Âu Dương Ngạo từ học viện nhận được tin tức Mộc Lỗi đến, vội vã chạy về nơi ở, liền thấy Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ tìm đến, lập tức ngừng cước bộ, trốn một bên. Cậu cũng là võ si, thế nhưng đối Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ người như vậy vẫn không muốn tiếp xúc, không phân biệt thời gian địa điểm, vừa thấy mặt chính là luận võ, thua lập tức đi, buông nói, lần sau nhất định thắng, như vậy nhiều lần, ai, cậu là rất thích luận võ, thế nhưng phải nhìn thời gian cùng địa điểm, buổi tối ngủ đột nhiên nghe tiếng đập cửa, còn không thấy rõ người, đã đến một câu, tỷ thí đi. Cuộc thi, đột nhiên xông vào trường thi, không nhìn lão sư đồng học, một câu, tỷ thí đi. Cậu thực sự chịu không nổi. Đây là tướng quân Phỉ Ân Bá Đức đế quốc, Hỏa Diễm Chi Sư Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ công tước, quân sự thiên tài nổi danh trong vũ trụ, chuyên gia chỉ huy chiến hạm, nhưng lại là chỉ đạo giáo thụ của trường học, quyền cao chức trọng, mỗi người đều ước ao nhận được coi trọng của người như vậy, nhưng cậu không muốn a.
Không bao lâu, Âu Dương Ngạo nghe trong phòng truyền ra thanh âm thứ gì bị đập vỡ, bàn ngã trên đất. Xem ra là tìm Lỗi, bất quá phòng ở của cậu lại muốn đại sửa sang, may là, hảo hữu của Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ, hạ nhâm hoàng đế Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức còn có tể tướng Duy Ân. Tát Đa Lợi Á hỗ trợ trùng tu, không để chính cậu xuất tiền, cũng bởi dạng này phòng ở của cậu thật đúng nếm thử rất nhiều phong cách, lần trước có người đến nhà cậu, kế đó trở lại, phòng ở của cậu đã khác hẳn, không ít người còn tưởng tìm lộn cửa, cảm thán nói không hổ Ốc Lam giàu có, tốc độ chuyển hóa phong cách thật nhanh, một điểm không sợ dùng tiền, mỗi lần nghe mọi người nghị luận như vậy, cậu chỉ có thể cười khổ. Nghe động tĩnh này, lúc này lại muốn thay đổi. Lần này sẽ là phong cách gì, nghệ thuật của Phỉ Ân Bá Đức đế quốc là có tiếng trong vũ trụ, mỗi một lần trùng tu đều khiến cậu không khỏi tán thán, thậm chí chờ mong phong cách tiếp theo, a, ta thế nào có ý nghĩ như vậy, nhanh nhanh tiêu thất.
Thanh âm trong phòng rốt cục đình chỉ, Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ vẻ mặt không cam lòng bước ra, xem ra là thua, làm cùng cậu nổi danh, hảo hữu cùng đối thủ cậu thừa nhận, thế nào thất bại, bất quá tư chất của người Phỉ Ân Bá Đức đế quốc thực sự không sai, cậu cảm giác được, Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ mỗi một lần đều có tiến bộ rõ rệt, nếu như không cẩn thận sẽ bị vượt trước, phải nỗ lực, vũ trụ thực sự rất lớn, thiên tài thực sự nhiều lắm.
Phòng ở này là Phỉ Ân Bá Đức đế quốc riêng tuyển chọn, cách trường học không xa, hoàn cảnh thanh u, cho nên mỗi lần Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ tìm đến tỷ thí, sẽ không sảo người khác. Thấy Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ ly khai, Âu Dương Ngạo từ chỗ ẩn thân bước ra, nhìn một chút bóng người đi xa, thở dài, lần này tránh thoát, nhìn nhìn cửa sổ thuỷ tinh lại nghiền nát, ai, lại muốn trùng tu, hy vọng lần này phòng ngủ của cậu không bị độc thủ.
Nhớ lần kia phòng ngủ của cậu bị phá huỷ, làm nhận lỗi đi nhà Hoắc Gia Nhĩ công tước, đó là thất sách, trong lúc phòng ở tu sửa, vẫn không được an bình, quấn quít tỷ thí, đem nhà Hoắc Gia Nhĩ công tước phá hủy một lần, khiến tiểu thư nhà công tước hung hăng giáo huấn, Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ mới thu liễm, bất quá đoạn thời gian kia luôn bị đôi mắt tràn ngập chiến ý nhìn chằm chằm, ai. Còn có một lần, cậu hấp thu giáo huấn, không đi nhà Hoắc Gia Nhĩ công tước, đi nhà Tát Đa Lợi Á công tước, a, lần đó thảm hại hơn, Duy Ân. Tát Đa Lợi Á công tước là loại hình cậu rất không am hiểu ứng phó, mỗi câu đều có dò hỏi, mang theo bẩy rập, nếu như không phải bị lão hồ ly phụ thân Âu Dương Trạch lâu dài hun đúc, cậu thực sự nói không ít chuyện, so cùng Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ một chỗ còn thảm. Sau đó hoàng cung cũng ở một hồi, Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức điện hạ, rất săn sóc, tốt ở chung, bất quá dung nhan mỹ lệ như vậy thực sự khiến người không thể nhìn thẳng, nhìn nữa cậu sẽ đi lên con đường không lối về, cậu còn muốn cưới vợ sinh con a.
