Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê

Chương 120: Nện phía dưới nàng sưng lên

“Hừ… Đừng co…”

Bùi Dực hừ nhẹ một tiếng, mồ hôi nóng trên trán chảy ròng ròng, hai bên huyệt Thái Dương nổi đầy gân xanh, củ khoai màu đỏ tím bị mật huyệt của nàng xoắn đau nhức cả lên.

“Ư… Phu quân… Thϊếp không co…”

Thẩm Diên ôm chặt người đàn ông phía trên, hai chân quấn chặt trên eo hắn.

Người nàng run lên, mật huyệt cắn chặt con rồng sưng to của Bùi Dực, thừa nhận một đợt cao trào nhỏ trong thân thể kia.

Bùi Dực bị Thẩm Diên cắn thở dồn dập, vật nam tính cương đau, nhu cầu cấp bách cần được giải tỏa. Hắn nâng mông vểnh của nàng vào sát phần hông của mình rồi nói với giọng khàn khàn:

“Nàng cái yêu tinh nhỏ này, vừa mυ'ŧ vừa cắn, còn không thừa nhận là muốn mạng phu quân sao? Phu quân nhịn không nổi, đợi lát nữa nàng đừng khóc đấy.”

Bùi Dực bắt lấy bàn tay của Thẩm Diên ấn lên trên đỉnh đầu, phòng ngừa nàng tránh thoát, hắn nói bổ sung:

“Bởi vì, nàng càng khóc, phu quân càng hưng phấn, càng muốn xoạc nàng.”

Thẩm Diên còn chưa phản ứng lại thì hắn đã nhún phần hông, dùng sức đẩy về trước, phụt một tiếng, xúc xích cứng rắn thô tráng thọc vào thịt mềm chặt chẽ, tiến quân thần tốc, cắm đi vào thật sâu.

“Hừ a… Đừng cắm sâu như vậy…”

Thẩm Diên duyên dáng gọi to một tiếng, hoa huy*t bị nhét đầy, qυყ đầυ hình cái mũ ép chặt chỗ sâu bên trong cửa động, căng đến mức nàng hơi không thở nổi. Nàng đá loạn, muốn nhổ cây gậy thô dài ra một chút.

Bùi Dực gông cùm xiềng xích thân thể bé xinh của Thẩm Diên, sảng khoái rên:

“Diên Diên phía dưới cắn thật là chặt, kẹp phu quân thật thoải mái.”

Hắn nâng một chân Thẩm Diên lên đặt tại trên vai để hai chân nàng mở lớn hơn nữa, đóa hoa càng bại lộ hoàn toàn, càng tiện cho hắn thọc vào rút ra.

Bùi Dực rút củ khoai ra đến cái miệng nhỏ bên dưới, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm đóa hoa mấp máy co rút lại giữa hai chân nàng. Thịt mềm đỏ tươi mấp máy, phun ra một dòng mật đào lấp lánh, xinh đẹp hấp dẫn.

Một màn quyến rũ này khiến mạch máu Bùi Dực nổ tung. Hắn chỉ cảm thấy chú rồng dưới đũng quần càng cương càng lớn, cương đau, căng đến độ tựa như muốn nổ mạnh.

Hắn cuối cùng cũng không thể kềm được du͙© vọиɠ mãnh liệt trong cơ thể nên đu đưa phần hông, nhanh chóng đưa đẩy. Hắn cong eo đẩy mạnh về phía trước, nhét cả nguyên cây hàng vào trong.

“A… Nhẹ chút… Hức…”

Thẩm Diên bị hắn đẩy cho hai chân run lên, qυყ đầυ cực lớn dùng sức đè ép cửa động nhỏ hẹp, chỗ hoa tâm vừa đau vừa sưng, lại căng vừa tê dại.

Con rồng sưng tím ra ra vào vào trong cái động của nàng. Bùi Dực càng cắm càng nhanh, càng cắm càng mạnh mẽ, ép ra từng luồng d*m thủy dính nhớp, phụt phụt rung động, chỗ hai người giao hợp dính một mớ hỗn độn.

Vật nam tính thô to cấp tốc quấy, cọ xát huyệt thịt mềm mềm, huyệt thịt mềm mại bị làm tựa như trái chín, màu đo đỏ, tươi ngon mọng nước.

Mỗi lần hắn dùng sức cử động, cọ xát, Thẩm Diên đều cảm thấy phía dưới tê dại, sinh ra một cảm giác nóng rát.

