Tinh Không Chi Dực

Chương 144: Lối cũ ta về (4)

Hạm đội giữ nguyên kế hoạch đã định, giữ nguyên tốc độ, tiếp tục tiến về cổng siêu không gian JP2 của thiên hà XY-1987, sự việc xảy ra khi mang thiết bị giám sát tự động thoạt nhìn có vẻ không tạo thành ảnh hưởng đặc biệt, nhưng trên thực tế, những tin tức có liên quan đã nhanh chóng lan đi khắp tàu Người Giải Phóng, đại bộ phận thủy thủ cũng đã biết hạm đội đã bị Đế Quốc phát hiện, các hoạt động của thủy thủ bắt đầu trở nên biến dạng, hành động của mọi người cũng có chút mất tự nhiên, trong không khí tràn ngập một sự căng thẳng, bất an trước khi chiến đấu.

Điều may mắn là, những người lãnh đạo trên tàu vẫn giữ được sự bình tĩnh, thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide, Thụy Sâm, Robert Parnell, Sonia, Phi Luân đều là những người giàu kinh nghiệm chiến đấu, tuy rằng bọn họ cũng không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, cũng không có gì làm chắc, thậm chú trong lòng mọi người ai cũng có chút bất an, nhưng tất cả những tình cảm đó đều bị đè xuống tận đáy lòng, trong thời khắc này, họ cần làm gương cho tất cả các anh em dưới quyền, nếu ngay cả bọn họ cũng lo lắng ra mặt, e rằng chưa nhìn thấy hạm đội Đế Quốc, sĩ khí của tàu đã hạ xuống mức zero.

"Phi Luân, có phát hiện điều gì không?" Thụy Sâm hỏi.

"Không có gì!" Cô gái nhìn lướt qua màn hình "Từ sau thiết bị giám sát, cũng không phát hiện bất cứ thông tin nào trên sóng."

"Anh đã tăng cường các biên đội tuần tra và trinh sát ở chính diện và hai sườn của tàu, bọn họ cũng không phát hiện thêm vị trí giám sát nào, thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide cũng điều chỉnh tuyến bay, xung quanh tuyến này không có các khối thiên thạch lớn, hiện tại chỉ còn cách cổng siêu không gian không xa, anh nghĩ từ đây đến cổng siêu không gian chắc sẽ không có thiết bị giám sát tự động nữa đâu."

Thụy Sâm lẩm bẩm một tiếng "Chỉ có đúng một cái, chúng ta cũng đυ.ng phải chính nó được, thật xúi quẩy!"

"Đó cũng chỉ là chuyện thời gian thôi" Phi Luân nhẹ nhàng nói. "Phỏng chừng Đế Quốc sẽ không chỉ tại đặt một thiết bị giám sát trong thiên hà này, nếu đi theo hướng của hạm đội Đế Quốc lần trước, tiếp cận xung quanh cái cổng siêu không gian bí ẩn kia, em nghĩ chắc là có nhiều hơn nữa."

" Đúng vậy! Điều này cũng đang làm anh lo lắng!" Thụy Sâm thấp giọng nói " Nhiệm vụ hộ tống tàu Cao Tốc sắp hoàn thành, nhưng sau đó chúng ta còn phải đi tiếp tục nhiệm vụ điều tra, cái này đúng là ứng với câu. ‘Biết trên núi có hổ, mà vẫn cắm đầu vào, tuy rằng có dũng khí là tốt, nhưng sự nguy hiểm cũng tồn tại. Chẳng những thế lần này lão hổ đã biết chúng ta đang tiến đến, cũng đã chuẩn bị tốt mọi tình huống, sơ sảy một chút sẽ thành bữa ăn cho hổ."

" Em vừa đến Đồng Minh, anh đã lôi em vào vòng nguy hiểm. Ai! Biết sớm thế này đáng nhẽ không nên đồng ý cho em đến đây, bây giờ còn không biết sau này tình huống thế nào, vạn nhất tuyến đường bị Đế Quốc cắt đứt, ngay cả trở về cũng......" Thụy Sâm cảm thấy vừa đau lòng lại có chút hối hận.

" Đây là em tự nguyện đến, trước khi đến em đã biết là sẽ có nguy hiểm rồi." Phi Luân bỏ tai nghe xuống, đôi mắt long lanh nhìn sâu vào mắt Thụy Sâm "Em không sợ nguy hiểm, chỉ cần có thể ở bên anh là đủ!"

"Cho dù tuyến đường bị cắt đứt, tạm thời không thể quay về. Ít nhất nơi này còn có anh, còn có thể ở cùng một chỗ với mọi người. Không phải sao?" Cô gái đeo lại tai nghe, mỉm cười," Dù sao em bây giờ đã không còn là sĩ quan Liên Bang nữa, cũng không còn nghĩa vụ gì đối với Liên Bang, chỉ là một người tự do, nếu lựa chọn ở lại Đồng Minh phát triển cũng không phài là ý tồi."

