Bé Ngốc!!!

Chương 37

Nữ MC nói xong thì mọi ng đang có mặt tại sân trg Phú Thiên đều vỗ tay nhiệt liệt hưởng ứng. Họ di chuyển vào phòng thi đấu của trg. Phòng thi đấu của trg Phú Thiên là 1 căn phòng rất rộng lớn. Sàn võ đc lót bởi 1 tấm nệm căng. Ngã xuống tuy hơi ê ẩm ng 1 chút nhưng sẽ ko ảnh hưởng tới xương khớp. Cả căn phòng rộng lớn chẳng mấy chốc đã đông nghịt ng. Nó nhìn về phía mấy vị giám khảo già mà còn lắm chuyện.

Chỉ 1 lát sau, khi mọi ng đều đã ổn định vị trí. Cuộc đấu võ cũng bắt đầu diễn ra. Bằng vào năng lực của mình, nó lẻn sang phía sau ban giám khảo để quan sát trận đấu.

Cuộc đấu diễn ra cũng là lúc nó choáng váng. Ai mà ngờ đc ng thách đấu lại là Dark chứ? Nó nhìn Dark đang đứng trên sàn đấu mà toát mồ hôi hột. “Thế này chẳng phải là tặng ko cho ng ta phần thưởng đó sao?”-Nó vuốt vuốt cằm rồi cau mày nhìn Dark. Trong mắt nó Dark vẫn luôn là 1 anh chàng yếu ớt.(Tại nó từng cứu Dark ấy mà)

Phía dưới, các nữ khán giả đều 2 mắt hình trái tim nhìn Dark. Cũng phải thôi, Dark đẹp thế cơ mà. Phía khối 9 là 1 cậu chàng cũng ko đến nỗi nào. Nó nhớ hình như cậu chàng này là bạn của Phong thì phải. Nhìn dáng ng thì có vẻ như cậu ta là 1 vận động viên bóng đá hay sao đó. Nó cũng ko rõ lắm.

Trong lúc nó còn đang phân vân thì cuộc đấu đã bắt đầu. Trời! 30s, ko đúng, là 20s thôi. Cậu chàng vận động viên đã nằm bất động trên sàn đấu. Mọi ng cùng há mồm nhìn bằng cặp mắt ghi rõ “ko thể nào”. Nhưng đúng là đã xảy ra chuyện đó. Cậu chàng đc Dark kéo dậy rồi bám vào 1 nhân viên nào đó đi khỏi sàn đấu. Những ng thi tiếp theo thấy thế thì xanh mặt vội vàng từ bỏ quyền thi đấu. Mặc dù phần thưởng rất hấp dẫn nhưng tính mạng là quan trọng. Nó còn đang suy nghĩ tại sao Dark lại trở nên lợi hại như vậy thì bên dưới tiếng hét của đám bạn nó khiến nó bừng tỉnh

“Darkness no.1! Darkness no.1!”

-thế nào? Ko tin đc đúng ko?-Giọng nói của Quân vang lên bên tai nó. Nó ngạc nhiên nhìn Quân mà ko nói gì. Quân cười cốc vào đầu nó-Dark cũng ko phải vô danh. Anh ấy từng là cánh tay phải của 1 băng đảng xã hội đen ở Nepal, nhưng ko hiểu vì lí do gì đó anh ấy đã rời khỏi băng đảng đó.

Nó gật gật đầu như công nhận.Lý do này khiến nó cảm thấy phù hợp với hoàn cảnh hiện tại và cả hoàn cảnh lần đầu nó và Dark gặp nhau. Nhưng...

-Vậy tại sao anh ấy lại trở thành ng thách đấu vậy?-Nó hỏi Quân bằng cặp mắt chờ mong đáp án

-Cái này là do ông nội nghĩ ra. Cũng chẳng biết ông đang muốn làm gì?

