Tình Yêu Và Hôn Nhân: Cô Vợ Nhỏ Của Lăng Thiếu

Chương 342: Chờ Sinh Con Cho Hắn

"Chẳng phải chúng ta chỉ giả vờ làm một đôi sao, tôi mà có tự giác của bạn gái thật, không chừng anh sẽ khóc mất.”

"Cô có thể nghĩ như vậy thì tốt, tiếp tục phát huy." Sau khi hút thuốc xong, anh ta dập lửa, nhìn qua Lê Nguyệt: "Ngày mai, cô cứ coi như chưa biết gì hết, cứ vui vẻ, tốt nhất là có thể khiến Cảnh Trí cười."

Lê Nguyệt giơ hai ngón tay, đẩy khóe môi làm mặt quỷ: "Anh xem như vậy được chưa?"

Hướng Diệc Nhiên không cười: "Hy vọng có tác dụng."

Lê Nguyệt xoa xoa mặt, ngồi ở ghế phụ: "Theo lý thuyết, vào lúc này anh nên hy vọng hai người đó chia tay, sau đó anh mới có cơ hội."

Hướng Diệc Nhiên không nhịn nổi, vỗ gáy cô một cái: "Lăng Ý sẽ không buông tay cô ấy đâu."

Lăng Ý không muốn để cho Lê Cảnh Trí biết chuyện, đơn giản là bởi vì sợ Lê Cảnh Trí sẽ nối lại tình cũ với Giang Tây Long.

Kết quả là hắn tạo ra một vòng lớn, gói cả thế giới vào trong, hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ.

Tuy rằng Lăng Ý là một người lạnh lùng, nghiêm khắc, nhưng lại rất hiếu thuận với cha mẹ, hắn có thể vì chuyện của Lê Cảnh Trí mà chống đối lại mẹ Lăng, thì phải hiểu quyết tâm của hắn đến mức nào.

Lê Nguyệt xoa gáy, tức giận: "Vì vậy nên hiện giờ anh vẫn ra vẻ làm người tốt là bởi vì Lăng Ý sẽ không buông tay Cảnh Trí đúng không?Vậy tôi hỏi anh, nếu như có một ngày, tôi nói nếu như Cảnh Trí và Lăng Ý thực sự chia tay, không thể ở bên nhau nữa, anh có theo đuổi Cảnh Trí không?"

Trái tim Hướng Diệc Nhiên nhảy loạn, một chữ "sẽ" đến bên miệng lại bị nuốt xuống.

"Cô quan tâm nhiều thế làm gì?"

"Tôi không quan tâm, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi."

"Cất mấy cái suy nghĩ vẩn vơ của cô đi, dỗ Cảnh Trí vui mới là chuyện chính."

Lê Nguyệt cắn móng tay, do dự: "Thật ra, dỗ Cảnh Trí vui cũng vô dụng thôi. Các người coi tôi như một món đồ chơi, coi Cảnh Trí như một con mèo nhỏ, vui vẻ cũng chỉ là trong nhất thời. Các người nghĩ Cảnh Trí sẽ thực sự vui vẻ sao?"

Hướng Diệc Nhiên nhận ra Lê Nguyệt nói không sai.

Lăng Ý yêu Lê Cảnh Trí, nhưng ý nghĩ chiếm hữu cô của hắn quá mạnh, quá đáng sợ, gần như xem Lê Cảnh Trí trở thành thú cưng.

Hướng Diệc Nhiên cân nhắc: "Cho cô một nhiệm vụ."

"Có tiền không?"

"Đương nhiên, còn nhiều hơn so với việc giả làm bạn gái tôi."

"Nhiệm vụ gì?" Hai mắt Lê Nguyệt sáng rực lên.

"Nói những câu cô vừa nói cho Lăng Ý nghe một lần."

"..." Đây chẳng phải tự tìm đường chết sao? Lê Nguyệt cảm thấy độ khó quá lớn: "Sao anh không tự nói?"

Hướng Diệc Nhiên nói: "Vẫn nên để người ngoài nói những câu phá hoại tình cảm người khác thì tốt hơn."

Lê Nguyệt: "..."

Quả nhiên, cô chính là một công cụ để lợi dụng. Ngoại trừ Lê Cảnh Trí, tất cả người trong cái xã hội thượng lưu này đều đối xử với người khác không giống như một con người.

Lê Nguyệt vừa đi, Lê Cảnh Trí im lặng trở về phòng.

Lăng Ý ôm cô từ phía sau, đôi môi mỏng vội vàng gặm cắn cổ cô.

Quần áo của hai người được cởi bỏ, hắn đè cô lên chiếc giường mềm mại lăn lộn một phen, sau đó ôm cô vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.

Lê Cảnh Trí cầm khăn lau sạch cơ thể, chất lỏng màu trắng đυ.c chảy ra theo lực đẩy.

Cả người cô đột nhiên cứng đờ, mấy ngày nay cô không uống thuốc, Lăng Ý cũng không đeo bao.

Người đàn ông mặc áo ngủ, đứng sau lưng, ngây người nhìn cơ thể cô.

Lê Cảnh Trí siết chặt nắm đấm: "Anh cố ý làm vậy đúng không?"

Người đàn ông cực kỳ thẳng thắn: "Đúng vậy, chờ em sinh con xong sẽ không nghĩ đến chuyện rời đi nữa."