Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta

Chương 57: Trốn

Giữa lúc Cao Lãng còn đang khϊếp sợ, hình ảnh lão già đó mở miệng:

" Ta biết khi xuất hiện hình ảnh này, ngươi có thể sẽ khϊếp sợ. Nếu hình ảnh này xuất hiện, đồng nghĩ với việc ta thật sự chết đi. Đây chỉ là hình chiếu do Chiếu Ảnh Thạch gây ra mà thôi. Ngay khi có người bước vào nơi đây, Chiếu Ảnh Thạch sẽ tự động mở ra do kết cấu cơ quan trong đây."

Bảo trì trấn tĩnh trong lòng, Cao Lãng nhìn xuống bên dưới, quả nhiên bên cạnh bộ thây khô đó có một viên gạch phát sáng, nằm ngay bên dưới hình bóng lão già.

" Cái này có vẻ thú vị." Tử Văn lộ vẻ hứng thú.

Hắn tưởng rằng thế giới tu luyện người ta cũng chủ yếu đề cao thực lực, không nghĩ cũng còn những thứ thú vị như thế này. Vài món đồ không khác gì thời hiện đại, thậm chí còn tân tiến hơn.

" Nếu có cơ hội, phải nghiên cứu mấy thứ này mới được." Tử Văn thầm nghĩ.

" Tên của ta là Tử Tô, độc hệ thuộc tính, nó là thứ giúp ta tăng mạnh thực lực, cũng là thứ tiêu diệt ta. Trong lần đột phá Nguyên Anh Cảnh ngũ trọng, độc hệ trong cơ thể tích tụ quá nhiều mà phản phệ, cơ thể bị độc tính ăn mòn toàn kinh mạch, lục phủ ngũ tạng."

" Ta biết thời gian không còn nhiều, nên giải khai rất nhiều cấm chế. Chờ người có duyên lấy bảo tàng của ta, coi như là không cam tâm những thứ mình nguyên cứu được phải chôn cùng."

" Thế nhưng không phải kẻ nào cũng có thể cầm đi được, bên ngoài là khí độc có thể ngăn chặn rất nhiều người, dù là Linh Đan Cảnh cũng sẽ chịu ảnh hưởng, trong vòng hai giờ không cấp tốc đẩy khí độc, để lại tai hoạ ngầm cũng khiến cho tương lai không thể đột phá tu luyện…"

Sau đó Tử Tô tiếp tục nói, hắn sử dụng hình chiếu để bàn giao mình trước khi chết, vì thế nói rất nhiều. Nói đến mức Cao Lãng nghe sốt cả ruột.

Ngươi có thể nói điểm chính không. Thời gian của ta không còn nhiều.

Bên ngoài cửa động vang lên âm thanh, có hai luồng khí thế rất lớn đang tiến vào đây.

Độc khí bên ngoài thậm chí còn bị hai luồng khí đấy thổi bay tán loạn.

Cường giả Thượng Thanh Tông sắp xông vào rồi. Cao Lãng âm thầm lo lắng, hắn không chờ nổi nữa, ở chỗ này ngoài bộ thây khô cũng chỉ có cái hộp gỗ mà thôi. Lấy cái hộp gỗ rồi tính sau, mặc trang phục phòng độc khiến hắn cũng không cảm thấy sợ chút nào.

" Ta…"

Cao Lãng vừa nhấc cái hộp lên, hình chiếu của lão già Tử Tô đột nhiên dừng lại, căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh.

Hắn có phải vừa làm sai chuyện gì không? Cao Lãng thấp thỏm.

Hình chiếu dừng được năm giây chợt chuyển động trở lại, kèm theo là âm thanh cơ quan khắp căn phòng.

" Xem ra là ngươi vừa nhấc cái hộp gỗ ra, bên trong là tất cả những món đồ giá trị nhất mà ta có được. Nếu đã lấy rồi, thì rời đi đi, hang động này sẽ tự động bị phá hủy, dù sao nơi này cũng là mồ chôn của ta, ta không thích bị làm phiền."

Hình chiếu lão già cười nói, nhưng lời nói khiến Cao Lãng hơi bất ngờ. Hộp gỗ là chìa khoá khởi động cơ quan tự hủy căn phòng này, vậy bây giờ hắn theo đường cũ làm sao mà chạy kịp?

" Tiểu tử, để lại thứ ngươi vừa cầm lại, ta cho ngươi toàn thây."

Một tiếng quát lạnh vang lên trong hang động. Là âm thanh Đại trưởng lão Thượng Thanh Tông.