Quân lắc đầu, nhún vai nói ra những gì cậu biết. Hiển nhiên ‘ông nội’ trong lời nói của Quân chính là vị Hiệu trưởng Thành Thụy đáng kính của chúng ta. Nó ko tiếp tục truy cứu nữa mà quay lên sàn đấu. Ng trên sàn đấu lúc này chính là Lam Uyên. Cô bé vẫn đáng yêu như vậy. Bởi vụ việc lúc nãy nên tất cả các màn đấu võ luôn là tay ko đánh. Có thể sử dụng tất cả các loại võ như vovinam, teakwondo, karate, nhu đạo,...Chỉ cần ko sử dụng vũ khí là đc.

-Cô bé! Em ko nên tham gia.

Chỗ nó khá gần sàn đấu nên tất nhiên là nghe thấy giọng nói cực dễ nghe của Dark.

-Cảm ơn ý tốt của anh nhưng em rất muốn có giải thưởng này-Uyên cười như thiên thần với Dark

Dark thở dài bất đắc dĩ nhìn Uyên.

-Nè! Theo cậu, ai sẽ thắng?-Nó dùng cùi chỏ chọc vào ng Quân

-Đương nhiên là Dark rồi!-Quân cười cười nhẹ nhàng bắt lấy cùi chỏ của nó để ra 1 bên rồi 2 tay từ từ, nhẹ nhàng ôm lấy nó.

Quân hành động quá nhẹ nhàng, trong khi nó thì đang hoàn toàn tập trung vào trận đấu giữa Dark và Uyên nên chẳng thể biết đc mình đã bị cậu ôm vào lòng từ lúc nào rồi. Quân cười thỏa mãn ôm nó.

Đúng như Quân dự đoán. Dark thắng cuộc. Nhưng đòn cuối cùng của cậu là nhằm thẳng vào ngực Uyên. Đòn ra khá nhanh nên chính bản thân Dark cũng ko thể đổi hướng đòn đánh đc. Uyên nhắm mắt chờ đợi cơn đau ập đến nhưng cô lại bị kéo vào 1 l*иg ngực ấm áp. Phong 1 tay ôm Uyên 1 tay nhẹ nhàng đỡ lấy nắm đấm của Dark. Xoay 1 vòng nắm đấm của Dark đc trả lại vị trí cũ.

Toàn phòng thi đấu đều trợn ngược mắt. Nhìn Phong thư sinh ẻo lả như vậy mà lại có thể hóa giải đòn đánh như vũ bão của Dark 1 cách dễ dàng. Uyên đc đưa xuống dưới còn Phong trở thành ng tiếp đấu tiếp theo. Nó thở phào nhẹ nhõm

-Xong! Trận đấu kết thúc rồi

-Sao vậy?-Quân thấy nó có vẻ rất vui nên cũng tò mò hỏi

-Trận này Dark thua chắc rồi. Muốn thắng đc Phong thì Dark còn cần phải luyện thêm khoảng 2 năm nhu đạo và Teakwondo nữa. Phong nhìn có vẻ yếu ớt nhưng lại là 1 cao thủ thực sự. Dark ko khả năng chiến thắng

Nó vừa nói vừa dùng ánh mắt ấm áp đầy yêu thương nhìn Phong. Cảm xúc dâng trào khiến giọng nói của nó trở nên mềm mại đi rất nhiều. Nó nhìn Phong rồi mỉm cười. Quân nhìn thấy, nghe thấy thì có 1 cảm giác ko dễ chịu chút nào. Cậu cảm thấy căm tức ng mà nó đang nhìn kia. Cậu muốn nó chỉ cười với 1 mình cậu, muốn trong mắt nó chỉ có 1 mình cậu. ko cho phép có ng thứ 2. Chính những suy nghĩ của cậu khiến lực trên cánh tay đang ôm nó trở nên mạnh mẽ hơn. Nó cảm thấy đau ở ngang hông, nhìn lại thì thấy Quân đã ôm nó từ lúc nào rồi. Nó đỏ mặt giãy ra

-Này! Cậu làm gì thế hả? Mau buông tôi ra.

