Một Pháo Thành Nghiện

Chương 1: Dùng dưa chuột tự an ủi bị hàng xóm phát hiện (H)

Convert: Vespertine (Koanchay)

Editor: MeunggJii

----

Đêm khuya tĩnh lặng, bầu trời rải đầy sao, đang vào giữa hè, ban đêm không khí khô khốc mang theo tia lạnh lẽo.

Thải Vi mặc một chiếc váy dài có đai đeo, đôi vυ' tuyết trắng mềm mại run lên theo từng bước đi, trong không khí vẽ ra độ cong hoàn hảo, hai đầu núʍ ѵú bị ma sát đến phát đau.

Thải Vi nhíu mày, xốc váy lên nhìn nhìn, núʍ ѵú hồng hào, đầu ngón tay hơi nhéo nhéo, núʍ ѵú liền rung động lên, kɧoáı ©ảʍ tê dại mất hồn ập tới, cô cảm giác được dưới thân có một cỗ nhiệt lưu trào ra, không khỏi đỏ mặt.

Thải Vi kẹp chặt hai chân, từ trong phòng ngủ đi ra phòng khách, vừa mở tủ lạnh thấy dưa chuột nằm đó lại làm mặt cô càng đỏ hơn, sau đó cô cầm lấy một quả dưa chuột với chiều dài và độ lớn vừa phải rồi tắt đèn.

Trong bóng tối, Thải Vi đem dưa chuột bỏ vào trong miệng, giống như là đang liếʍ láp kẹo que mà nhẹ nhàng ngậm lấy, đầu lưỡi khẽ nhúc nhích, mặt mày gợi cảm.

Thải Vi không bật đèn, màn cửa hơi hơi hé ra, ánh trăng chiếu vào. Cô bật TV, khắp phòng bị ánh sáng nhè nhẹ bao trùm.

Trên màn hình, cô gái bị người đàn ông đè ở trên bức tường pha lê, đôi vυ' tuyết trắng bị đè ép nhìn không ra hình dạng gì, núʍ ѵú đều đã cứng đến dựng thẳng lên, toàn thân cô gái đều trần trụi, âʍ ɦộ mở rộng ra, đầu ngón tay của người đàn ông đâm vào bên trong cửa động mềm mại, khắp nơi tràn ngập âm thanh da^ʍ mĩ, hô hấp Thải Vi trở nên thô nặng hơn, càng hăng say liếʍ láp quả dưa chuột đang ngậm trong miệng, cùng lúc đó dòng nhiệt lưu ấm nóng dưới thân càng chảy ra nhiều hơn.

Đầu ngón tay Thải Vi trượt xuống, váy ngủ chậm rãi bị vén lên trên, cặp đùi tuyết trắng thon dài lộ ra, phía bên trên là cánh hoa gợi cảm đã sớm bị dòng nước thấm ướt.

Đầu ngón tay Thải Vi khẽ nhúc nhích làm cả người đều hơi rung động. Thải Vi chuẩn xác sờ đến vật cứng bên trên dòng suối nhỏ, âm hạch nho nhỏ hơi giật giật.

Bởi vì động tác ấn ấn của Thải Vi mà toàn bộ thân mình đều bắt đầu rung động, kí©ɧ ŧɧí©ɧ kinh người xông thẳng lên trí óc. Đôi mắt Thải Vi càng thêm hồng, động tác trên tay lại càng mạnh hơn.

Không thể ngăn cản kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đang tới, Thải Vi quên mất rằng mình vẫn đang ngậm lấy dưa chuột.

Tiếng rêи ɾỉ yêu kiều bỗng cao vυ't, Thải Vi thoải mái đến ngón chân đều cuộn tròn lại, cao trào ngắn ngủi tràn ngập.

Thải Vi chậm rãi ngồi dậy, đặt dưa chuột lên trên giường, hơi rũ đầu nhìn xuống, đầu ngón tay không kiềm được bắt đầu tới gần cửa động.

