Trong phòng tắm xa hoa, nước trong bể là liên tục lưu động, liên tục duy trì thủy chất sạch sẽ nhất cùng thuỷ ôn thích hợp nhất, kỹ thuật đến từ văn minh càng cao đẳng, phương tiện mà vệ sinh.
Ôm Cảnh nhập bể, trải qua một đêm tối qua, hắn không cần áp lực gì, cầm lấy khăn mặt vì Cảnh rửa mặt chải đầu, cho dù hoả nhiệt như cũ đứng thẳng, cũng không làm chút gì khác, một bên tẩy, một bên thoả mãn nhìn vết tích tối qua chế tạo, những thứ này đều là hắn trên người Cảnh Nhi lưu lại, tay hướng lối vào tối qua, ngón tay chậm rãi tham nhập.
Dòng nước ấm áp bao lấy thân thể, lan tràn trên ngực, quyện đãi tình sự qua đi, khiến Cảnh theo đuổi Mộc Linh Hạo trên người dao động, chỉnh lý. Khi ngón tay Mộc Linh Hạo tham nhập Cảnh nhíu nhíu mày, lấy tay ngăn cản động tác, nhìn Mộc Linh Hạo, hắn là muốn trở lại một lần sao? Tối qua, hắn làm chưa đủ nhiều? Tuy loại sự tình này cảm giác rất thoải mái, thế nhưng số lần của Mộc Linh Hạo có thể hay không nhiều lắm? Lẽ nào Mộc Linh Hạo đã so y cường, y có cảm giác mệt mỏi, vì sao Mộc Linh Hạo vẫn tinh thần như vậy, hắn không phiền mệt sao?
“Thứ bên trong, không lấy ra rất khó chịu. Ta sẽ không làm,” Mộc Linh Hạo nhìn biểu tình Cảnh, vội vàng giải thích, hắn là có nghĩ một chút, trong phòng tắm trở lại một lần, thế nhưng thấy Cảnh Nhi như vậy, là không cho phép hắn tiếp tục, thật là, rất dằn vặt người, hưởng qua tư vị lại gọi hắn cấm dục so trước đây càng khó nhịn.
“Ta tự mình đến.” Rõ ràng cảm giác được hoả nhiệt của Mộc Linh Hạo, để Mộc Linh Hạo nói rất không có sức thuyết phục. Bất quá thứ bên trong, xác thực phải lấy ra.
Nhìn biểu tình kiên quyết của Cảnh Nhi, Mộc Linh Hạo buông tay, chính mình đến một bên chỉnh lý, thế nhưng con mắt vẫn chú ý Cảnh.
Cảnh không thèm để ý ánh mắt theo dõi của hắn, ngồi trong bồn tắm, mở chân, từ phía trước đưa tay thân hướng nơi tư mật, tác dụng của dược vật lưu lại khiến ngón tay rất dễ tiến nhập, chậm rãi thanh lý, nhưng tư thế như vậy ngón tay không tiến nhập được nơi càng sâu. Cảnh quyết định đổi một tư thế, lại không biết đối người vẫn nhìn chăm chú mình là khảo nghiệm thế nào.
Đứng lên, một tay chống bên bể, đưa lưng về phía Mộc Linh Hạo, hai chân mở ra, nhếch lên mông, vươn tay từ phía sau tiến nhập. Lấy nhãn lực của Mộc Linh Hạo có thể thấy rõ, hoa lôi hồng nhạt kia, còn lưu lại một chút bạch trọc dịch thể, càng hiển kiều diễm. Ngón tay tinh tế thon dài, thong thả vào ra, cánh hoa đi theo mềm động. Mộc Linh Hạo nghĩ tới tối qua hắn là như vậy ở bên trong tiến xuất, khẩn trí mềm mại kia, cảm giác ấm áp khiến hắn điên cuồng, mất đi lý trí; bạch trọc theo đại thối chảy xuống, đều là thuộc về hắn. Tràng diện này quả thực dụ nhân đến cực điểm, huống hồ làm ra loại tràng diện này chính là người hắn yêu nhất. Là một nam nhân, sẽ vô pháp nhẫn, huyết khí dâng lên, nhắm phía trước, đem người ngồi cạnh bể không một chút tự giác, dụ hoặc xả hướng chính mình.
