Diệp Thịnh kéo khoá quần, sửa sang lại quần áo của mình, trên tay vẫn là cảm giác trơn mềm mịn của làn da cô gái trẻ, anh nhịn không được cảm nhận lại dư vị ấy.
Chờ sau khi Diệp phu nhân ra tới, hai người đã trong trạng thái ai chơi điện thoại người nấy, không nhìn ra được bất kỳ điều gì.
Chỉ là khi đứng dậy, nhìn thấy quần Diệp Thịnh bị ướt một mảng lớn Diệp phu nhân có chút kinh ngạc nói: "Quần anh sao lại ướt rồi?"
Người đàn ông ừ một tiếng, mặt không đổi sắc nói dối, đặt ly nước sang một bên.
"Vừa rồi không cẩn thận đổ nước lên quần, không có việc gì, đợi lát nữa tắm rửa thay quần áo là được."
Diệp phu nhân nhíu mày, thúc giục anh đi thay quần ướt.
"Vậy bây giờ anh lên tắm rửa đi, mau thay quần, ướt như vậy rồi làm sao mà mặc được?"
Người đàn ông gật đầu một cái.
Đinh Thanh đang ngồi trên ghế bỗng nhiên giống như con thỏ nhảy dựng lên, vội vàng từ biệt Diệp phu nhân, giống như là bị người ta đốt lửa trên mông ấy.
Trên quần người đàn ông, đều là nước của cô.
Diệp Thịnh thấy cô như vậy, trên mặt ngược lại có chút nghiền ngẫm.
Hôm nay là sinh nhật hai mẹ con, Diệp Thịnh đưa hai người ra ngoài chơi. Sau khi trở về, vợ anh mặt đỏ bừng ngồi trên giường. Cô đã thay một bộ váy ngủ tình thú, chờ anh lên giường.
Dáng người phập phồng quyến rũ thật nóng bỏng, so với hình tượng mẹ hiền vợ đảm dịu dàng ngày thường như hai người khác nhau, táo bạo lại phong tình.
Trước mắt Diệp Thịnh sáng ngời, rất ít khi thấy vợ mình như vậy.
"Ông xã..."
"Váy mới mua?" Anh đi tới, vẫn giống như bình thường hôn lên môi vợ, biểu tình mê muội, giống như khi yêu lần đầu vậy, "Thật xinh đẹp."
Lại ác liệt nói: "Cũng thật da^ʍ."
"Anh..." Diệp phu nhân đỏ mặt, cô trước kia chưa từng làm như vậy, là Đinh Thanh chọn kiểu váy tình thú này cho cô, bảo cô buổi tối thử xem.
Cô sợ bản thân biểu hiện quá phóng đãng, đàn ông không thích. Nhưng hiện tại xem phản ứng của chồng mình, anh dường như rất thích.
Diệp phu nhân hiện tại còn không biết, bởi vì cô không đủ da^ʍ mới thua bởi tiểu tam.
Diệp Thịnh ôm thân thể người phụ nữ, hai người thuận thế hôn nhau. Trên người vợ có mùi xà phòng nhàn nhạt, không giống với loại mùi hương tươi mát trên người cô gái trẻ.
Sờ soạng trong chốc lát, người đàn ông có chút xáo động không yên, anh làm theo phép, cởi vợ sạch sẽ rồi xoay người đè lên.
Nghĩ đến tối nay, cô gái nhỏ dâʍ đãиɠ kia có khả năng chờ anh trong hoa viên, anh lại có chút hưng phấn, đem người phụ nữ trong lòng ngực tưởng tượng thành tiểu yêu tinh kia.
"Ông xã... ông xã..."
Người đàn ông vuốt ve thân thể lả lướt dưới thân. Cơ thể người phụ nữ run lên, cặρ √υ' kia có chút không chịu cô đơn. Tay anh bao trùm trên bộ ngực tuyết trắng, tuỳ ý nắn bóp.
"A a..."
Giường lớn kịch liệt run rẩy, một hồi nam nữ hoan ái.
"Nhỏ tiếng... Nhỏ tiếng chút, sẽ bị nghe được..."
Diệp phu nhân ôm người đàn ông trên người, rất lo lắng con trai nghe thấy.
Làm trong chốc lát, người đàn ông đã thất thần bắn ở trong cơ thể cô. Vợ biết anh hôm nay là quá mệt mỏi, ngược lại cũng không nói gì, cô vào nhà vệ sinh rửa sạch sẽ rồi dịu dàng kêu anh ngủ.
Diệp Thịnh không có xuống dưới.
Đinh Thanh vẫn luôn ở trong hoa viên ngồi chờ, nhìn thấy phòng trên lầu 3 tắt đèn, đoán được Diệp Thịnh đêm nay hẳn là sẽ không xuống, địa vị chính cung quả nhiên khó có thể lay động.
Cô vẫn luôn hết sức lén lút với chồng của Diệp phu nhân, trong lòng vậy mà không có bất luận cảm giác áy náy nào.
Côn ŧᏂịŧ anh lớn như vậy, cắm vào khẳng định sướиɠ muốn chết.
Cô gái trẻ cũng không có đi, ngồi ở đó chơi trong chốc lát mới trở về ký túc xá trường học. Dì quản lý ký túc đóng cửa lúc 10 giờ, vẫn còn kịp.
Đêm nay cô đột nhiên không muốn ở nhà, nên trở về trường học ở.
Khả năng là hiện tại vừa nhìn thấy nhà Diệp Thịnh cô liền cảm thấy hư không khó nhịn, lòng tham không đáy.