“Ta ở bên ngoài sân quyết đấu đợi ngươi!” La Thiên Quân liếc nhìn Lâm Bắc Phàm lần cuối, sau đó quay đầu bước ra ngoài.
“Phàm ca, ngươi…” Lâm Vi Vi lo lắng.
“Vi Vi yên tâm, xem ta ngược hắn ta thế nào!” Lâm Bắc Phàm mang hết toàn bộ linh phù trong tiệm ra ngoài.
Lúc này, hai người đã đứng bên ngoài sân quyết đấu, chia làm hai đầu.
Bởi vì thời đại này chủ yếu là chiến đấu cùng trở nên mạnh mẽ, cho nên trong học viện đâu đâu cũng có sân quyết đấu, để các học sinh có thể tiến hành chiến đấu so tài bất cứ lúc nào.
Loại sân quyết đấu này phổ biến như sân bóng rổ trước kia.
Nhìn thấy có người muốn quyết đấu, rất nhiều người lập tức vây quanh.
“Có người muốn chiến đấu, hình như là văn đấu!”
“Văn đấu thì có gì thú vị, mọi người cứng đối cứng mới thú vị!”
“Ta biết tiểu bạch kiểm yếu đuối mỏng manh kia, là phù sư Lâm Chi Ốc, tài nghệ chế phù bình thường, lại có quan hệ rất thân với nữ thần Lâm Vi Vi, làm người khác hâm mộ muốn chết!”
“Tên Lâm Bắc Phàm kia thì tính là gì? Hắc y nhân so đấu cùng hắn mới lợi hại!”
“Hắn ta là ai, có chút không quen?”
…
Lúc này, một đệ tử sùng bái nói: “Hắn là La Thiên Quân ở Kiếm Sư viện, thiên tài kiếm đạo!”
“Cái gì? Hắn ta chính là La Thiên Quân!”
“Chính là thiên tài siêu cấp mới nhanh chóng quật khởi ba tháng trước, trong vòng ba tháng liền thăng tứ giai?”
“Chỉ dựa vào kiếm pháp cơ sở đã đánh bại tất cả thiên kiêu của Kiếm Sư viện, trở thành thiên tài kiếm đạo đệ nhất ở Kiếm Sư viện?”
“Nghe nói cách đây không lâu, Cuồng Long, người xếp thứ tám trên Phong Vân Bảng ở học viên chúng ta đã từng muốn giáo huấn hắn ta, lúc ấy hắn ta chỉ mới lục giai, kết quả lại có thể đối chiến trên trăm chiêu với Cuồng Long đã đạt tới bát giai, cuối cùng hai người bất phân thắng bại!”
“Nghe nói có vài gia tộc ngấp nghé bí mật cấp tốc quật khởi của La Thiên Quân, kết quả trong đó có một gia tộc đã bị diệt môn, có người hoài nghi là hắn ta làm, chấn nhϊếp rất nhiều gia tộc!”
“Thiên phú kiếm đạo của hắn ta kinh động cả một vị lão tiền bối trong học viện chúng ta, đặc biệt vì thu hắn ta làm đệ tử mà xuất quan!”
“Thiên tài kiếm đạo La Thiên Quân khủng bố như vậy!”
…
Mọi người sôi nổi nghị luận, nhìn La Thiên Quân bằng ánh mắt tràn ngập hâm mộ cùng sùng bái.
Lâm Bắc Phàm nghe bọn học sinh bên cạnh nghị luận, có chút kinh ngạc.
Ba tháng trước nhanh chóng quật khởi, chứng tỏ trước đó nữa hắn ta chỉ là một người bình thường, đạt được kỳ ngộ mới có thể quật khởi nhanh chóng.
Trong vòng ba tháng liền thăng tứ giai, còn đánh bại đông đảo thiên kiêu, trở thành đệ nhất Kiếm Sư viện, thuyết minh hắn ta đang đánh quái thăng cấp, một đường nghiền ép, mở ra con đường trưởng thành.
Thực lực mới đạt tới lục giai lại có thể đơn độc quyết đấu với thiên kiêu xếp hạng tám trên Phong Vân Bảng mà không rơi xuống hạ phong, đây là tạo thế cho nhân vật chính.
Sau đó có người ngấp nghé bí mật của hắn ta, kết quả cuối cùng bị gϊếŧ ngược, danh tiếng ngày càng vang xa.
Cuối cùng được lão tiền bối quan tâm, được thu làm quan môn đệ tử, tương đương có thêm một chỗ dựa lớn.
…
Đây còn không phải là hình thức trưởng thành của nhân vật chính sao?
Chẳng lẽ nhân vật chính của thế giới này là La Thiên Quân?
Nghe tiếng ca ngợi từ bên ngoài, lại nhìn ánh mắt sùng bái chung quanh, trong lòng La Thiên Quân không chút dao động.
Bởi vì ở kiếp trước, hắn ta đã nhìn quen những việc này, là tập mãi thành quen.
Không sai, La Thiên Quân hắn một linh hồn xuyên việt giả, ba tháng trước mới xuyên đến thân thể này.
Kiếp trước hắn ta là thiên tài kiếm đạo trong một thế giới võ đạo, 3 tuổi bắt đầu luyện kiếm, 6 tuổi luyện ra kiếm khí, 12 tuổi luyện ra kiếm tâm, vào năm 18 tuổi, hắn ta hiểu ra kiếm đạo của chính mình, hơn nữa còn dùng kiếm đạo xưng tôn khi mới tuổi thanh niên.
