Lúc đi ra, ta gọi người hầu mang theo đồ vật đã mua trở về, rồi mua một con ngựa cùng Ngôn Mộc đi du ngoạn với nhau.
Lúc cưỡi đến vùng ngoại ô, ngựa ngừng lại. Đó là một chỗ rất bí mật, xung quanh cũng không có người ở, trống vắng yên tĩnh chỉ có thể nghe được âm thanh gió thổi sàn sạt.
"A... Phu quân..."
Tay sờ soạng ngọc nhũ Ngôn Mộc khẽ xoa, tay làm càn hơn mở ra áo bào màu trắng, kéo tiết khố cởi đến vị trí mông, dưới ánh mặt trời mơ hồ có thể nhìn thấy rõ ràng thủy quang nơi mị huyệt.
"Phu quân, nóng quá... A..." Ngôn Mộc ánh mắt nhìn về ta, ta lấy ra cao trơn đã sớm chuẩn bị kỹ càng bôi lên hậu huyệt y.
"Thuốc cao có chút ấm áp, có thể bảo vệ ngươi càng tốt hơn." Ta một bên lau chùi một bên giải thích, động tác dưới tay càng câu nhân kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm trong vách.
"Ừm... A..." Tiếng kêu rên từ trong miệng Ngôn Mộc truyền ra, bôi lên ở giữa có thể cảm nhận được trong vách thủy dịch từng giọt từng giọt tràn ra ngoài.
Mị thịt phấn nộn mυ'ŧ vào ngón tay của ta tận cùng, ấm áp ôm lấy làm cho ánh mắt ta nhìn quanh dòng nước gấp gáp chảy ra ở chỗ mềm mại, nơi đó bị động tác ta chảy liên tục, thân thể trong l*иg ngực mềm nhũn ra, gấp gáp thở hổn hển.
"A..." Đột nhiên rên rĩ cao vυ't ta nhìn mặt Ngôn Mộc rơi vào tìиɧ ɖu͙©, lúc này y mặc áo bào mở rộng, vải lụa trắng bao bọc vυ', loáng thoáng có thể nhìn thấy phong cảnh trắng hồng nơi rãnh vυ'. đầu v* anh đào màu hồng chống lên, điểm hồng phình ra ở nơi mê hoặc người kia. Da thịt non mềm trắng noãn dưới ánh mắt nhìn xuống của ta nhiễm màu đỏ nhạt, thủy dịch hậu huyệt dọc theo trong vách nhỏ xuống nơi áo bào của ta, ngọc hành đã hơi gắng gượng đứng lên.
"Ngôn Mộc, mở lớn chân chút, phu quân muốn yêu ngươi kỹ hơn."
Hơi mở rộng cái đùi thon trắng mịn dưới ánh mắt của ta mở ra càng rộng hơn, làm dâʍ ɖị©ɧ vì hạ thể di chuyển từ từ tiết ra. Dưới ánh mặt trời, Ngôn Mộc hơi híp cặp mắt, không dám nhìn tầm mắt quá phận trần trụi của ta.
"Mở mắt ra, nhìn ta một chút xem làm thế nào thương yêu ngươi."
Nhẹ tay chậm rãi vuốt ve gương mặt tuấn tú mê người, trên môi y hồng hào như nước cọ xát gặm cắn, đồ vật dưới khố để tại miệng huyệt, cách quần áo quấy rầy hạ thể Ngôn Mộc.
Ta yêu thích làm phiền Ngôn Mộc như vậy, mỗi biểu hiện trên mặt y đều làm cho ta vui sướиɠ.
Sương mù trong con ngươi dưới ánh mắt của ta hơi mở, nhiệt khí sôi trào bao trùm lên mặt màu hồng nhạt, ánh nước trơn bóng ngưng tụ nơi khóe mắt, mặt mày như bức tranh dụ người, đôi môi dịu dàng lộ ra mê người đỏ tươi.
