Kết Tóc Làm Phu Thê

Chương 4: Vì ngươi mà xấu hổ

Ta đặt bộ quần áo ở trên cây lên người y, để quần áo bao vây lấy thân thể mềm mại trắng nõn mỹ lệ.

"Phu quân, sao không rút phía dưới ra... Ân...."

Y có chút không thể tin nhìn ta, ta thuận thế đυ.ng lên một chút bên trong vách, Ngôn Mộc rên lên một tiếng, cả người run rẩy ôm ta, rêи ɾỉ nhỏ vụn từ bên môi tràn ra.

"Ngôn Mộc, không thích phu quân ở bên trong?" Tay của ta trượt tới nơi hạ thể đang giao hợp của hai người, vuốt ve tiểu huyệt nhăn nheo, thân thể mẫn cảm của y dưới động tác kɧıêυ ҡɧí©ɧ của ta run lên một cái, cũng không ngăn cản ta ác liệt.

"Ôm ngươi đi rửa mặt." Mang theo thương tiếc hôn lên giữa chân mày của Ngôn Mộc, tránh để cho y đυ.ng tới chỗ nhơ bẩn, ta ôm y xong, đi hướng ôn tuyền.

Ta cũng không có rút khí cụ của mình ra, dưới bầu trời xanh mây trắng, dương v*t dưới khố chậm rãi ngọ nguậy bên trong mị huyệt của Ngôn Mộc, rút ra một chút rồi chầm chậm đi vào, dường như ngứa làm cho khuôn mặt Ngôn Mộc nhuộm đỏ.

Hâu huyệt nơi hạ thể y bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng điên cuồng chảy ra d*m thủy, cả người treo lên ta, nước mắt trên mặt mông lung rơi xuống trên vai ta.

"Ừm... A..."

"Phu quân... A..."

Ta cũng không có điên cuồng đâm xuyên, làm phiền bên trong vách từ từ đi vào, Ngôn Mộc bị ta quấy rối làm cho xụi lơ như nước, bầu ngực tròn trịa dán chặt ta, chỗ mềm mại kia càng ma sát làm dương v*t càng cứng càng nóng hơn, mị thịt mềm mại ẩm ướt mυ'ŧ chặt lấy ta, làm cho ta càng muốn ngừng mà ngừng không được.

Ta lè lưỡi âu yếm ngọc nhũ của y, thù du bị xoa nắn bởi vì du͙© vọиɠ đã sớm cứng lên. Tầm mắt cực nóng của ta theo dõi y, môi liếʍ ngọc nhũ càng làm càn giày xéo núʍ ѵú, hô hấp của Ngôn Mộc đã sớm không thông thuận, thở hổn hển ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuấn tú nhuộm màu đỏ nhạt đến mức có thể

xuất huyết.

"A... Phu quân..."

Nhẹ nhàng cắn một cái, đầu v* kia tròn trịa đứng lên, theo động tác nhanh chóng chập chờn động đậy.

Ta liếʍ hai vυ' Ngôn Mộc, hai đầu v* bị ta làm cho sớm sưng tấy, mυ'ŧ vào phảng phất giống như bú sữa, nuốt chửng cướp đoạt mỗi một nơi tròn trịa, làm cho y ở trong miệng ta tan ra.

Gió nhẹ thổi xuống, quần áo màu trắng lay động theo gió, làn váy chập chờn một hình ảnh. Áo mở rộng ra, chỉ có ta có thể nhìn thấy cảnh đẹp, đôi mắt Ngôn Mộc rưng rưng, mặt đỏ dường như tô lên son phấn, lông mi hơi rung động, khóe mắt đuôi lông mày hơi động, mặt đầy xuân sắc, trêu ghẹo người trải rộng vết hồng xuống thân thể y, bộ ngực trắng như tuyết run run rẩy rẩy.

Cự vật ta từ đầu tới cuối không có rời đi chỗ ấm áp mềm mại kia, mặc dù sau đó ta rời đi ngọc nhũ Ngôn Mộc, đang bay trong quá trình ám muội vẫn cứ xảy ra, nghe y trêu ghẹo người ra vẻ quyến rũ rêи ɾỉ, vật kia càng thêm nóng bỏng luồn vào đưa ra.

"Ngôn Mộc, sắp đến rồi?"

Ta ôm y, y mặt đỏ bừng mắt nhìn xuống, ta từ từ rút ra cự căn, hậu huyệt vừa bị ta rút ra, rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong vách rất nhanh chảy ra chất lỏng màu trắng.

"A... A... A..."

Ta mạnh mẽ trong lúc y đang ngây người, trong nháy mắt điên cuồng tiến vào, cường độ vừa mạnh vừa nhanh, nhiệt tình ác liệt xuyên thẳng vào nơi sâu nhất.

Ngôn Mộc bị ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao vυ't hét ra, cả người co rúc ở trong l*иg ngực ta, trong mắt nước mắt lưng tròng nhìn ta, co giật thở gấp không thôi. Nơi kia càng gia tăng hứng trí bao vây lấy ta, thoải mái ta gầm nhẹ lên tiếng.

