Convert: Vespertine (Koanchay)
Editor: MeunggJii
----
“Còn nói không có, em nhìn xem đây là gì.” Ninh Hà bắt lấy mắt cá chân Thải Vi, trực tiếp kéo váy ngủ lên đến bên hông cô. Hoa huyệt Thải Vi bại lộ hoàn toàn trong không khí, hai cánh hoa kiều diễm ướŧ áŧ, dòng suối nhỏ chảy róc rách làm ướt hết bãi cỏ, đồi núi phấn nộn bởi vì cô chuyển động mà run run lên, phần đùi trong đều đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt. Ninh Hà nhìn chằm chằm vào nơi riêng tư của cô, tiểu huynh đệ đã hưng phấn đến run rẩy. Thải Vi e lệ ngồi dậy, khi ánh mắt nhìn đến vật to lớn của Ninh Hà thì lại lặng lẽ mở rộng hai đùi ra, làm cho Ninh Hà càng nhìn thấy hoa huyệt rõ ràng hơn.
Ninh Hà làm sao không hiểu được ý đồ của Thải Vi. Ngay lúc Thải Vi vừa ngồi dậy, Ninh Hà liền bắt lấy mắt cá chân của cô rồi vùi đầu vào giữa hai bắp đùi của cô.
Da thịt phấn nộn tiếp xúc với cái cằm cứng cáp của Ninh Hà, Thải Vi chỉ cảm thấy đau, cô giãy giụa muốn đẩy ra, Ninh Hà liền mở miệng ngậm lấy hoa huyệt, ngay lập tức Thải Vi liền mềm nhũn như một vũng nước.
Cắm một ngón tay vào hoa huyệt làm Thải Vi run lên, Ninh Hà ngửi được mùi vị dâʍ ŧᏂủy̠ nhàn nhạt, anh làm gì còn nhịn được, ngay lập tức liền ngậm lấy hoa huyệt gắt gao, đầu lưỡi đè mạnh ở âm hạch, rồi dần dần lướt xuống hai cánh hoa. Khi chạm đến hạt châu nho nhỏ, Ninh Hà có thể cảm nhận được rõ ràng độ mẫn cảm của Thải Vi, dâʍ ŧᏂủy̠ ào ạt trào ra. Ninh Hà còn chưa bắt đầu bữa ăn chính mà dâʍ ɖị©ɧ đã nhiều đến thế, anh nhẹ nhàng hút một cái, đem hết thảy dâʍ ŧᏂủy̠ đều hút vào trong miệng.
Âm thanh anh hút vào vang lên rõ ràng, cả người Thải Vi phảng phất cứ như là có dòng điện lướt qua, toàn thân đều run rẩy. Thẳng đến khi Ninh Hà bẻ đùi Thải Vi ra, liếʍ láp đến vách trong của hoa huyệt, toàn thân cô càng run rẩy lợi hại hơn, cho dù cắn chặt môi thì cũng nghe được tiếng rêи ɾỉ.
Ninh Hà liếʍ láp hoa huyệt Thải Vi, bắt chước tư thế giao hợp. Đầu lưỡi tiến dần vào vách trong hoa huyệt, liếʍ láp một vòng rồi lại một vòng, đầu lưỡi vốn không dài, chỉ có thể đến gần điểm mẫn cảm bên trong, khi đầu lưỡi Ninh Hà liếʍ đến đó, Thải Vi theo bản năng muốn kẹp chặt đầu lưỡi muốn tiến vào sâu hơn nữa. Ninh Hà làm sao có thể thoả mãn Thải Vi dễ dàng như vậy được, sau đó liền nhẹ nhàng mà liếʍ từng vòng từng vòng, ma sát làm Thải Vi càng ngứa, càng muốn nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa, cầm lòng không được bắt đầu hướng đến Ninh Hà mà cọ cọ.
“Ninh Hà, em ngứa, anh cắm vào đi mà, bên trong ngứa quá, em chịu không nổi nha.” Âm thanh Thải Vi yêu kiều, bởi vì Ninh Hà kí©ɧ ŧɧí©ɧ lúc nhẹ lúc mạnh, cô bắt đầu động tình, muốn đứng lên, lại bị Ninh Hà ép tới gắt gao.
“Em muốn cái gì?” Ninh Hà hút thật mạnh dâʍ ŧᏂủy̠, đầu ngón tay nhẹ nhàng búng lên âm hạch, cảm giác sung sướиɠ lại đánh úp khiến đầu óc Thải Vi không thể thanh tỉnh nổi, chỉ biết cọ đi cọ lại. Ngón tay giữa của Ninh Hà không chút chần chờ mà cắm vào hoa huyệt Thải Vi, lúc thọc vào rút ra còn mang theo dâʍ ŧᏂủy̠, âm thanh phụt phụt vang khắp phòng. Thải Vi một chút ngượng ngùng cũng không có, trên mặt đều là vẻ hưởng thụ, đầu lưỡi đỏ thắm liếʍ liếʍ khóe môi, vươn tay nắm chặt tay Ninh Hà như muốn anh hướng đến bên trong mà chọc mạnh vào.
“Em muốn côn ŧᏂịŧ của Ninh Hà nha.” Âm thanh kiều mị của Thải Vi lại vang lên làm lều trại của Ninh Hà lại càng lớn thêm. Thải Vi thấy được thì ánh mắt sáng ngời, vội vàng kéo khoá quần của Ninh Hà rồi tuột xuống, quần trực tiếp rơi xuống mặt đất, côn ŧᏂịŧ lớn bị quần tứ giác bao lấy nhẹ nhàng run rẩy. Hình dạng này, góc cạnh rõ ràng, Thải Vi vừa định kéo qυầи ɭóŧ xuống thì bị Ninh Hà ngăn lại.