Từ đó về sau, cậu cùng Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ tỷ thí, luôn cẩn thận né tránh phòng ngủ, cho dù không né tránh được, cậu cũng tình nguyện đi khách sạn ở, thế nhưng mỗi lần Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức đều dùng khuôn mặt mỹ lệ, hổ thẹn nói, là Phỉ Ân Bá Đức đế quốc sai lầm, nên do bọn họ giải quyết, thế nào có thể để khách nhân ở khách sạn, đó thực sự quá thất lễ vân vân, sau đó bị kéo vào hoàng cung. Số lần nhiều, cậu cũng biết Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức thực sự rất biết diễn hí, mà cậu cũng đối dung mạo mỹ lệ kia có lực miễn dịch, chủ yếu là thời điểm nhìn Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức, ngực xuất hiện hai người càng kinh khủng, nếu như không cẩn thận phạm sai, bị biết được, phụ thân nhất định đem cậu chộp tới gặp hai người kia, biết rõ một người trong đó tối không thích người khác quấy rầy ngọt ngào sinh hoạt của hắn, nếu như cậu quấy rầy bọn họ, a, không nên suy nghĩ, thật đáng sợ. Người kia ngoại trừ một người khác ai đều không quan tâm, cho dù cậu là đồ đệ người kia, cũng như vậy, tuy không gϊếŧ cậu, cũng tuyệt đối không để cậu sống khá giả.
Vào cửa, liền thấy hảo hữu Mộc Lỗi đứng trong một bãi hài cốt, xin lỗi nhìn cậu.
“Không việc gì, tôi thói quen.” Cậu xác thực thói quen.
“Tôi thật không nghĩ tới, Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ công tước thật đúng như cậu nói, cậu thực sự khổ cực.” Mộc Lỗi đồng tình nói. Âu Dương Ngạo tao ngộ cùng cậu giảng qua, thế nhưng không cho là vậy, một võ si tìm đến luận võ, không có gì, cậu bình thường cũng bị khiêu chiến, thế nhưng lần này cậu đã kiến thức Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ xác thực là nhân vật rất phiền phức.
Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ công tước, vừa nãy vào cửa tìm Âu Dương Ngạo tỷ thí, cậu cùng Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ đã gặp mặt, liền báo cho biết Âu Dương Ngạo còn không trở về. Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ xung quanh cậu dạo một vòng, sau đó nói, cậu cùng Âu Dương Ngạo nổi danh, tìm cậu cũng như vậy, tỷ thí đi. Sau đó không đợi đáp ứng đã động thủ, cậu vốn né tránh, không xuất thủ, không nghĩ Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ không thua kém, khiến cậu xuất thủ, từ dưới đánh lên trên, mọi thứ trong phòng tao ương, không may mắn tránh khỏi, cuối cùng cậu thắng, phòng ở của Ngạo cũng xong, cậu bắt đầu minh bạch, võ si là có phân cấp, thấy hảo hữu vào cửa, cậu có chút hổ thẹn, không chỉ hủy phòng ở hảo hữu, cũng là trước đây đối chuyện này không quá trọng thị.
“Cậu biết là tốt, hiện tại biết đối tượng tỷ thí chính là muốn cẩn thận chọn, nghìn vạn lần không nên chọc tới võ si như Gia Lặc, bằng không cậu thảm.” Âu Dương Ngạo nhắc nhở hảo hữu.
“Tôi sẽ thận trọng.” Mộc Lỗi nghiêm túc nói. Sau đó đột nhiên hỏi, “Cậu sẽ không trốn bên ngoài đi?” Không thể trách cậu hoài nghi, Âu Dương Ngạo xuất hiện rất xảo, tính lại tính nếu như lấy thời gian cậu vào cửa nhất định đυ.ng Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ, sau đó không thể thiếu một hồi tỷ thí, tuyệt không như vậy an tĩnh, hơn nữa hảo hữu vào cửa một điểm biểu tình kinh ngạc không có. Cho dù tập mãi thành thói quen, nhìn thấy phòng ở bị phá huỷ thành như vậy, luôn lưu lộ điểm gì, thế nhưng Âu Dương Ngạo không có, còn có một chút hưng phấn tránh được một kiếp, tuy rất ít, thế nhưng làm hảo hữu nhiều năm, cậu vẫn bắt được.
