quần áo mở rộng, hơi lộ ra da non mềm nhẵn nhụi. Vai đẹp trắng như ngọc phía trước ngực cao vót run rẩy, cái đùi thon mở ra kẹp chặt thắt lưng của ta, từ tầm mắt của ta nhìn xuống có thể nhìn thấy Ngôn Mộc bị ôm ánh mắt mờ mịt, một mặt động tình phun ra rên rĩ mờ ám, dâʍ ɖị©ɧ ở mị huyệt ở mỗi một lần đỉnh lộng tràn lan ra đám cỏ dại xuống bên đùi non, miệng huyệt đỏ tươi có giọt nước lưu lại ở trên nếp nhăn, non mềm trong vách cuồn cuộn chất lỏng, sợ là chỉ cần ta mạnh mẽ ưỡn lên trên một cái, Ngôn Mộc sẽ lập tức khóc gọi tới hỏng mất.

"Phu quân... A a a a a a..."

Chậm rãi đi tới, vừa đi đường nhấp nhô vừa đột nhiên phát lực, lại mạnh mẽ đi sâu vào mấy lần, côn th*t cự đại không giữ lại để lại ở chỗ ướŧ áŧ mềm mại động tình, Ngôn Mộc lập tức xụi lơ như nước, mị huyệt tìиɧ ɖu͙© lập tức tuôn ra, làn sóng cuồn cuộn, cao trào phản ứng làm Ngôn Mộc khẩn cấp cắn nuốt côn th*t của ta, y kịch liệt co giật run rẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ta đánh vào bắn ở hậu huyệt y.

"A -- "

Thân thể run rẩy dữ dội bị làm tới bắn khó kìm nén xuống dâʍ ɖị©ɧ phun mạnh, dương v*t ta càng thêm ướt nhẹp dính lên chất lỏng mờ ám của Ngôn Mộc, sợi tóc của y tản ra ngổn ngang rơi xuống ở sau gáy, quần áo màu trắng hơi ướt ngọc nhũ theo y hô hấp hơi phập phồng, thù du đỏ bừng bị mồ hôi nóng chảy theo tóc đen lăn xuống từng hột, ngưng tụ ở trên núʍ ѵú.

Chỗ nước đọng lại từng giọt nơi lõm vào, nụ hoa sưng lên no đủ mang theo lảo mồ hôi, ta không nhịn được nhẹ nhàng liếʍ một cái, có tư có vị nếm thử thù du y, ngón tay nhẹ chút đâm vào đầu v* non mịn ta yêu thích không buông tay, đầu ngón tay ấn xuống đầu v* xoay vòng quanh xoa xoa, cúi đầu xuống liếʍ láp núʍ ѵú đỏ tươi, cười đến làm càn nói: "Thật ngọt, Ngôn Mộc nơi này rất ngọt."

Ta nói làm sắc mặt Ngôn Mộc đỏ hồng, thân thể run rẩy bị ta nở nụ cười phóng đãng không chịu nỗi càng xụi lơ.

"Ở đây không thể chỉ nghĩ XXX ngươi, cảnh sắc đẹp đẽ như thế, nên mang Ngôn Mộc ngắm nhìn."

dương v*t nhẹ nhàng rút ra tiểu huyệt Ngôn Mộc, dâʍ ɖị©ɧ lăn xuống cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ta ào ào chảy ra, chất lỏng trong suốt da^ʍ mĩ phun ra tung toé, phun trào lướt xuống nếp nhăn non mềm, rơi ra ướt cả một vùng trên đất, tia sáng chập chờn chói mắt làm Ngôn Mộc ửng đỏ co rúc ở trong l*иg ngực ta, căn bản không dám nhìn đó là dấu vết ta và y giao hoan.

"Giương mắt nhìn, bây giờ chúng ta đứng chỗ nào." Giúp y buộc chặt áo khoác màu trắng, tay nắm chặt đầu ngón tay ấm áp, mười ngón liên kết ngắm nhìn Ngôn Mộc.

"Phu quân, đẹp quá."

Thanh âm hưng phấn mang theo tràn đầy vui sướиɠ, khuôn mặt hồng hào nở nụ cười sáng lạng, lông mi dài nhỏ cong cong, hai con mắt ngọc đen như mực linh động ánh sáng chớp chớp.

Hoa anh đào khắp nơi bay lả tả lững lờ rớt xuống, cánh hoa xinh đẹp trắng noãn đón gió chập chờn, hương vị nức mũi say lòng người từng trận tràn ra, anh đào nhỏ vụn thon thả theo gió nhẹ thổi, yêu kiều thướt tha múa lay, cây anh đào như tuyết, bay múa đầy trời, cũng không biết có phải là người áo trắng như tuyết kia, lướt qua chuyển động vòng eo thon nhỏ, mở ra một đôi cánh tay ngọc theo Phong Phi Dương, sợi tóc đen như mực như mây khói ở trong gió tản ra, cánh anh đào rơi vào trên vai của y, trên mặt, trên vạt áo, nụ cười trong sáng xán lạn đón ánh sáng hoàng hôn ngắm nhìn ta.

Một khắc kia, lại cảm thấy cho dù hoa anh đào đẹp cỡ nào, cũng không bằng Ngôn Mộc cong môi nở nụ cười.