Cảnh không phòng bị, bị Mộc Linh Hạo kéo tới trong lòng, muốn mở miệng hỏi, đã bị ngăn chặn. Chiếc lưỡi làm càn trong khoang miệng du đãng, cướp đoạt khí tức. Người nọ ôm y, một tay trên người y dao động, dưới bụng cảm giác được ôn độ hoả nhiệt. Người nọ là thực sự muốn trở lại một lần, cho dù trì độn như Cảnh, cũng nhận thấy ý đồ của Mộc Linh Hạo, khước từ, tối qua làm nhiều như vậy, hiện tại y không muốn trở lại.
“Cảnh Nhi, là ngươi dụ hoặc ta.” Cảm giác được Cảnh khước từ, lực lượng trên tay Mộc Linh Hạo cũng nặng thêm, bên tai Cảnh khàn khàn nói.
“Ta không có.” Cảnh nghiêm túc nói, y lúc nào làm ra chuyện dụ hoặc Mộc Linh Hạo.
“Cảnh Nhi, cử động vừa nãy của ngươi chính là dụ hoặc ta, ngươi không nên ở trước mặt ta làm như vậy.” Nụ hôn của Mộc Linh Hạo rơi trên cổ Cảnh, dọc theo xuống, tay cũng không quy củ hướng hạ thân Cảnh, mềm nhẹ đùa bỡn, muốn đem Cảnh cùng nhau kéo vào du͙© vọиɠ.
Mộc Linh Hạo kỹ xảo là tốt, Cảnh ở phương diện này thế nào cũng so ra kém, chỉ một đêm hôm qua, Mộc Linh Hạo đã đơn giản phát hiện nơi mẫn cảm của Cảnh, hiện tại trọng điểm công kích những vị trí này. Cảnh không có suy nghĩ không ý tứ, có du͙© vọиɠ sẽ không ẩn dấu, như vậy làm đi.
Lại là một hồi triền miên, thở dốc thân ngâm, thanh âm tứ chi va chạm cùng thanh âm của nước, trong phòng tắm vang lên.
Qua thật lâu, phòng tắm lần thứ hai hồi phục bình tĩnh. Lại một lát sau, Mộc Linh Hạo vì Cảnh mặc quần áo, ôm Cảnh trở lại phòng, mềm nhẹ đem Cảnh đặt trên giường, ngồi bên giường ôn nhu nhìn Cảnh, bên mép là tiếu ý thỏa mãn. Tối qua cùng vừa nãy, hắn xác thực rất thỏa mãn, dù là trở lại vài lần cũng được, bất quá Cảnh xác thực mệt mỏi. Nguyên lai cho dù là trình độ như Cảnh làm loại sự tình này cũng sẽ mệt, ừ, cho Cảnh bổ bổ mới được.
“Dược của phụ thân là Khiêm cho.” Cảnh nhìn Mộc Linh Hạo hỏi, y sẽ không quên tối qua khi Mộc Linh Hạo tham nhập cơ thể y, y không khỏe nhíu mi, cảm thấy đau nhức, Mộc Linh Hạo lấy ra một lọ dược, cùng ngón tay tiến nhập, sau đó không còn cảm giác đau nhức, cùng Mộc Linh Hạo trầm luân. Từ dược bình còn có khí vị mà nói, là tác phẩm của Khiêm.