“Khái, cậu gần nhất cẩn thận, cậu thắng Gia Lặc, Gia Lặc đối cậu nhiệt tình rất lớn, trong thời gian này, cậu ta sẽ tìm cậu tỷ thí.” Tôi đây có thể giải thoát. Không nói ra lời trong lòng, Âu Dương Ngạo hảo tâm đối Mộc Lỗi nói, nói sang chuyện khác.
“Cậu gọi tôi tới, là vì làm tấm mộc?” Mộc Lỗi nhíu mày, làm hảo hữu nhiều năm, thấy hảo hữu nói sang chuyện khác, cậu chỉ biết vừa nãy hảo hữu đúng là bên ngoài, hơn nữa lời này ẩn hàm ý tứ, cậu nghe ra. Làm Mộc gia gia chủ chuyện của cậu không ít, lên ngôi điển lễ vốn không dự định tới, thế nhưng, hảo hữu Âu Dương Ngạo đại lực mời, đối cậu nói, điển lễ lần này không thiếu người của Liên Minh cùng các giới danh lưu tham gia, xuất phát từ coi trọng, thân là gia chủ cậu nên tự mình tới. Thật không ngờ, hảo hữu nói rất đường hoàng, nguyên lai có dự định, cậu đã nói, vì sao lần này Ngạo nhiệt tình như vậy.
“Thế nào sẽ?” Âu Dương Ngạo chột dạ cười nói. Bằng hữu rất tốt cũng không tốt, ngươi xem ngươi còn chưa nói chuyện tình đều minh bạch.
“Phải không?” Mộc Lỗi cũng cười nói, sau đó động thủ.
“Oa, cậu thực sự.” Âu Dương Ngạo đánh trả,
“Chúng ta thật lâu không so qua, sau khi bước vào cấp mười cũng chỉ ở hư nghĩ chân thực so qua, hiện tại tôi đã tới cấp mười hai đỉnh phong, xem cùng cậu so một chút có thể hay không đột phá.” Vừa động thủ, Mộc Lỗi vừa nói.
“Thực sự xảo a, tôi cũng ở cấp mười hai đỉnh phong, vậy xem chúng ta ai đột phá trước.” Âu Dương Ngạo bắt đầu nghiêm túc, cậu không muốn bởi đại ý lạc hậu hảo hữu.
Ngươi tới ta đi, phòng ở đáng thương dưới kình khí của hai người trở thành phế tích.
Một hồi lâu, hai người mới dừng tay.
“Xem ra muốn tiến thêm một bước, thực sự rất trắc trở.” Sửa sang lại quần áo, tuy nó đã phá phá lạn lạn.
“Đúng vậy.” Ai, vẫn không có tiến bộ. Mộc Lỗi ngữ khí có thất lạc.
“Cậu không cần như vậy, chênh lệch của chúng ta cùng hai người kia là vĩnh viễn vô pháp bù đắp.” Âu Dương Ngạo khuyên giải an ủi.
“Không phải như vậy, đối hai người bọn họ tôi không vọng tưởng đuổi kịp.” Liếc trắng Âu Dương Ngạo, Mộc Lỗi nói. Hai người kia cậu từ lâu học được không so sánh, thế giới của bọn họ cậu vô pháp gia nhập, hai người bọn họ là người cậu sùng kính nhất, cũng sợ hãi nhất. “Cậu biết, Ốc Lam đối ngoại tuyên bố tôi cùng cậu là Ốc Lam thể thuật giả đẳng cấp cao nhất, thế nhưng trước mặt đám người Liệt thúc, chúng ta không phải, tôi muốn càng mạnh.”
“Cũng phải.” Âu Dương Ngạo phiền muộn, cái gì cực mạnh, ở Ốc Lam so bọn họ mạnh rất nhiều, chỉ là ngoại giới không biết. Lúc nào bọn họ mới có thể danh phù kỳ thực.
“Ngạo, chúng ta phải tiếp tục nỗ lực.” Mộc Lỗi đối Âu Dương Ngạo nói, cậu là quan hệ huyết thống của hai người kia, trong cơ thể có cường giả huyết thống, cậu nhất định vượt trước người khác.
“Tốt, tôi sẽ không lạc hậu.” Thấy hảo hữu cấp tốc tỉnh lại, Âu Dương Ngạo cũng khôi phục tự tin. Bọn họ vô pháp cùng hai người kia so, thế nhưng người khác bọn họ làm sao chịu thua, cậu cùng Lỗi còn trẻ, sau khi kinh lịch càng nhiều, bọn họ nhất định siêu việt bất luận kẻ nào ngoại trừ hai người kia.
Trong phế tích tựa như hài cốt, hai tuấn mỹ nam tử nhìn nhau cười, lấy quyền hỗ kích, mang theo ăn ý cùng cổ vũ, hữu nghị khiến người ước ao. Đây là cảnh tượng Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức, Duy Ân. Tát Đa Lợi Á cùng Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ đi tới nơi ở của Âu Dương Ngạo nhìn thấy.
…