Hai vị Linh Đan Cảnh tam trọng cường giả, phí bao công sức đẩy lùi được khí độc, đi vào trong đây. Thật không ngờ vật quý giá nhất trong hang động này lại nằm trên tay của kẻ xâm nhập.

Cao Lãng lập tức thu hộp gỗ vào trong không gian giới chỉ, quay đầu lại nhìn hai bóng người với khí thế hung hăng đang lao về phía hắn. Hai bên đều cách nhau một khoảng cách rất dài.

Cao Lãng vừa thu vào không gian giới chỉ, dưới chân hắn liền mở một cánh cửa, bên dưới là hố sâu không thấy đáy. Không có phần tiếp đất, Cao Lãng chui luôn xuống dưới hố. Trước khi rời đi, bên tai hắn vẫn còn lời cuối cùng của hình chiếu.

" Đây là thông đạo tắt đi ra bên ngoài, ta sử dụng đề phòng có kẻ thù xâm nhập vào trong đây có thể bỏ trốn được."

Cao Lãng giật mình, hắn rất muốn chửi má nó. Mở đâu không mở lại mở ngay dưới chân hắn, khiến hắn chưa kịp chuẩn bị tinh thần gì hết.

Hai vị Linh Đan Cảnh cường giả sau khi xông đến cũng không một chút do dự mà nhảy xuống. Dù thế nào cũng không thể bỏ qua cho kẻ xâm nhập, nhất là khi hắn biến mất ngay trước mặt mình. Cả Thượng Thanh Tông và Chu gia đều bị kẻ này trêu đùa.

Đại trưởng lão Thượng Thanh Tông khuôn mặt dữ tợn, khí thế sắp đến đỉnh cao nhất. Thề không gϊếŧ Cao Lãng sẽ không bỏ qua.

Chu Gia gia chủ cũng sầm mặt lại, khí độc trong cơ quan mật thất mặc dù vướng víu, nhưng nếu mất chút thiệt thòi, người Thượng Thanh Tông cũng đi vào được. Là người Chu Gia hắn ở Thượng Thanh Tông gây khó dễ, kéo dài thời gian đến khi Chu Gia cũng mò được một chén canh trong mật thất này, mới có thể khai quật.

Cao tầng Thượng Thanh Tông vì chuyện này nên vô cùng ỡm ờ với hắn. Thượng Thanh Tông muốn sự quyết định lựa chọn của Chu gia, chứ không phải thông đồng với cả hai môn phái.

Không thể nói Gia chủ Chu gia không hung ác, đưa con gái mình gả cho Thượng Thanh Tông, để đổi lấy sự tin tưởng. Mọi chuyện tưởng như hoàn mỹ, thì con gái hắn bỏ trốn, hiện tại với tình hình này, thì bao công sức của Chu gia cũng làm giá y cho người khác.

Tiếng động ầm ầm vang lên xung quanh. Chế độ tự hủy trong hang động đã bắt đầu khởi động, toàn bộ các vết tường bị nứt ra, đá từ trên trần hang rơi xuống. Tất cả dần bị sụp đổ nhanh chóng.

Vạn Thanh Sơn ở bên ngoài cửa hang triệt để mộng bức. Rốt cuộc vừa xảy ra chuyện gì, trưởng lão nội môn của Thượng Thanh Tông vừa đưa Chu Y ra bên ngoài, thì cửa hang bị một hòn đá to từ trên xuống chặn lại.

Hai vị trưởng lão cùng với Gia chủ Chu gia ở trong đó rốt đã làm cái gì? Là khởi động cơ quan trong mật thất, làm cho hang động bị sụp đổ sao? Vậy những người trong đó ra ngoài kiểu gì?

" Trưởng lão, rốt cuộc chuyện gì xảy ra." Vạn Thanh Sơn quát lớn, nếu những người bên trong không ra được, vậy thì Thượng Thanh Tông không khác gì bị tổn thất quá lớn.

Hắc Dao Tông chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, gây khó dễ cho Thượng Thanh Tông.

" Có kẻ xâm nhập giải khai cấm chế trong mật thất, làm khí độc trong đấy bị tiết ra ngoài. Ta nghe lời đại trưởng lão đưa Chu Y ra ngoài trước. Còn bên trong xảy ra chuyện gì cũng không rõ ràng."

Trưởng lão nội môn lắc đầu nói, khuôn mặt trắng bệch. Hắn cũng vì chuyện vừa xảy ra mà cảm thấy khϊếp sợ, đồng thời lo lắng cho tiền đồ tương lai của hắn.

E ngại trước địa vị của Vạn Thanh Sơn trong tông môn, lại lo lắng về vận mệnh của mình. Tên trưởng lão nội môn đó cũng không chú ý đến việc Vạn Thanh Sơn vô lễ với hắn.