Chẳng qua hắn ta vẫn chưa thỏa mãn, hắn ta đi khiêu chiến cao thủ trên toàn thế giới, tôi luyện kiếm đạo của chính mình. Một đường hát vang tiến mạnh mà chưa từng thất bại một lần, không đến trăm năm kiếm đạo của hắn ta đã đứng đầu, trấn áp một phương.
Thế nhưng, vì hắn ta khiêu chiến quá nhiều người, người chết dưới kiếm của hắn ta quá nhiều, bị những cao thủ không thua kém gì hắn ta vây công, cuối cùng không địch lại đành tự bạo đồng quy vu tận.
Hắn ta không nghĩ tới, vậy mà chính mình không chết, ngược lại xuyên qua thế giới linh khí sống lại này.
Với hắn ta, đây là đại kỳ ngộ kinh thiên, bởi thế giới này còn lớn hơn thế giới hắn ta đã sống trước đây, linh khí cũng càng thêm dư thừa, cao thủ cũng càng nhiều hơn, hắn ta lại thấy được hy vọng tiến thêm một bước.
Đáng tiếc, thân thể của người mà linh hồn hắn ta phụ thân chỉ là một phàm thể, tư chất quá mức bình thường, không cách nào so sánh với thiên phú kiếm đạo của hắn ta trước đây.
Cho dù hắn ta mang theo kinh nghiêm kiếm đạo phong phú, trùng tu một lần, căn cơ vững chắc, đến cuối cùng cũng chỉ có thể đạt tới trình độ kiếp trước, tương đương với Thiên Nhân Cảnh nhất giai ở thời không này, muốn tiến thêm một bước khó như lên trời.
Nhưng vì gặp Lâm Vi Vi, hắn ta lại thấy được hy vọng.
Hắn ta phát hiện vậy mà Lâm Vi Vi lại có được Thái Âm Thể Chất trong truyền thuyết, là một trong thập đại thánh thể trong truyền thuyết, ý nghĩa Lâm Vi Vi có thể một đường không gặp bình cảnh tu luyện đến Thánh Giả trong truyền thuyết, cũng chính là cảnh giới sau Thiên Nhân cảnh tam giai.
Chỉ cần song tu với nàng, thông qua thái âm chi khí của đối phương, hắn ta có thể từ từ cải thiện thân thể của mình, đề cao tư chất thân thể.
Hơn nữa, Lâm Vi Vi hồn nhiên lãng mạn khiến lão xử nam hơn trăm năm như hắn ta vô cùng tâm động.
Cho nên, La Thiên Quân đã sớm hạ quyết tâm, nhất định phải bắt được Lâm Vi Vi vào tay, mang hạnh phúc tới cho nàng.
Nhưng đáng chết là, vậy mà Lâm Vi Vi đã có người trong lòng!
Chính là tên tiểu bạch kiểm đang cười tủm tỉm trước mắt này!
Một tên thiên tư củi mục như vậy, cái gì cũng sai, còn là tiểu bạch kiểm đùa bỡn tình cảm của người khác, dựa vào cái gì mà hắn có thể được Lâm Vi Vi mến mộ?
Đặc biệt khi thấy người trong lòng mình rúc vào l*иg ngực tiểu bạch kiểm, hắn ta tức muốn nổ.
Hắn ta là người có du͙© vọиɠ chiếm hữu vô cùng mãnh liệt, hắn ta tuyệt không cho phép nữ nhân mình âu yếm có dính líu tới nam nhân khác. Cho nên hắn ta nhất định phải bóc trần bộ mặt thật của Lâm Bắc Phàm, để người mình yêu hết hy vọng, như vậy chính mình mới có cơ hội.
“Lâm Bắc Phàm, nếu ngươi chuẩn bị tốt, như vậy mời động thủ đi.” La Thiên Quân nhàn nhạt nói.
“Kỳ thật, ta đang đợi ngươi chuẩn bị tốt, dù sao ta cũng là người công, ngươi là người thủ.” Lâm Bắc Phàm cầm một chồng linh phù thật dày trên tay, mở chúng ra như bài poker hình quạt, phía trên có linh khí thật dày quay vòng.
“Nực cười, chỉ bằng ngươi?” La Thiên Quân khinh thường lắc lắc đầu, người này thật không ra gì.
Chính mình là thiên kiêu có thực lực lên Phong Vân Bảng, ngay cả cửu giai bình thường cũng không phải đối thủ, chỉ bằng một tứ giai phù sư nho nhỏ như ngươi cũng dám?
Hơn nữa không lâu trước đây hắn ta mới vừa đạt được đột phá mới, trở thành cao thủ thất giai.
Chênh lệch giữa hai người như lạch trời, hắn ta còn cần chuẩn bị cái gì?
Cho dù ta đứng yên để ngươi công kích, có thể linh phù của ngươi còn không cách nào đánh phá kiếm khí hộ thể của ta.
“Lâm Bắc Phàm, cứ việc phóng ngựa lại đây!” La Thiên Quân hào phóng buông lời.
“Ta đây liền không khách khí.” Lâm Bắc Phàm nhẹ nhàng vung lên, trên đỉnh đầu, hai mươi mấy tấm Lôi Bạo Phù linh hoạt bay ra, vèo vèo bay tới.