“Phải.” Mộc Linh Hạo thừa nhận. Dược này hắn giữ trên tay thật lâu, đều đã quên, nếu như không phải tối qua khi lấy ngón tay mở rộng, Cảnh Nhi nhíu mi, còn có phân khẩn trí kia cho hắn biết mạnh mẽ tiến nhập nhất định khiến Cảnh thụ thương, mới nhớ tới dược Thượng Quan Khiêm cho. Hiệu quả thực sự tốt. Mộc Linh Hạo đáy lòng đối dược hiệu rất thoả mãn, Cảnh Nhi là lần đầu hầu hạ, nhưng không bị một điểm thương tổn, đối kết quả lúc này hắn rất thoả mãn. Từ khi yêu Cảnh Nhi, đối cùng nam tử làm như thế nào, hắn chăm chú nghiên cứu, chính là vì không cho Cảnh Nhi cảm giác đau nhức, kỹ thuật là cùng lúc, càng nhiều bởi dược vật Thượng Quan Khiêm cung cấp giúp đỡ, bằng không mặc kệ kỹ thuật tốt thế nào, nam tử hầu hạ lần đầu luôn thụ thương. Mộc Linh Hạo quyết định lần sau tìm Thượng Quan Khiêm muốn nhiều chút.
“Lúc nào cho?” Cảnh dò hỏi, y thế nào không biết Mộc Linh Hạo cùng Khiêm có liên hệ.
Mộc Linh Hạo báo cho Cảnh biết thời gian, Cảnh trầm tư, đám người Khiêm sớm đã khẳng định ta sẽ cùng Mộc Linh Hạo phát triển thành như vậy? Trong gian phòng tạm thời trầm mặc.
“Cảnh Nhi, ngươi là hối hận sao?” Thấy Cảnh không để ý tới hắn, thần sắc bình tĩnh nghĩ gì, Mộc Linh Hạo đột nhiên có chút bất an, cho Cảnh hối hận,
Cảnh phục hồi tinh thần nhìn Mộc Linh Hạo, phân mê man tạm thời kia, càng khiến Mộc Linh Hạo nghĩ Cảnh hối hận. Không đợi Cảnh nói, đã cúi xuống hôn đôi môi Cảnh, sau đó trầm giọng nói, “Cảnh Nhi, ta nói rồi, sau khi làm chuyện này, ta sẽ không buông tay, cho dù ngươi hối hận, ta cũng không buông tay,” Giật lại chiếc áo mình mặc, lộ ra ấn văn màu đỏ trên ngực, cầm lấy tay Cảnh, đặt trên đó, “Ta là đối tinh duy nhất của ngươi, ngươi nhất định là của ta.”
“Đối tinh?” Nghe trong miệng Mộc Linh Hạo toát ra từ ngữ xa lạ, hơn nữa Mộc Linh Hạo khẳng định, Cảnh nghi vấn.
“Đúng vậy, đối tinh.” Đây không tính vi phạm giao dịch cùng Đế, hắn cùng Cảnh Nhi đã tới bước này, như vậy Cảnh Nhi cũng nên biết.
“Tối cao pháp tắc, mệnh định một đôi. Ái luyến tuyệt không phản bội.” Sau đó đem chuyện đối tinh nói ra.
“Phải không? Bởi là đối tinh sao?” Cảnh đột nhiên cười nói, Đế các ngươi là vì vậy mới hy vọng người này cho ta hạnh phúc sao? Thế nhưng ta không cần cảm tình như vậy, số phận vì đối tinh mà yêu, ta không cần. Đối Cảnh mà nói, tối cao pháp tắc là không thể vi phạm, thế nhưng đối tinh pháp tắc này đối y mà nói tựa như ràng buộc, cảm giác hiện tại tựa như lại một lần bị tối cao pháp tắc ràng buộc, tựa như khi đó không thể thương tổn Mộc Linh Hạo, y rất không vui. Đối tinh phải không? Nguyên lai cái gọi là yêu của Mộc Linh Hạo là nguyên nhân này, như vậy y không nhận.
“Buông ra.” Cảnh lạnh lùng nói. Có chút tức giận Cảnh quên đi người của Vô Xá không tiếp thu có người vì vậy tiếp cận đồng bạn trọng yếu của bọn họ, càng đừng nói, vì nguyên nhân này đem Cảnh giao cho người khác. Cảnh sẽ không đối những đồng bạn khác nổi giận, như vậy phải gánh chịu nộ hoả của y chỉ có người trước mắt, thế nhưng hắn là đồng bạn, là người tối cao pháp tắc ước thúc không thể thương tổn, nghĩ tới đây càng sinh khí, như vậy y phải đi tìm thứ phát tiết.