"A a a..."
Ngón tay mạnh mẽ tấn công, nhanh chóng tiến vào chỗ càng ấm áp càng ẩm ướt hơn, như hình dáng của dương v*t sâu sắc hút ngón tay đi vào.
"Ngôn Mộc nơi này ẩm ướt đến rối tinh rối mù."
Ta nói làm Ngôn Mộc mắc cỡ ngón chân hơi cong lên, nhìn y từ từ rút ra ngón tay, hai ngón tay thâm nhập làm Ngôn Mộc run run rẩy rẩy, lại siết ta càng chặt hơn.
Nhìn phản ứng của Ngôn Mộc, ta càng hận không thể lập tức vọt vào, chỉ là đến cùng vẫn sợ làm tổn thương y.
Cho đến khi đã có thể chứa đựng ba ngón, rút ra ngón tay, dưới ánh mắt đỏ bừng của Ngôn Mộc mở ra quần áo, đè xuống toàn bộ thân thể, làm cho nửa người y nằm ở trên lưng ngựa.
"Ngôn Mộc nơi này cứng quá, vυ' đâm lên l*иg ngực của phu quân rồi." Ta dùng l*иg ngực nhẹ nhàng cọ thù du ngọc nhũ, nơi đó cương cứng, núʍ ѵú đỏ bừng giống như càng lớn thêm mấy phần.
"A... Phu quân... Đừng nói nữa a..."
Tiếng nói y rất xấu hổ, lấy tay che lại đôi mắt, không muốn nhìn ta.
"Thân thể Ngôn Mộc ta đã sờ qua chạm qua, sao vẫn cứ thẹn thùng như vậy."
Tay nắn bóp hoa anh đào màu hồng giơ cao, thân thể Ngôn Mộc run rẩy dữ dội, cách vải vóc xúc cảm làm cho y thở ra sương mù nhàn nhạt, trước ngực hơi phập phồng.
"A a a a a a..." Ngậm vào thù du Ngôn Mộc, y triệt để kêu ra tiếng.
Nhẹ nhàng động, dương v*t nhẹ nhàng đi vào miệng huyệt, nhưng không có toàn bộ đi vào, trái lại đứng ở nơi kia gặm cắn nắm lấy Ngôn Mộc qua vải vóc đỏ bừng.
"Phu quân... A..."
Đôi cánh tay ngọc ôm sát cổ của ta, trong miệng nhẹ nhàng cắn ngậm lấy núʍ ѵú, âm thanh mυ'ŧ vào vang lên da^ʍ mĩ, tiếng nước xì xì vang vọng ở bên tai.
đầu v* mềm mại thơm hương làm ta muốn động tình, hạ thể Ngôn Mộc phân bố ra càng nhiều d*m thủy bao trùm trên qυყ đầυ ta, dương v*t ướt nhẹp mới để một chút vào miệng huyệt, làm cho ta càng ngày tìиɧ ɖu͙© càng sôi trào.
Bế Ngôn Mộc lên, hơi nhúc nhích đẩy dương v*t tới, y toàn thân kɧoáı ©ảʍ tới run rẩy, hơi nước trong hai con mắt đen như mực nhìn ta, khóe mắt hơi ướŧ áŧ làm cho y càng quyến rũ.
"Phu quân... Đi vào... Có được hay không..."
Ngôn Mộc động đậy hạ thể, chân mở ra càng rộng hơn, ta nhẹ vỗ về hai gò má ửng đỏ, mạnh mẽ ưỡn một cái, thẳng tắp vọt vào hang động ấm áp.
"A..." Ngổn ngang rít gào, Ngôn Mộc mất khống chế chảy ra nước mắt, thân thể bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp run rẩy không ngừng. Trong vách ấm áp ẩm ướt bởi vì va chạm khẩn trương mυ'ŧ ta vào thật nhanh, không ngừng nuốt vào cự đại của ta, thân thể run rẩy huyệt khẩu mở ra đóng lại tiết ra càng nhiều chất lỏng ngọt ngào, ngọc hành Ngôn Mộc để ở bụng dưới ta nhẹ xuất chất lỏng trắng.