"Phu quân, ngươi thật cầm thú." Ngôn Mộc vùi vào l*иg ngực ta, thân thể vẫn co giật run rẩy, thế nhưng tuy nói như vậy, hậu huyệt y tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ siết càng chặt hơn, không một chút nào trách cứ ta.

Ta nhìn Ngôn Mộc, con ngươi đen nhìn chăm chú, mυ'ŧ hôn lên mồ hôi ẩm ướt lên trên tóc đen, giọt nước nhỏ trên mặt trắng mịn, lưu lại dấu vết cảm xúc mãnh liệt. Nhẹ nhàng liếʍ hôn lên khóe mắt của y, hôn lên từng giọt nước mắt, y mắc cỡ ôm ta, hưởng thụ ta thân mật.

Ta ở trên môi y cọ xát, âm thanh nhẹ nhàng khàn khàn nói: "Chỉ cầm thú đối với một mình Ngôn Mộc."

Trên mặt Ngôn Mộc ý cười nhộn nhạo lên, thuận theo đáp lại ta, một cái tay ta vuốt ve mặt của y, mạnh mẽ hôn y.

Rốt cục đi đến chỗ ôn tuyền, mở ra quần áo hai người, ta ôm cả người vô lực của Ngôn Mộc xuống nước, thế nhưng cự vật của ta vẫn lựa chọn cắm ở nơi hậu huyệt của y.

"Giúp ta lau, Ngôn Mộc" ta cầm tay của y để trên l*иg ngực mình, gặm cắn vành tai trắng mịn của y, ám muội nói nhỏ: "Lấy tay giúp ta lau."

Ngôn Mộc thần sắc hơi run lên, dưới ánh mắt tùy ý của ta mà đỏ mặt. Bị ta đưa tay ra nắm chặt ngọc thể mềm mại, từ l*иg ngực ta lau lau.

Cái tay non mềm trắng nõn vỗ qua l*иg ngực mình, chạm vào phía sau lưng mình, ta thoải mái hừ nhẹ.

Ngôn Mộc tay không có một chút lực nào, chỗ đó liền ngứa, ta cảm thấy cự căn lại lớn mấy phần. Tựa hồ Ngôn Mộc giúp ta lau người cũng nhận ra được, thân thể trong ngực của ta cứng ngắc, không dám di chuyển chút nào.

Mị huyệt phân bố ra càng nhiều ẩm ướt, tại ôn tuyền nóng hầm hập rửa sạch một chút, Ngôn Mộc càng xuân sắc trêu ghẹo người hơn, đầy mặt đều là vẻ quyến rũ người.

"Ngôn Mộc, giúp ta rửa sạch dương v*t một chút, tự mình từ từ rút ra."

Lời này vừa nói ra, Ngôn Mộc sắc mặt bạo hồng, đôi mắt căn bản không dám nhìn xuống. Y nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, di chuyển buông ra chỗ nơi mật huyệt kia, khi cự căn của ta rút ra, y đã sớm nóng tới thấm mồ hôi, cả người như nhũn ra trong l*иg ngực ta há miệng thở dốc.

"Thực sự là thẹn thùng, thân thể Ngôn Mộc ta đều thương yêu qua, thấy cũng đã thấy hết, mò cũng quen rồi, sao lại sợ sệt như vậy."

Ta nâng mặt của y lên, môi lưỡi ấm áp lưu luyến hôn lên đôi môi cánh hoa màu đỏ, nghe y thở nhẹ nhàn nhạt, rất là thỏa mãn.

"Phu quân, bởi vì là phu quân, trước mặt phu quân ta không có cách nào không xấu hổ." Y chôn ở trong cổ của ta, bên tai đỏ chót.

"Ngôn Mộc, làm sao bây giờ, chỗ đó của ta thật khó chịu, rất muốn thương yêu ngươi."

Ta kéo tay y xuống, đặt ở trên dương v*t của ta. Ngôn Mộc có chút mặt đỏ nhìn hành thể cực đại, vật kia lúc này gân xanh bất ngờ nổi lên, dữ tợn sưng tấy.

"Có phải rất lớn hay không, chỗ của ta làm cho phu lang sướиɠ hay không sướиɠ?" Cúi đầu ghé vào lỗ tai y ám muội nói nhỏ, ta càng ác liệt dẫn dắt y mò tới dương v*t ta, thủ pháp ngây ngô kia, ta bị xoa cho hơi thở dồn dập, hô hấp càng ngày càng ồ ồ.

Hạ thể càng ngày càng cứng, khát vọng mạnh mẽ đỉnh vào mị huyệt của Ngôn Mộc ta cũng không còn cách nào nhịn xuống. Ta ôm y ngồi trên bắp đùi của mình, mở ra chân của y, mở lớn hậu huyệt khi liếc mắt một cái đã rõ mồn một.

"A... A..."

