"Thế nào? Đi với tôi, cô muốn gì cũng được! " Vu Sơn Bình cúi đầu nói bên tại Viên Chi Am.“
Anh có thể cho tôi cái gì? ” Viên Chi Am cố gắng kìm nén ngọn lửa nóng ran trong người.
“ Tất cả những gì cô muốn... tôi đều có thể cho cô! * Vu Sơn Bình nhẹ cười, hai tay đã đặt lên eo Viên Chi Am.
" O?” Viên Chi Am mim cười, cố ý nắm lấy một tay Vu Sơn Bình, đột nhiên kêu lên,
“ A... Vu Sơn Bình, anh làm cái gì vậy?” Thanh âm lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt. Vụ Sơn Bình sững sờ, chi nhìn thấy Viên Chi Am một tay đang nắm tay hắn, tay còn lại thì đấy hắn ra, tuy nhiên đúng vào lúc này, dây áo váy của Viên Chi Am đột nhiên tuột xuống.
" A..." Viên Chi Am kinh ngạc hét lên phá vỡ sự yên tĩnh của toàn bộ vũ hội, khuôn mặt hoảng hốt đến đỏ bừng, lấy tay che ngực
" Anh làm gì vậy? Không biết xấu hổ! Anh là đồ biếи ŧɦái... Sao dám làm thế giữa thanh thiên bạch nhật? Vu Sơn Bình đứng đó, ngây người nhìn Viên Chi Am, cơn tức giận chợt dâng lên. Người phụ nữ này muốn chơi mình? Toàn bộ bữa tiệc khiêu vũ đều hướng mắt về Viên Chi Am. Viên Chi Am quần áo xộc xệch, nước mắt long trọng, đau khổ ngồi xổm trên mặt đất.
“Đồ cɧó ©áϊ!” Vu Sơn Bình tức giận, chi vào Viên Chi Am, Đừng giả vờ giả vịt, tôi chỉ ôm eo cô thôi. Cô tự tuột váy của mình khi nào vậy?"
Viên Chỉ Am nước mắt lung trong ngẩng đầu lên. "Tôi muốn bảo cảnh sát!"
"Xin lỗi! Rất xin lỗi!" Điền Trung Phong vội vàng bước ra ngoài. nhìn tình trạng của Viên Chi Am, trong lòng hơi sửng sốt. "Đây có lẽ chỉ là hiểu lầm, chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện đã! Cô Viên hãy yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cho cô một lời giải thích!"
" Giải thích cái gì? Tôi hoàn toàn không chạm vào cô ta!" Vu Sơn Bình biết rằng mình đã bị Viên Chi Am chơi. Người phụ nữ này đã đảo một cái hố cho anh ta sụp xuống.
"Anh Vu, trước tiên hãy bình tĩnh lại..." Điền Trung Phong vội vàng nhìn Viên Chi Am, "Cô Viên, tôi không biết có thể đứng lên nói
chuyện được không? Cứ như vậy không tốt lắm... "
" Gọi cảnh sát đi! Chuyện này phải bảo cảnh sát!" Viên Chi Am không cho Điền Trung Phong cơ hội giải thích, cô ta đã lấy điện thoại ra," Alo, tôi muốn báo cảnh sát... Phải, tôi bị quấy rối tìиɧ ɖu͙© ở khách sạn Vương Vũ... "
"Cô Viên!" Điển Trung Phong sắc mặt trầm xuống.
Bữa tiệc khiêu vũ này là do tập đoàn Thương Thanh tổ chức, nếu có chuyện gì xảy ra, bọn họ cũng sẽ gặp rất nhiều rắc rối. Nhất là bây giờ là tập đoàn Thương Thanh vẫn phải trông cậy vào Vu Sơn Binh, nếu Vu Sơn Bình thực sự có bất kỳ tranh chấp hinh sự nảo, đều không có lợi cho cả đôi bên.
"Gọi cảnh sát? Cô gọi thì tôi sợ cô à? "Vu Sơn Bình tức giận chế nhạo," Ngu xuẩn, gọi cảnh sát thì làm gì được tôi? Tôi trong sạch, sợ cái gì? "
Viên Chi Am loạng choạng đứng dậy, mặt đỏ bừng, hai mắt đầy nước mắt. Lúc này, nhiều người phát hiện có điều gì đó không ổn, bởi vì trạng thái của Viên Chi Am không giống người bình thường. Đôi má cô ta đỏ bừng, mắt thì long lanh còn hơi có vẻ yếu ớt. Ai nhìn vào cũng biết có điều gì đó không ổn.
Có phải là thuốc kí©ɧ ɖụ© không? Điền Trung Phong giật mình. "Tập đoàn Thượng Thanh chúng tôi thay mặt anh Vu xin lỗi chuyện này. Cá nhân tôi và toàn bộ người của tập đoàn Thượng Thanh đều gửi lời xin lỗi chân thành đến bạn. Hy vọng cô không làm to chuyện này.....