Ngôn Mộc trước mặt quá đẹp, ta nhiệt tình buông thả hành động, nhiều lần đâm về phía điểm mẫn cảm của y, y ở trong l*иg ngực ta gấp gáp thở hổn hển, bộ ngực mềm trắng như tuyết càng chập chờn đến lợi hại.
"A... Phu quân... Nhẹ chút... Thật sự chống đỡ không nổi... A..." Mãnh liệt co rúm, kịch liệt hơn điên cuồng đi vào, d*m thủy xì xì xì xì dung hợp với tìиɧ ɖu͙© cuồng hoan làm ta càng ngày càng phấn khích va chạm.
Nơi rất là tiêu hồn kia của Ngôn Mộc khẩn cấp co rúm, ta một lần lại một lần mãnh liệt đâm rút, rung động ở trong cơ thể y, vách thịt ướt nhẹp tuôn ra càng nhiều chất lỏng, tình yêu mê loạn cuồng nhiệt làm ta mạnh mẽ hôn bờ môi Ngôn Mộc.
Bờ môi mềm mại ấm áp làm ta lè lưỡi, kịch liệt quấn quýt mùi vị lẫn nhau, nồng đậm trong veo làm ta cuồng loạn mυ'ŧ vào mùi vị Ngôn Mộc, hơi thở Ngôn Mộc.
"A..."
Động tác dưới thân càng làm càn, ngón tay nắm ngọc hành màu sắc non nớt hồng nhạt đứng thẳng của Ngôn Mộc, ấn xoa xoa đâm vào kí©ɧ ŧɧí©ɧ gốc rễ, ve vuốt vuốt ve qυყ đầυ y.
Hung mãnh trào dâng đỉnh đi vào, vừa rút ra sau đó cấp tốc thẳng tắp đâm đâm vào mị thịt, mị thịt chặt chẽ ngậm lấy đồ vật dưới khố của mình, bên trong làm hô hấp của ta càng ngày càng hỗn loạn.
"A... Phu quân... A a a a a a..."
Kịch liệt va chạm làm Ngôn Mộc triệt để mất khống chế rít gào, ngọc hành phun ra chất lỏng trắng nóng bỏng.
Y cao trào phản ứng làm ta dâng lên nhiều kɧoáı ©ảʍ, mị thịt đặc biệt siết chặt hút cắn Cự Dương dưới thân, càng thêm sảng khoái vô cùng.
Lúc này Ngôn Mộc co giật hiện ra nước mắt nóng hổi, hơi nước bốc hơi nổi lên ở khóe mắt, đôi mắt nước long lanh không có tiêu cự, một dáng dấp thất thần mê man thở hổn hển, ngọc nhũ trắng như tuyết mềm mại ửng đỏ kí©ɧ ŧìиɧ, lay động lập loè.
Ta há mồm một ngụm ngậm vào, ở trên phần lưng đẹp đẽ trắng mịn cởi ra băng vải, nhưng không đem nó lấy ra.
Ta dùng băng vải ma sát thịt mềm mại, bộ ngực trắng như tuyết nhẹ nhàng di động dưới ánh sáng trong veo lộ ra như ẩn như hiện, thù du ngọc nhũ trắng mịn thơm tho dưới động tác làm càn của ta càng đứng thẳng. Nụ hoa trước ngực đỏ tươi như máu, thân thể nhẹ nhàng run rẩy làm đóa hoa anh đào màu hồng càng xinh đẹp như đậu, đam mê cho đến tận xương.
