Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

Chương 300: Bữa tiệc bới móc

Lần trước khi Doãn Ngưng Phù đặt bẫy cũng ở quán rượu Dưỡng Vân An này, cho nên Đường Ân không quá xa lạ với nơi này.

Lần trước dẫn theo Viên Chi Am và Hạt Tử, lân này vẫn dẫn theo Viên Chi Am và Hạt Tử.

Ba người bước vào bữa tiệc, đã có người phục vụ đứng hai bên: “Phiên anh đưa giấy mời rat”

Viên Chi Am đẩy giấy mời trong tay ra, trong mắt không hê dao động chút nào.

“Phiền các vị đi theo tôi đến đây một lát!”

Người phục vụ hơi khom người, dẫn đường đẳng trước.

Đường Ân đi thẳng vào, hai mày nhẹ nhàng nhíu lại.

Bước chân của Viên Chi Am và Hạt Tử cũng chậm lại, vì mấy người đều đã nhận ra, vị trí này có thể nói là ở sát bên rìa so với toàn bộ bữa tiệc.

“Bên này…” Người phục vụ dừng bước, hơi khom người sau đó lui về phía sau.

“Tại sao lại ở đây? Có lẽ đây là góc khuất nhất rôi chứ?” Hạt Tử không hài lòng.

“Không sao, cũng không cần thiết phải tranh giành những chuyện này!” Đường Ân gật đầu, chậm rãi ngồi xuống. Trước đó đã từng nghe thấy Viên Chi Am nói tập đoàn Thượng Thanh đổi chiêu gió, không ngờ lần này lại cư xử trảng trợn như vậy.

“Có thể là cố tình!” Viên Chỉ Am nói.

Đường Ấn gật đầu, không để ý, bưng một ly rượu lên, nhẹ nhàng lắc lắc.

Lúc này, có rất nhiều người nhận được giấy mời, đã bắt đầu bước vào sàn nhảy.

Đường Ân liếc mắt nhìn mấy vòng, nhìn thấy cậu chủ nhà họ Phàn mà hôm trước mình đâm bị thương cũng dẫn người đến đây. Nhà họ Phân và nhà họ Doãn, nhà họ Đoàn đều là ba dòng họ lớn ở Ma Đô, trước đây mình đâm người nhà họ Phàn này bị thương, nhà họ Phàn cũng không có phản ứng gì quá dữ dội, khiến Đường Ân cũng không truy hỏi gì nữa. Bây giờ xem ra, người nhà họ Phàn này lại đến, chỉ sợ là cố tình để cho Đường Ân nhìn thôi.

Mười mấy phút sau, ánh đèn trong bữa tiệc bắt đầu tối đi, một bản nhạc dương cầm bắt đầu vang lên.

Đường Ân vẫn ngồi trong góc, không có nhiều hứng thú, lần này đến đây là muốn dẫn dụ Đường Diểu ra, hơn nữa còn muốn truy xét nhà họ Đoàn. Việc làm của nhà họ Đoàn và nhà họ Doãn, Đường Ân sẽ không mở miệng chấp nhận, nhưng cũng muốn cho người khác biết uy thế.

Nếu sau này còn muốn phát triển ở Ma Đô, nhất định phải làm như vậy.

“Các vị, vô cùng cảm ơn mọi người đến tham gia bữa tiệc lần này!” Điền Vĩ đứng giữa đám người, cười rất phong độ: “Tập đoàn Thượng Thanh chúng tôi tổ chức bữa tiệc lần này, mục đích là tăng sự giao lưu thương mại ở Ma Đô, thúc đẩy phát triển hài hòa thịnh vượng…”

Một tràng tiếng vỗ tay vang lên, trên mặt mọi người đều lộ ra nụ cười.

Bữa tiệc chính thức bắt đầu.

Dựa theo tình huống, trong bữa tiệc đều chia thành mấy bản nhạc, sau mấy bản nhạc này, sẽ có người lên sàn nhảy lần lượt lên tiếng.

Bản nhạc đầu tiên, đơn giản là hâm nóng hội trường thôi.

Đường Ân còn chưa suy nghĩ xong, đột nhiên lúc này có người đi tới.

“Cô Viên Chi Am đấy à? Không biết cô có hứng thú uống một ly với tôi, sau đó nhảy một điệu với tôi không?” Kỷ Việt Sam từ đẳng xa đi tới, trong tay cầm hai ly rượu đỏ, cười rất say mê.

Viên Chi Am mặt mũi tối sâm, ánh mắt lạnh lùng.

“Người đẹp Viên, vẻ mặt như vậy là sao chứ? Chẳng lẽ dựa vào thân phận của tôi, không đủ để uống với cô một ly sao?” Kỷ Việt Sam nở nụ cười, đột nhiên nhìn về phía Đường Ân, giả vờ kinh ngạc nói: “Anh Đường… Anh cũng ở đây sao? Thật sự không ngờ được, thể mà anh cũng đến đây sao?”

“Có cái gì mà không ngờ được?” Đường Ân nhấc mi mắt lên.

“Đương nhiên là không ngờ được với thân phận với anh Đường đây lại ngồi trong góc thế này? Ha ha ha… Sao hả? Tôi nghe nói vừa mới nảm được nhà họ Doãn và nhà họ Đoàn, không phải đường làm quan của anh đang rộng mở lắm sao? Tại sao lại ngồi trong góc uống rượu một mình thế này?”