" Kẻ xâm nhập."

Vạn Thanh Sơn trầm mặt, khuôn mặt lạnh của hắn bây giờ còn lạnh hơn nữa. Hắn nhớ tới bóng lưng mặc trang phục Thượng Thanh Tông đi vào hang động lúc trước, vì bận xử lý thi thể yêu thú bên ngoài khiến hắn cũng quên mất chuyện này.

Cao Lãng ngay khi vừa theo thông đạo chạy ra bên ngoài, hắn phi thẳng về phía trước, sử dụng tối đa thân pháp Kim Nhạn Công, chạy không có một chút do dự, cũng không thèm quay đầu.

Khí thế hai vị Linh Đan Cảnh vẫn còn rất khoẻ theo sau lưng hắn. Nếu Cao Lãng bị bắt được, thì chỉ có một con đường chết.

Đại trưởng lão Thượng Thanh Tông và Chu Gia gia chủ vừa chạy ra bên ngoài, cũng là lúc thông đạo bị tảng đá lớn chặn lại. Hang động sụp đổ sau lưng bọn hắn.

" Đại trưởng lão, ta trở lại kiểm tra mọi người bên trong, ngươi mau đuổi theo bắt hắn lại. Ta sẽ đuổi theo sau."

Chu Gia gia chủ dừng bước lại, đối với đại trưởng lão Thượng Thanh Tông nói ra.

Đại trưởng lão Thượng Thanh Tông cũng không trả lời, mà tập trung linh khí vào thân pháp, đuổi theo Cao Lãng.

Thượng Thanh Tông đã bị tổn thất nhiều như vậy, nếu không bắt được hung thủ, hắn còn mặt mũi nào đi gặp Tông chủ Thượng Thanh Tông. Hắn phải cho người của Thượng Thanh Tông một cái bàn giao.

Chu Gia gia chủ đứng nguyên chỗ, chờ đợi hinh bóng đại trưởng lão Thượng Thanh Tông đi xa, khuôn mặt hắn liền lạnh xuống, đôi mắt như độc xà nhìn lấy thân hình vừa biến mất.

Sau đó vận thân pháp, bí mật đi theo sau lưng, cũng không có quay lại hang động điều tra như hắn vừa nói.

Cao Lãng chạy nhanh trong Hắc Phong Lĩnh, cảm nhận khí thế kinh khủng theo sát đằng sau ngày càng gần đến mình mà âm thầm kêu khổ. Nếu không phải vì hắn mặc trang phục chống khí độc, làm giảm tốc độ di chuyển, hắn cũng không bị chật vật như vậy.

Cao Lãng dừng lại, khuôn mặt nghiêm túc nhìn về bóng đen phía trước. Trước mặt hắn bây giờ là một đàn U Minh Lang đang nằm nghỉ.

Thấy Cao Lãng đi vào địa bàn của mình, đàn U Minh Lang đều đứng dậy hung dữ nhìn hắn.

Đám U Minh Lang thường tách ra hai bên đường, để Vương của chúng nó đi qua. Thân hình to gấp ba lần U Minh Lang bình thường. Trên con mắt phải có một vết sẹo dọc do kiếm gây ra, âm lãnh nhìn lấy Cao Lãng.

U Minh Lang Vương nhận ra cái mùi này, cho dù kẻ trước mặt đang có hình thù quái dị, nó vẫn nhận ra cái mùi của nhân loại yếu ớt gây lên trên mắt nó. Chính là kẻ đứng trước mặt nó đây.

Cao Lãng cũng nhận ra U Minh Lang Vương, trong lòng khóc không ra nước mắt. Hắn hiện tại đang bị đuổi gϊếŧ, thế mà vẫn có duyên gặp phải đàn U Minh Lang này.

Nếu không phải một kiếm chém vào mắt nó triệt để kết thành tử thù, Cao Lãng còn muốn lại gần kết bái thành huynh đệ tốt đâu.

Đằng trước có đàn U Minh Lang, đằng sau có cường giả Thượng Thanh Tông truy sát. Tình cảnh Cao Lãng hiện tại đúng là tiến thoái lưỡng nan mà.

Không khí giữa một người và đàn thú trở nên căng thẳng. Khi U Minh Lang Vương chuẩn bị phát động thế công, khí thế mạnh mẽ phát ra sau lưng Cao Lãng làm nó ngưng lại, đôi mắt hung dữ toát ra vẻ cảnh giác. Kẻ sắp đến có khả năng gây nguy hiểm cho nó.