Kịch liệt kɧoáı ©ảʍ từ dưới bụng truyền lên, cơ thể trắng nõn của nàng nhiễm một màu hồng nhạt hấp dẫn, hoa huy*t mẫn cảm lại bắt đầu co rút lại, xoắn chặt lấy hàng họ của hắn.

“A… Phu quân… Ư… Quá nhanh, chịu không nổi… Mau dừng lại… huhu…”

Hơi thở của Thẩm Diên dồn dập, cả người run rẩy, mềm mại vô lực, đại não trống rỗng, nàng chịu không nổi khóc thút thít, mềm mại xin hắn tha cho.

Bùi Dực cúi người liếʍ nước mắt nơi khóe mắt nàng, giọng nói khàn khàn:

“Diên Diên, nàng đừng khóc, phu quân sẽ nhịn không được càng muốn làm nàng.”

Hắn nói xong thật sự dùng sức mà làm, vật nam tính của hắn càng trướng càng lớn, mơ hồ có dấu hiệu muốn bắn tinh. Mông cường tráng hữu lực nhanh chóng kí©ɧ ŧɧí©ɧ giống như máy đóng cọc, từng chút từng chút khuấy vào trong.

Hai quả trứng nặng trĩu không ngừng vỗ vào bắp đùi trắng nõn của nàng, tiếng nước òm ọp òm ọp và tiếng bạch bạch bạch hòa vào nhau, thiêu đốt lỗ tai người ta.

Thẩm Diên bị động tác dũng mãnh có lực của hắn chơi đến hai chân run lên, tay nhỏ không còn sức lực đẩy ngực hắn, nhỏ giọng ngâm nga:

“A… ư… Sắp hỏng rồi… hu hu… Phu quân… Mau dừng lại…”

“Nhanh, nhanh, Diên Diên ngoan, nhịn một chút.”

Bùi Dực cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của nàng, dịu dàng dỗ nàng.

Hắn nâng cái mông nàng lên, nhanh chóng thọc vào rút ra mấy chục cái, cuối cùng cắm thật sâu tới đáy. Qυყ đầυ sung huyết ép chặt ở cửa động nhỏ hẹp, run rẩy, phun ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt.

Hai người dồn dập thở hổn hển, trên da thịt đều là mồ hôi nóng dính nhớp. Bùi Dực ôm chặt Thẩm Diên, làm như muốn mềm mại đưa nàng vào trong cơ thể.

Hắn với vẻ mặt thỏa mãn, trìu mến hôn lên cánh môi của Thẩm Diên, triền miên gọi tên nàng: “Diên Diên, Diên Diên ngoan của ta.”

Một tiếng “chát”, khuôn mặt tuấn tú của hắn đột nhiên ăn một cái tát.

Bùi Dực mang vẻ mặt sững sờ nhìn Thẩm Diên:

“Diên Diên, nàng làm sao vậy…”

Thẩm Diên sụt sịt, hai mắt đẫm lệ lên án hành vi tội ác của hắn:

“Hu hu, chàng cái tên khốn kiếp gạt người này, chàng đã nói sau này sẽ rất tốt với thϊếp, nhưng vừa rồi chàng lại bắt nạt thϊếp. Thϊếp đều nói từ bỏ, phía dưới khó chịu, chàng còn dùng lực cắm vào, hu hu, phía dưới của thϊếp chắc chắn sưng lên.”

Bùi Dực chống người lên, vặn bung hai chân Thẩm Diên ra, nhìn về phía chỗ hai người giao hợp. Hai cánh hoa kia vừa đỏ vừa sưng, run rẩy bao vây lấy thân cây thô to.

Hắn lui ra sau, chậm rãi rút gậy th*t ra, “tách” một tiếng, qυყ đầυ cực lớn thoát khỏi cửa động, lộ ra một cái động tròn.

Bởi vì chơi quá mức tàn nhẫn, huyệt thịt bên trong cũng hơi sưng đỏ, cửa động thật lâu cũng khép không được, chậm rãi chảy ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.

Bùi Dực đau lòng liếʍ nước mắt nơi khóe mắt Thẩm Diên, dịu dàng dỗ nàng:

“Diên Diên đừng khóc, phu quân sai rồi, lần sau sẽ không làm đau nàng. Nàng thật sự quá hấp dẫn, phu quân vừa rồi nhịn không được.”

Hắn ôm Thẩm Diên vào lòng, đè lên chóp mũi nàng, nhìn vào đôi mắt hạnh ướŧ áŧ của nàng thì tiếp tục dỗ nàng:

“Phu quân đưa chìa khóa kho cho nàng, ngày mai nàng muốn mua mấy cái trang sức đều được, sau này bổng lộc mỗi tháng cũng cho nàng, đừng khóc được không?”