Ta hung mãnh đỉnh vào, bắt đầu động. Ngôn Mộc bị ta chống đẩy hạ từng tia từng tia rên rĩ thấp nhẹ truyền ra. Ta kịch liệt đẩy đưa dương v*t, một lần lại một lần chạm vào điểm mẫn cảm của y, ra ra vào vào xoa hắn hậu huyệt.

"Phu quân... Nhẹ chút... Nha ân... Quá sâu... Ân..."

Ôn tuyền nước nóng trời trong mây xanh, nam nhân đôi mắt đẹp bị tìиɧ ɖu͙© kí©ɧ ŧɧí©ɧ dằn vặt rớt nước mắt, nước mắt đầy mắt khóe mắt đỏ lên ôm cổ của ta, cái đùi lớn dưới nước mở rộng càng làm động tác xuyên vào của ta thuận tiện hơn.

Nóng quá, thật thoải mái, bị vách tường kẹp tính cụ rất là thoải mái, ở trong đó ấm áp căng mịn, xì xì tiếng nước vang dội ở trên không gian vang lên, không biết là âm thanh nước ôn tuyền hay là hậu huyệt phun trào ẩm ướt.

"Phu quân... Ta không chịu nổi... Thật lớn... Không nên đυ.ng a..."

Ngôn Mộc dưới dưới thân bị ta đâm rút đến rơi nước mắt, viền mắt đỏ lên môi anh đào cánh hoa khẽ nhếch, sợi tóc hỗn loạn buông xuống ở phía sau, mái tóc dài màu đen bay bay rơi vào trên nước, nhiễm ướt hơn một nửa.

đầu v* trước ngực dưới tư thế rung động càng oai hùng, nụ hoa trìu mến giơ cao, ta cúi đầu mυ'ŧ vào đầu v*, Ngôn Mộc bị ta liếʍ láp như vậy, hạ thể tê dại cùng ngọc nhũ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho ngọc hành phun ra chất lỏng trắng nồng, tan vào trong nước.

"A... A... A..."

Mị huyệt không chịu nổi co rúc lại, phun mạnh mà ra làm dương v*t ta ươn ướt, bên trong chất dịch ẩm ướt làm dương v*t co rúm bất chấp càng nhanh hơn, ta có thể cảm nhận được hâu huyệt Ngôn Mộc kẹp cự căn của ta càng chặt hơn, vắt cạn hạ thể của ta để ta càng ngày càng cứng rắn.

"A —— phu quân... Dừng lại... Nha ân, quá sâu a..."

Ta cũng không có dừng lại, ngược lại tốc độ rung động càng thêm hung mãnh, mạnh mẽ kịch liệt đánh vào thân thể cuồng loạn dưới thân, mỗi một lần đều làm đến sâu nhất nhanh chóng rút ra sau đó một lần lại một lần thẳng tắp đi vào.

"A —— a —— "

Ngôn Mộc rốt cục quân lính tan rã khóc kêu, trong vách bị cao trào thay nhau nổi lên cấp tốc co rút lại, ta bị phản ứng của y làm cho cùng y đồng thời bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun vào bên trong vách tường, y càng mê loạn rít gào.

Hai vυ' Ngôn Mộc kịch liệt lay động, bộ ngực trắng như tuyết phập phồng run rẩy dữ dội, đôi môi từng ngụm từng ngụm thở dốc, viền mắt tất cả đều là nước mắt tràn ra.

Sóng lớn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm cho y chôn ở cổ của ta chốn, thở hổn hển phun bên tai, thân thể y vẫn cứ phát run, hai chân kẹp ở bên hông của ta vẫn có thể cảm giác được y hơi co giật.

Nhìn phản ứng của y, ta ôm lấy cái eo gầy gò của y, không một chút khe hở nào kề sát để ta càng thêm thuận tiện lau chùi hạ thể của y.

"Đau không?" Nhẹ tay vuốt ve hậu huyệt có chút sưng, y hơi run rẩy làm ta ngừng tay, hỏi thăm tình hình y.

"Phu quân, không đau." Y dựa vào l*иg ngực ta, đôi mắt nhìn ta tẩy rửa hạ thể, y khẽ lắc đầu.

"Có thật không? Vậy còn có thể tới một lần nữa sao?"

Câu hỏi này làm cho hai con mắt y hơi trợn to, thân thể trong nháy mắt cứng lại.

Khi ta cho là y sẽ lắc đầu từ chối, đã thấy cơ thể y hơi chạm lên hạ thể của ta, miệng huyệt sưng tấy lầy lội để ở trên côn th*t của ta, chỉ cần ta hơi động đã có thể cắm vào.

"Nếu phu quân muốn, cũng có thể."

Ta kinh ngạc nhìn Ngôn Mộc, lông mi dài chớp chớp, khóe mắt hơi hơi ướŧ áŧ, tay vuốt ve gương mặt nhẵn nhụi trắng nõn, nhìn y mặt đỏ bừng cũng không có tránh né. Ta vuốt ve đôi môi sưng tấy, mềm nhẹ hôn vào giữa môi của y, ôm người đang e thẹn chặt hơn vào trong l*иg ngực.