“Thải Vi, anh muốn em dùng miệng cởi.” Đáy mắt Ninh Hà tràn ngập xúc cảm tàn ác. Thải Vi trừng mắt, chậm rãi đứng lên, vừa mới đứng lên lại ngồi xuống ngay, đem ngón tay Ninh Hà cắm vào càng sâu hơn, Thải Vi vươn đầu lưỡi, liếʍ liếʍ môi, vươn tay tới Ninh Hà, “Anh Ninh Hà, cởi váy ra giúp em đi nha.”
Cô gái yêu kiều bày ra dáng vẻ câu dẫn vô cùng nhuần nhuyễn, Thải Vi chính là trưng ra vẻ mặt thanh thuần, nhưng lại bày ra tư thế dâʍ đãиɠ như vậy làm Ninh Hà không thể nhịn tiếp được, trực tiếp đem váy Thải Vi cởi ra, theo động tác hai vυ' liền bắt đầu rung lên, mặt trên còn mang theo dấu vết hồng hồng, chính là do Ninh Hà dùng sức xoa bóp nãy giờ mà để lại dấu. Đáy mắt Ninh Hà càng mãnh liệt hơn, ánh mắt sáng quắc nhìn vào Thải Vi.
Môi đỏ Thải Vi hơi câu lên, cắn một ngụm vào mép qυầи ɭóŧ Ninh Hà, từng chút từng chút hướng xuống phía dưới, kéo rất nhiều lần cũng chưa thành công được. Thải Vi động đậy miệng, dùng sức kéo xuống thật mạnh, trong nháy mắt quần rớt xuống, qυყ đầυ mượt mà chọc tới trên mặt Thải Vi, dừng ở khóe môi cô. Thải Vi bắt lấy côn ŧᏂịŧ lớn của Ninh Hà, thân gậy càng trướng to hơn. Thải Vi vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ một ngụm, tràn ngập mùi vị tanh nồng nhàn nhạt làm Thải Vi nhíu mày.
“Đồ vật xấu xí.”
Ninh Hà đĩnh đĩnh eo, đồ vật xấu xí đó liền thuận tiện mà cắm vào trong miệng Thải Vi. Thải Vi cũng không cự tuyệt, giống như lúc nãy anh ngậm dưa chuột, đầu lưỡi cô hơi động đậy, tay cũng bắt đầu hoạt động lên xuống.
Kẹo que thật cứng, chảy ra một chút chất lỏng, Thải Vi cũng không ghét bỏ, trực tiếp nuốt xuống, thậm chí cô còn dùng hàm răng gặm cắn nhẹ nhàng, giống như Ninh Hà trêu đùa cô khi nãy. Thải Vi ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ lớn của Ninh Hà, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn Ninh Hà. Trong mắt Ninh Hà khung cảnh này thật sự rất câu dẫn anh.
Còn không thực hiện thêm động tác, Ninh Hà không phải là đàn ông. Anh chế trụ ót Thải Vi, bắt đầu rút vào rút ra phân thân to lớn. Thải Vi kháng cự, người đàn ông này quả thật rất vô lại, động tác này cũng quá mạnh đi, cứ như muốn cắm vào trong cổ họng cô. Thải Vi muốn phun ra, không ngừng kháng nghị, Ninh Hà lại chỉ quan tâm đến chính mình mà tiếp tục động tác, Thải Vi dưới sự giận dữ đã nắm chặt túi trứng của Ninh Hà, đôi tay vuốt ve, lúc nhẹ lúc mạnh, không biết Ninh Hà cắm được bao lâu, một cỗ chất lỏng tanh nồng màu trắng bắn vào trong miệng Thải Vi. Bởi vì quá nhiều mà có chút chảy sâu vào trong cổ họng, Thải Vi chật vật mà nuốt xuống.
Hai mắt Thải Vi mê ly, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nuốt xuống hết, ngay cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra ngay khóe môi đều bị cô liếʍ sạch sẽ.
Nhìn thấy Thải Vi như vậy, lửa nóng dưới bụng Ninh Hà lại càng nhiều thêm, đại dươиɠ ѵậŧ lại đứng thẳng lên, đầu ngón tay Thải Vi khẽ nhúc nhích, bóp mạnh qυყ đầυ, “Đồ vật xấu xí.”
Thải Vi trực tiếp đứng lên, nhào vào lòng ngực Ninh Hà, chuẩn xác mà chặn lấy môi Ninh Hà, đầu lưỡi linh hoạt động đậy, học theo bộ dáng của Ninh Hà mà mυ'ŧ vào, liếʍ láp. Ninh Hà gắt gao ôm lấy Thải Vi, dươиɠ ѵậŧ thô dài ở miệng huyệt Thải Vi nhẹ nhàng cọ xát. Hô hấp Thải Vi càng ngày càng mạnh hơn, Thải Vi ôm lấy cổ Ninh Hà, hôn mạnh, hoa huyệt không tự chủ được tới gần dươиɠ ѵậŧ, muốn đồ vật nhanh đi vào.
Ninh Hà lại ác ý không muốn Thải Vi được toại nguyện, Thải Vi làm không được, ngay lập tức môi rời môi, cô liền cúi xuống cắn đầṳ ѵú Ninh Hà. Bị luân phiên kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên dưới, Ninh Hà nắm chặt lấy mông Thải Vi, dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay miệng huyệt mà đâm, nguyên cây vào động.