Viên Chi Am mìm cười mơ màng, hoàn toàn là biểu hiện của người uống phải loại thuốc đó.
"Đồ chó đẻ..." Vu Sơn Bình tức giận, "Tôi không hề động vào váy cô ta, đây là cô ta cố tình gài bẫy tôi..." Lúc này, Đường Ân ở trong góc đứng lên, đi về phía trung tâm sản nhảy.
Vu Sơn Binh đột nhiên quay đầu lại. "Đường Ân, là anh? Anh sai khiến cô ta làm điều đó? Muốn chơi tôi? Chỉ bằng cái trò trẻ con này? Nấp sau váy đàn bà để gài bẫy tôi ở đây?"
Đường Ân vẻ mặt lạnh lùng, liếc nhìn Viên Chi Am nói: "Anh Vu, anh vừa đi ngang qua uống rượu với người của tôi của tôi. Muốn cả vũ lấp miệng em sao? Cô ấy đã uống rượu của anh, sau đó thì được
anh mời đi khiêu vũ, rồi xảy ra chuyện như vậy, và anh quay ngược lại buộc tội tôi? Anh nghĩ mọi người đều là kẻ ngốc? "
" Đường Ân..." Vu Sơn Bình tức giận. Đường Ân ánh mắt lạnh lùng, anh biết Viên Chi Am là người không từ thủ đoạn để đạt được mục đích của mình. Cho dù là nhắm mắt, anh cũng thấy Viên Chi Am rất ghét Vu Sơn Bình. Nhưng việc cô ta tự làm tổn thương minh chi để kéo Vu Sơn Bình xuống hố, khiển Đường Ân phải bất ngờ, đúng là khi một người phụ nữ nổi điên, không có chuyện gì là không làm được!
Mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng. cô ấy uống một ly rượu của Vu Sơn Binh, sau đó lại đây cùng hắn khiêu vũ, đã xảy ra chuyện như vậy... Như vậy tóm lại có chuyện gì tôi tin tưởng tất cả chúng ta đều có thể hiểu được, đúng không?" Đường Ân quay đầu nhìn mọi người.
Mọi người có chút khó tin, nhưng theo như lời Đường Ân nói chuyện này hình như có chút vấn đề, nếu không có vấn đề gì thì tại sao Vu Sơn Binh lại muốn uống rượu với cô gái này? Còn muốn mời cô ta khiêu vũ?
Đường Ân!" Vu Sơn Binh nghiến răng, trong mắt lóe lên hung tợn.
Hạt Từ bước tới, ánh mắt cảnh cáo.
Điền Trung Phong nhìn sang một bên, vẻ mặt khó chịu, trong lòng không biết có nên trở mặt với Đường Ân lúc này không. Điển Vĩ lúc này mới đi tới, kéo ống tay áo Điền Trung Phong, "Ba đây là thời cơ tốt! Ba nên lưu ý tình hình hiện tại của gia đình chúng ta, người của Đường Ân vu khống Vu Sơn Bình, nếu chúng ta nói giúp Vu Sơn Bình, hẳn nhất định phải ghi nhớ cái ơn này! "
Điền Trung Phong vẫn còn do dự.
"Ba còn chần chừ gì nữa? Ba đã quên mục đích chính của bữa tiệc khiêu vũ tối nay? Chỉ cần có thể làm quen được với Hàn Kỳ của tập đoàn Vân Đinh, mọi chuyện khác đều không khó! Đến lúc đó còn có Vu Sơn Binh giúp chúng ta một tay, Đường Ân là cái thả gì? Nhà họ Vu thua kém nhà họ Đường sao? Đường Ân bây giờ chỉ là một thứ rác rưởi, hắn có ích lợi gì? ” Điền Vĩ lại thuyết phục.
Điền Trung Phong suy nghĩ một chút, quả nhiên là như vậy, nếu có thể làm quen được với Hàn Kỳ, cộng thêm Vu Sơn Bình, tập đoàn Thương Thanh còn sợ cái gì?
“Xử Đường Ân, trả lại sự trong sạch cho Vu Sơn Bình... Chỉ cần ba làm cho Vu Sơn Bình phải mắc nợ chúng ta, thì Đường Ân chẳng là cái gì!” Điển Vĩ lại nói.
Điền Trung Phong hạ quyết tâm, ngẩng đầu nhìn Đường Ân, sắc mặt trở nên lạnh lùng "Anh Đường, dù gì chuyện cũng đã rồi. Tôi không biết anh có tính toán gì, nhưng tôi muốn nói rõ cho anh biết. Tuyệt đối không được gây chuyện ở tập đoàn Thượng Thanh chúng tôi!"