Hơi đưa lưỡi liếʍ lên chỗ gắng gượng kia, chất lỏng da^ʍ mị làm ta liếʍ láp dính ướt cả tấm lụa trắng, giọt nước làm điểm hoa anh đào hồng của Ngôn Mộc nhìn ra càng rõ ràng. Núʍ ѵú vui tai vui mắt hơi sưng tấy đẩy lên, thù du đỏ tươi dính vào giọt nước xuyên thấu qua lụa trắng nơi bộ ngực mềm, gợi cảm đến đòi mạng.
Há miệng giày xéo, từng ngụm từng ngụm mυ'ŧ vào núʍ ѵú Ngôn Mộc, y mềm nhũn ôm vào trong ngực, môi đỏ nhẹ nhàng rên khẽ, kéo dài thêm rêи ɾỉ làm ta càng giống như sói điên cuồng mυ'ŧ vào núʍ ѵú trong veo, ngón tay càng không ngừng nắn bóp, làm cho ngọc nhũ y sưng tấy không chịu nỗi.
"A -- "
Ta gặm nhẹ một cái, dùng lực mạnh mυ'ŧ vào, dường như muốn cắn đứt ngọc nhũ y xuống, chỗ ánh nước tràn ngập đẹp đẽ kia làm rung động lòng người. Đầu lưỡi ta làm càn không ngừng vẽ ra, đều liếʍ toàn bộ vυ', lụa trắng bị ta liếʍ đến mức ướt hoàn toàn, tạo thành vòng tròn hình cung hình dáng dính vào trên đóa hoa anh đào của y.
"Ngôn Mộc, thật đẹp."
Nhìn Ngôn Mộc trong l*иg ngực, y ánh mắt thất thần nhìn ta, tròn trịa trước ngực chập trùng tần suất gấp gáp giống như hô hấp của y, hô hấp ấm áp phun bên tai, ngọc hành từ từ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙. Nơi đó tàn tạ đến tất cả đều là chất lỏng đặc, ở trong con mắt của ta lại bất ngờ trở thành mê hoặc.
Nhanh chóng xoay người y lại, ở trên lưng ngựa để cho cho y ở phía trên, lúc Ngôn Mộc còn chưa có phản ứng lại, nhẹ chạm lên thân thể y, cự căn dữ tợn để ở miệng huyệt, hơi nhấc y lên chỗ cao hơn chút đâm vào tầng tầng thịt mềm đi vào.
"A -- phu quân -- a a a a a a... Quá kích thích a..."
Đầy mặt Ngôn Mộc đều là nước mắt lưng tròng, thân thể phát run không thôi, ngọc hành phun ra chất lỏng trắng, hạ thể nước chảy sóng lớn mãnh liệt làm ta càng điên cuồng chống đẩy.
"A ân... Phu quân... Chậm chút... Chậm chút... A......" gào thét không ngừng, ta cực lực đâm xuyên y, mỗi một lần đều xông kích tận xương linh hồn, nhiều lần thô bạo, vừa lỗ mãng vừa ôn nhu, nhẹ mài ở mị huyệt y càn quét chung quanh.
Ngôn Mộc hoàn toàn xụi lơ bị ta đung đưa, ta động thủ ném ra vải lụa trắng vào trong gió, hai vυ' trắng toát phấn nộn lay động trước mắt, sợi tóc màu đen tản ra, tóc đen như mực tung bay ở trong gió.
Đôi môi Ngôn Mộc phun ra thật nhiều tiếng rêи ɾỉ, sợi tóc hỗn loạn buông xuống rơi ra, theo gió thổi đến trên mặt của ta, hương thơm mê người mang theo mùi vị của Ngôn Mộc. Vυ' ở trước ngực dưới động tác của ta đung đưa, tròn trịa trắng như tuyết nhiễm phải màu hồng của máu, điểm thù du tô điểm màu hồng chập chờn ánh nước, đầu nhũ lay động loáng một cái như sóng dáng vẻ kiên trì, cực kỳ mê hoặc hai vυ' lồi ra hai điểm đỏ tươi như đậu đỏ, khiến người thương mến.