Kỷ Việt Sam cười to.

Đường Ân nghiêng đầu, đánh giá người này, mặt mũi không dao động.

“Đường Ân, đừng có giả vờ bộ dạng này trước mặt tôi!” Kỷ Việt Sam khinh thường bĩu môi, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu: “Không phải ai cũng không chịu nổi một đòn như nhà họ Doãn và nhà họ Đoàn đâu! Hơn nữa, tôi nghe nói bây giờ Đoàn Cẩm Trình vẫn còn đang sống rất khỏe mạnh, anh cũng chẳng thể làm gì được người ta!

Năng lực của bản thân mình không ra sao, cũng quả thật không phù hợp đứng đầu!”

Gương mặt Đường Ân lạnh lùng, ánh mắt hờ hững.

Kỷ Việt Sam bật cười, nhìn về phía Viên Chi Am: “Người đẹp Viên, tôi đã mời cô lần thứ hai rồi! Tôi thật sự rất say mê thân thể của cô, nếu có thể uống với cô một ly, nhảy với cô một điệu, tôi cam đoan cô sẽ yêu tôi thôi!”

Sắc mặt Viên Chi Am đột nhiên lạnh lùng như băng, ánh mắt nhìn về phía Đường Ân, cô ta biết rõ nếu Kỷ Việt Sam đã đến đây, nhất định là không có ý gì tốt đep.

Ly rượu kia, nói không chừng có vấn đề.

“Tự mình xử lý đi!” Đường Ân đáp lại.

“Sao vậy? Chẳng lẽ cô uống ly rượu, nhảy một điệu, còn phải xem sắc mặt anh ta sao?” Kỷ Việt Sam cười khẽ: “Thật ra, anh †a chẳng ra làm sao như vậy, không cần thiết phải câu nệ trước mặt anh ta như vậy!

Nếu cô biết đến nhà họ Kỷ chúng tôi ở thủ đô, có lẽ cũng sẽ không có tâm trạng như vậy đâu!”

“Được!” Viên Chi Am chậm rãi đứng dậy, cầm ly rượu trong tay Kỷ Việt Sam uống một hơi cạn sạch.

Kỷ Việt Sam hơi ngẩn ra, không ngờ được.

Viên Chi Am lại đồng ý? Suy nghĩ của anh ta là Viên Chi Am sẽ không đồng ý, sau đó thừa cơ sỉ nhục Đường Ân, lại không ngờ rằng thế mà Viên Chỉ Am lại uống luôn ly rượu này?

Trong ly rượu này thật sự có bỏ thuốc!

“Đây đúng là vinh hạnh của tôi!” Kỷ Việt Sam phá lên cười ha ha, sau đó một tay vươn ra nắm cổ tay Viên Chỉ Am, quay đầu nhìn Đường Ân: “Đường Ân, người phụ nữ của anh muốn khiêu vũ với tôi, không biết anh có ý kiến gì không?”

“Tùy anh!” Đường Ân nói.

“Ha ha ha… Tùy tôi sao? Hay cho một câu tùy tôi! Đường Ân, ban đầu tôi còn tưởng rằng anh là đàn ông, bây giờ xem ra anh thật sự hèn nhát! Anh đã biết điều như vậy, hôm nay ông đây nhất định phải làm cho.

người phụ nữ của anh được hưởng thụ tử tế một chút!” Kỷ Việt Sam cười to, một tay vươn ra, vỗ vỗ lên mặt Đường Ân, kéo cổ tay Viên Chi Am, đi về phía sàn nhảy xa xa.

Hạt Tử lập tức bước lên, lại bị Đường Ân ngăn lại, cũng không ra tay nữa.

Rất nhiều người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, rối rít dõi mắt nhìn về phía Đường Ân, trong mắt lộ ra vẻ coi thường.

Tiếng nhạc du dương vang lên, một tay Kỷ Việt Sam đỡ Viên Chỉ Am, một tay đặt lên eo Viên Chi Am.

Sắc mặt Viên Chi Am lạnh lùng, cố kiềm chế sự chán ghét trong lòng, nhẹ nhàng bước chân theo bước nhảy của Kỷ Việt Sam.

“Nếu tôi nói với cô, thật ra Đường Ân chẳng là cái thá gì, không biết cô có ý kiến gì không?” Kỷ Việt Sam cúi người chế nhạo.

nói.

Viên Chỉ Am không trả lời, trên mặt vẫn lộ vẻ lạnh nhạt.

“Người đẹp Viên này, cô phải biết nhà họ Kỷ chúng tôi là sự tồn tại nổi tiếng lâu đời ở thủ đô! Đường Ân anh ta làm chuyện này, trong mắt tôi chỉ là trò trẻ con thôi! Nếu tối hôm nay cô đi theo tôi, tôi cam đoan sau này sẽ cho được cưỡi lên đầu anh ta, mặc sức sỉ nhục anh ta… Kỷ Việt Sam cười khà khà, một tay chậm rãi trườn ra đằng trước, sờ lên eo Viên Chi Am.

Sắc mặt Viên Chi Am lạnh lùng, cảm giác được luồng khí khô nóng tỏa ra trong thân thể.