“Cảnh Nhi,” Cảm giác được Cảnh đột nhiên lãnh đạm, Mộc Linh Hạo không rõ nhìn ánh mắt đột nhiên tức giận của Cảnh. Trong lòng khủng hoảng, hắn làm sai cái gì? Lấy tính tình Cảnh Nhi, sau khi biết hắn là đối tinh, hẳn là càng nhận đồng hắn a? Mộc Linh Hạo sẽ không minh bạch, Đế muốn Mộc Linh Hạo không nói cho Cảnh chuyện đối tinh là có thêm nguyên nhân khác.
Vô Xá những người khác, đối đối tinh đều có nhận thức chính xác, mà tính cách của Cảnh sẽ không nghĩ tới một tầng này, Vô Xá những người khác bất luận có thể tiếp thu đối tinh hay không, đã biết đối tinh tồn tại, đều có thể rõ ràng nhận thức cùng khảo nghiệm bọn họ, mà Cảnh sẽ không làm loại sự tình này, một ngày nỗ lực tín nhiệm chính là không hề bảo lưu, cho nên nguyên bản Đế là muốn đích thân khảo nghiệm Mộc Linh Hạo có thể phù hợp yêu cầu hay không, sau đó nói cho Cảnh chân chính hàm nghĩa đối tinh, tính cách của Cảnh sẽ không bắn ngược, còn có thể cho Mộc Linh Hạo cơ hội, bất luận kết quả làm sao, bọn họ cũng không tổn thất.
Đáng tiếc dự định của Đế bị Tôn Hoàng quấy rầy, Đế chỉ có thể để Mộc Linh Hạo trở thành đồng bạn, tiếp cận Cảnh. Mà bởi không quen nhìn biểu tình ngay lúc đó của Mộc Linh Hạo, còn có chính là đối Tôn Hoàng quấy rầy kế hoạch giận chó đánh mèo, cho nên Đế cùng Mộc Linh Hạo làm giao dịch, Đế biết Mộc Linh Hạo có một ngày sẽ nói cho Cảnh chuyện đối tinh, lấy tính cách của Cảnh sau khi đối Mộc Linh Hạo có điều đáp lại, biết chân chính hàm nghĩa đối tinh, nhất định bị Mộc Linh Hạo lừa đến đầu khớp xương không còn, đáng tiếc Cảnh sẽ không nghĩ tới một tầng càng sâu, như vậy nhất định cự tuyệt Mộc Linh Hạo, cũng chính là Mộc Linh Hạo có nho nhỏ phiền phức. Đơn giản một điểm mà nói, chính là Mộc Linh Hạo bị Đế chỉnh.
Cảnh lạnh lùng nhìn Mộc Linh Hạo, trong mắt là kiên quyết. “Tột cùng làm sao vậy, Cảnh Nhi.” Lúc này Mộc Linh Hạo cũng ý thức được tình huống không đúng.
“Cảm tình của ngươi ta cự tuyệt.” Cảnh lãnh tuyệt nói. Khiến Mộc Linh Hạo nghe được cứng lại, cho chính mình huyễn thính. Thừa dịp lỗ hổng này, Cảnh tránh ra Mộc Linh Hạo, đứng dậy, lạnh lùng ly khai, y sau này sẽ coi Mộc Linh Hạo là đồng bạn, chỉ là như vậy. Đã từng có một điểm cảm động, một điểm ấm áp, y toàn bộ mai táng, từ nay về sau, Mộc Linh Hạo chỉ là đồng bạn, không có cái khác.
Bị lời của Cảnh cứng lại tại chỗ, Mộc Linh Hạo cứ như vậy nhìn Cảnh tránh ra hắn, đứng dậy, ly khai. Không biết làm sao phản ứng, khi Cảnh đi tới cửa, Mộc Linh Hạo rốt cục hiểu được, Cảnh là muốn ly khai hắn, triệt để cự tuyệt hắn. Không, không cho. Trước đây không được, sau khi trải qua tối qua càng không được, Cảnh Nhi là của hắn.
…