Nó giãy ra khỏi ng Quân thì chạy 1 mạch ra phía đám bạn nó. Mọi ng thấy nó lại thì bắt đầu trêu trọc nó. Trên sàn đấu, Phong đang định ra quyền thì Dark giơ tay ngăn lại

-Dừng. Tôi ko phải đối thủ của cậu. Ng thách đấu với cậu sẽ là ng khác

Dark nói xong thì xuống sàn đấu. 1 ng con trai khác đi lên. Là Vĩnh Dương! Mọi ng tuy hơi tức giận nhưng thấy lên đài là 1 mĩ nam thì hoàn toàn hưởng ứng nhiệt tình. Nó lại há mồm lần 2. Quay sang phía Hiệu trưởng, nó thấy ông đang ngồi cười khoái trí thì tự hỏi “Hiệu trưởng muốn làm gì vậy nhỉ?”

-Ngốc! Bà nói, là anh chàng mĩ nam kia thắng hay là cậu nhóc nhà bà thắng?-Việt hỏi nó

-Tui cũng ko biết, tui chưa nhìn thấy Dương đánh nhau bao giờ.

-Dương? Gọi thân mật vậy bà quen anh chàng mĩ nam đó sao?-Lan dùng cặp mắt long lanh nhìn nó

-Ukm. Chồng tương lai của Mỹ Vân đó

_CÁI GÌ?-CẢ lũ chúng nó lại tiếp tục đồng thanh

Nhưng cái thanh âm lần này chẳng là gì so với những tiếng hò hét của mọi ng xung quanh. Nhìn về phía sàn đấu, cuộc đấu đã diễn ra từ khi nào rồi. Phong và Dương lúc này đã mồ hôi đầm đìa. Nhưng nhìn qua cũng thấy, so về thể lực, Phong ko phải là đối thủ của Dương. Nó thở dài, với cá tính của Phong thì trừ khi thua hẳn bằng ko chỉ cần 1/1000 hi vọng cậu cũng sẽ cố gắng hết sức.

-Xem ra, thằng nhóc nhà bà thua mất rồi-Tuấn Anh vừa ôm Nguyệt vừa cố gắng bày ra cái vẻ mặt chia buồn với nó

Nó liếc xéo Tuấn Anh rồi tiếp tục quan sát trận đấu. Dương dùng 1 đòn karate đá thẳng vào bụng giữa của Phong nhưng Phong lại né sang bên phải để tránh đòn đá của Dương. Nhưng đây cũng là điểm chết của Phong. Dương thuận trái nên đòn đá chính diện nhanh chóng biến thành cú đá ngang hông trái. Cú đá đúng chỗ nhạy cảm, Phong ăn đau nằm gọn trên sàn. Chợt có 1 thân ảnh 1 cô gái với những bộ quần áo cách điệu.

-Wow! Là đồ mới nhất của thời trang mùa thu ở Paris.-1 ng nào đó la lớn với giọng điệu đầy hâm mộ

Cô gái, ko, chính xác là cô bé. Cô bé đó đỡ lấy đòn đánh tiếp theo của Dương thay Phong rồi đỡ cậu dậy hỏi han

-Phong vẫn đi đc chứ?

Phong gật gật đầu rồi tự động rời khỏi sàn đấu. Ánh mắt cậu buồn vô tận nhìn nó. Nó lắc đầu cười nhẹ với Phong. Phong bất đắc dĩ đi về hàng ngũ ngồi xuống nghỉ ngơi. Lam Uyên chạy tới chăm sóc Phong. Nó cũng thoải mái phần nào. Trên sàn đấu, lúc này là 1 cô gái với vẻ mặt bất cần đời đang nhìn chằm chằm anh chàng mĩ nam cười sáng lạn. Phía dưới có nhóm nào đó hét lên

“Lâm Á vô địch, Lâm Á vô địch”

Hóa ra cô bé tên Lâm Á. Cái tên cũng ngang ngạnh như khuôn mặt của cô bé. Cố bé khoanh 2 tay trc ngực. Cô bé khoác bên ngoài 1 chiếc áo khoác dài sát nách. Chiếc áo bên trong bó sát lấy cơ thể thon nhỏ, chiếc quần co dãn ôm chặt lấy cặp đùi dài. Cô bé có 1 vóc ng nóng bỏng nhưng lại mang chút gì đó ngang tàng.