Thụy Sâm ngơ ngác nhìn khuôn mặt trắng nõn như ngọc của cô gái, một cô gái trẻ, không quản ngàn dặm xa xôi tìm đến Đồng Minh, mặc mọi hiểm nguy, chỉ để hai người có thể ở cùng nhau, tình cảm ấy, khiến anh cảm thấy hết sức ấm áp trong lòng.

"Đúng vậy, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau." Giọng nói anh nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

------------------------------------

Chia tay, tàu Cao Tốc nhanh chóng xuyên qua cổng siêu không gian, thẳng đường đến Liên Bang. Trên cầu tàu Người Giải Phóng, Thụy Sâm đang đứng nhìn theo, anh biết, tiếp theo là nhiệm vụ của họ, mà lần này, không chỉ riêng anh có cảm giác không tốt, ngay cả Sonia cũng mơ hồ ám chỉ về một sự bất an trong lòng.

"Thuyền trưởng, trung tá, chúng ta có thể nói chuyện một chút được không?" Thụy Sâm bỗng nhiên quay đầu lại nói, đề nghị của anh không có mấy cơ sẽ được đồng ý, nhưng nhưng dù sao anh cũng phải đưa ra ý kiến của mình, đây là chức trách của anh.

"Được thôi, thiếu tá!" Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide và trung tá, phó thuyền trưởng liếc mắt nhìn nhau, lời nói của Thụy Sâm không thể không nghe, chưa nói đến chuyện anh ta là đội trưởng phi đội, là người đứng thứ ba trên tàu chỉ sau thuyền trưởng và thuyền phó, chỉ riêng việc anh ta có huân chương, cũng có quyền được đề xuất ý kiến, hơn nữa ý kiến của anh ta còn phải được đến tôn trọng.

Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide gật đầu," Chúng ta đến phòng họp đi!"

"Tôi đề nghị dừng nhiệm vụ lần này." Ở một căn phòng nhỏ bên cạnh phòng chỉ huy, Thụy Sâm tung ra một ý kiến mà ngay cả chính anh cũng cảm thấy không thể tin nổi "Đế Quốc đã phát hiện sự tồn tại của chúng ta, trong thời gian chúng ta hộ tống tàu Cao Tốc đến cổng siêu không gian, rất có khả năng hạm đội Đế Quốc đã sẽ quân, thậm chí còn bị chúng mai phục tại nơi chúng ta định đến, như vậy càng đáng sợ, chúng ta không thể so sánh với Đế Quốc, Đồng Minh không có nhiều thái không mẫu hạm, tàu Người Giải Phóng nếu bị tổn thất, sẽ tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với việc thành lập các hạm đội của Đồng Minh."

" Thiếu tá, ý của anh là, khi chưa nắm được thông tin gì chính xác, chỉ bởi vì phát hiện một thiết bị giám sát tự động của Đế Quốc, chúng ta sẽ bỏ qua nhiệm vụ của phu nhân Almeida giao cho?" Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide hỏi lại.

" Nhưng... Thuyền trưởng, điều này…" Thụy Sâm cảm thấy khó nói, anh cũng biết nếu vì lý do mà đề nghị hủy bỏ nhiệm vụ, thật hơi quá đáng, anh do dự một chút rồi nói," Thuyền trưởng, xin thứ lỗi, nhưng quả thật tồn tại nguy hiểm, ngài nghĩ lại xem, nếu ngài là chỉ huy hạm đội Đế Quốc, ngài sẽ làm như thế nào?"

Anh không đợi thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide trả lời, lập tức giành trước nói "Nếu ở khu vực này phát hiện thiết bị giám sát tự động, như vậy hạm đội Đế Quốc hoặc căn cứ của chúng chắc chắn sẽ không quá xa, nếu không chúng không thể nhận được tín hiệu của thiết bị giám sát tự động, như vậy, phát hiện một thái không mẫu hạm của Đồng Minh ở cự ly gần, thuyền trưởng, nếu ngài là chỉ huy hạm đội Đế Quốc, ngài chẳng lẽ không áp dụng một số hành động sao? Nếu chỉ huy bảo thủ, có lẽ sẽ yêu cầu chi viện hoặc lập các bẫy chờ chúng ta đến, nếu chỉ huy có tinh thần tích cực tấn công, anh ta thậm chí sẽ chỉ huy hạm đội hoặc tổ chức các phi đội chiến đấu cơ tiến tới tìm và tiêu diệt chúng ta. Hiện nay, tàu Người Giải Phóng không có chiến hạm hộ tống, các trung đội chiến đấu cơ cũng chỉ đạt biên chế một nửa, tôi không thể không nói, nếu ngăn cản các đợt tấn công quy mô nhỏ có lẽ còn có thể, nhưng nếu Đế Quốc tổ chức tấn công quy mô lớn, hoặc có một thái không mẫu hạm xuất hiện ở phía Đế Quốc, dưới sự trợ giúp của AWACS kiểu Tỏa Nhãn và tàu tác chiến điện tử, chúng ta nếu muốn phòng thủ tàu là không thể."