Ta tàn nhẫn thúc vào lưng ngựa, ngựa bắt đầu chạy như bay, Ngôn Mộc kinh hoảng ôm ta càng chặt hơn, dựa vào tốc độ của ngựa ta làm càn dùng sức đâm lên trên.
"Phu quân... Làm cho ngựa dừng lại... Ngôn Mộc không chịu nổi a..."
Cự vật vừa cứng vừa lớn vẫn cứ dựa vào tốc độ của ngựa mà rung động, tiểu huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng khẩn trương gặm cắn côn th*t, ta thoải mái không ngừng thở dốc, luồng nước nóng tìиɧ ɖu͙© làm ta không ngừng được cắm vào hậu huyệt Ngôn Mộc, dương v*t nóng rực ngựa tốt chạy như điên một lần lại một lần đi vào sâu nhất, cường độ đâm rút làm cho Ngôn Mộc đã sớm xụi lơ như bùn, thân thể vẫn cứ mở rộng mặc ta đung đưa.
"A a a -- "
Mạnh mẽ thẳng lưng, dùng sức mạnh hung ác làm, thân thể Ngôn Mộc một trận cuộn mình, trong huyệt bỗng nhiên chảy ra chất lỏng làm ta rốt cục không nhịn nổi phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào hậu huyệt y, hổn hển gầm nhẹ ra tiếng.
Bị ôm ở phía trên thân thể Ngôn Mộc run rẩy kịch liệt, kɧoáı ©ảʍ làm cho y nước mắt mông lung, đôi môi tràn ra một tiếng rồi một tiếng rêи ɾỉ vụn vỡ, âm thanh khàn khàn lộ ra uể oải. Hơi nước ướŧ áŧ trong con ngươi tràn ngập khóe mắt, lông mi run lên một cái rớt xuống giọt nước mắt, bờ môi bị chà đạp đến sưng tấy đỏ sẫm như máu, cái trán chảy ra mồ hôi hột.
Hai vυ' lắc lư đỏ tươi, hoa anh đào trong veo như ngọc tràn đầy dấu răng màu hồng, hai đầu nhũ đứng thẳng dập dờn run rẩy, sóng nước lấp loáng, đầu nhũ tràn ngập nước bọt càng ngày càng mê hoặc.
Ta chạm nhẹ lên gương mặt dịu dàng nhã nhặn, xoay chuyển thân thể ôm vào trong ngực, trong miệng hôn nhẹ nước mắt ẩm ướt trên mắt, hỏi: "Có khỏe không?"
"Ừm." Ngôn Mộc đáp lại ôm hôn của ta, lông mi khẽ run, hào quang đầy mặt gương mặt giống như chảy ra máu, môi đỏ quyến rũ ướŧ áŧ đã sưng tấy, mặt mày xuân sắc ghẹo nhân, mị hoặc dựa vào trong l*иg ngực ta.
"Nhưng ta không khỏe?"
Ta cọ nhẹ mặt y ửng hồng, âm thanh mang theo lười biếng cùng sảng khoái.
"Phu quân, ngươi... A..."
Mạnh mẽ đỉnh vào, lần thứ hai hơi đẩy đưa, Ngôn Mộc run rẩy ôm ta, đầu v* cùng với điểm hồng trước ngực ta cùng nhau ma sát.
Ta cơ hồ có chút khó nhịn, ngón tay vỗ về bên tai ửng đỏ của y, môi lưỡi mυ'ŧ hôn hai vai trắng nõn.
"Ngôn Mộc, nơi đó đã rất cứng, muốn ngươi."
Ngôn Mộc mặt nóng bóng chưa tiêu ngắm nhìn ta, ý cười thẹn thùng gợi lên khóe miệng, thân thể càng di chuyển, đến gần ngọc nhũ đầy đặn trắng như tuyết, thù du màu hồng để ở bên miệng của ta, vừa mở miệng là có thể ngậm vào.