"Anh nói cũng không phải không có lý, nhưng mà......" Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide cúi đầu trầm tư.

" Thiếu tá!" Trung tá thuyền phó không nhịn được nói," Nhưng dù sao đây cũng chỉ là giả thiết, trước mắt chúng ta cũng chỉ phát hiện có một thiết bị giám sát tự động mà thôi, chỉ có thế mà cũng khiến cho chúng ta bỏ cho nhiệm vụ sao? Khi trở lại căn cứ, nếu phu nhân hỏi chúng ta lý do bỏ nhiệm vụ, chẳng lẽ trả lời rằng bởi vì phát hiện một thiết bị giám sát tự động sao? Các tàu bạn sẽ nhìn chúng ta thế nào? Thái không mẫu hạm bị một thiết bị giám sát tự động dọa sợ mà chạy?" Anh ta lắc lắc đầu," Vô luận thế nào mà nói, đều là không thể chấp nhận được!”

Thụy Sâm nêu ý kiến cũng là bất đắc dĩ, anh biết trung tá nói không sai, nên anh cũng không nói gì nữa, chỉ đưa ánh mắt chuyển hướng nhìn thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide, người có quyền quyết định cuối cùng là ông.

Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide cũng trầm ngâm một lúc lâu, ông đưa ánh mắt có lỗi nhìn Thụy Sâm. "Xin lỗi thiếu tá! Nhưng chúng ta phải tiếp tục nhiệm vụ này."

Thụy Sâm không nói gì, anh chỉ gật gật đầu, đối với quyết định của thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide, anh cũng không cảm thấy ngạc nhiên, anh đã vốn không có hy vọng gì nhiều, chỉ muốn nếu suy nghĩ của mình, khiến cho thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide chú ý, vậy là đủ.

"Có điều, thiếu tá, anh nói cũng rất có lý, chúng ta có khả năng sẽ gặp phải rất nhiều chuyện ngoài ý muốn." Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide quay đầu lại nói "Chúng ta cũng không thể không chuẩn bị, tôi không muốn tàu của chúng ta bị đánh chìm ngay lần xuất trận đầu tiên."

“Tôi hiểuthuyền trưởng, may mắn đây chỉ là một nhiệm vụ trinh sát, tôi cho rằng chỉ cần phái các chiến đấu cơ đủ để hoàn thành nhiệm vụ này, tàu có thể dừng ở một vị trí tương đối an toàn phía sau yểm hộ, cố gắng lẫn vào tinh vân hoặc bãi thiên thạch để lẩn trốn, một khi phát hiện hạm đội Đế Quốc, chúng ta có thể dựa vào khá tốc độ để lùi lại, các trung đội chiến đấu cơ sẽ yểm hộ cho tàu." Anh tạm dừng một chút," Tổn thất một số chiến đấu cơ, dù sao cũng khá hơn tổn thất cả một thái không mẫu hạm."

"Thiếu tá, trăm sự nhờ anh." Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide vui mừng gật đầu......

Ba người lần lượt rời phòng họp, trở lại đều vị trí, Thụy Sâm nối máy với tổ phục vụ mặt đất, bình tĩnh hỏi," Ronny, tất cả các chiến đấu cơ đều đã được chuẩn bị tốt rồi chứ?"

"Tất cả đều tốt, thiếu tá, mọi chiến đấu ky đều trong tư thế sẵn sàng, chỉ cần hạ lệnh, chúng ta có thể cất cánh toàn bộ trong vòng mười phút."

"Chiến đấu cơ của tôi thì sao? Đã chuẩn bị xong chưa?"

" Thiếu tá? Bản thân anh cũng phải xuất kích sao?" Ronny hiển nhiên có chút giật mình.

"Có lẽ có thể! Vậy chiến đấu cơ của tôi chuẩn bị thế nào? Có thể sẵn sàng xuất kích?" Giọng nói của Thụy Sâm hơi căng thẳng.

"Đã chuẩn bị sẵn, lúc nào cũng có thể xuất kích" Ronny không dám chậm trễ, chiến đấu cơ của Thụy Sâm được chuẩn bị cẩn thận nhất "Thậm chí cả màu sơn và tiêu chí bên ngoài cũng đã được sơn lại theo yêu cầu của anh."

" Cám ơn nhiều! Ronny."

Chiếc thái không mẫu hạm khổng lồ từ từ chuyển hướng, mục tiêu của nó là tọa độ lần trước nơi hạm đội Đế Quốc biến mất