Thải Vi đỏ mặt rút ngón tay giữa ra, thấy trên đầu ngón tay tràn đầy mật dịch ướŧ áŧ, ma xui quỷ khiến mà liếʍ liếʍ ngón tay, hương vị dâʍ đãиɠ tràn ngập kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thần kinh Thải Vi.

Thải Vi dựng đứng quả dưa chuột lên, cả người cô nửa ngồi xổm ở trên giường, chậm rãi ngồi thấp xuống.

Trong nháy mắt lúc hoa môi ngậm lấy dưa chuột, cảm giác lạnh lẽo làm Thải Vi run lên, cô không dám để dưa chuột tiến vào quá sâu, chỉ là nhợt nhạt thọc vào rút ra.

Dưa chuột thô ráp lướt qua vách trong, thần sắc Thải Vi mê ly, hai tay bắt đầu xoa bóρ ѵú, ban đầu là nhẹ nhàng mà xoa nắn, sau đó thì càng lúc càng mạnh dần.

“Leng keng”, tiếng chuông cửa làm đầu óc Thải Vi bừng tỉnh, cô chậm rãi đứng lên, quả dưa chuột bị cô kẹp chặt lấy. Âm thanh leng keng vang lên không ngừng, Thải Vi ngay lập tức đi đến phòng khách, nhìn qua mắt mèo thì thấy người đang đứng ngoài cửa là hàng xóm nhà bên cạnh, Ninh Hà, là một soái ca nha, Thải Vi từng nhiều lần ngay lúc tự an ủi mà tưởng tượng rằng mình đang bị anh thao.

Dưa chuột vẫn đang bị hoa huyệt kẹp chặt, Thải Vi nhìn thấy Ninh Hà nháy mắt, lộ ra ý cười nhạt nhẽo, hai lúm đồng tiền nhỏ hơi lộ ra bên má, thoạt nhìn thật thuần khiết tốt đẹp.

“Ninh Hà, anh có chuyện gì sao?” Thải Vi chầm chậm mở miệng hỏi. Sắc mặt lạnh lùng của người đàn ông có chút ửng hồng, lúc anh ngước mắt có thể thấy rõ nơi đáy mắt lập loè du͙© vọиɠ. Ninh Hà hơi dẩu môi, đột nhiên cất bước đi vào nhà làm Thải Vi giật mình hoảng sợ.

“Ninh Hà, anh làm gì vậy?” Thải Vi hét chói tai, Ninh Hà bất chợt cúi xuống hôn môi cô, thô lỗ cạy khớp hàm ra, đầu lưỡi linh hoạt tiến quân thần tốc câu lấy lưỡi cô, từng chút từng chút mυ'ŧ vào, anh nuốt lấy nước bọt của cô. Thải Vi bị hôn đến tê dại cả da đầu, dưa chuột bị kẹp chặt bỗng được buông lỏng ra, chỉ nghe thấy một tiếng cộp vang lên, dưa chuột thấm đẫm thủy dịch nằm lăn lốc ở dưới mặt đất. Hô hấp Ninh Hà càng thô mạnh hơn, lực xoa nắn ở hai vυ' của Thải Vi ngày càng mạnh thêm, hung hăng xoa vυ' thành nhiều hình dạng kì dị, nhũ thịt mềm mại khẽ nhúc nhích, núʍ ѵú không ngừng trương cứng lên. Ninh Hà nắm lấy đầṳ ѵú đã sớm dựng đứng, đầu ngón tay vuốt ve, cả người Thải Vi muốn hóa thành một vũng nước.

Ninh Hà buông Thải Vi ra, cơ thể Thải Vi mềm nhũn không còn một chút sức lực, trực tiếp ghé vào lòng ngực Ninh Hà, anh cười khẽ, bàn tay lướt qua vυ', bụng, lần mò đi xuống dưới, cuối cùng tay anh bao trọn lấy hoa huyệt ướt đẫm.

Thải Vi giật mình muốn đẩy Ninh Hà ra, nhưng lại phát hiện mình bị Ninh Hà ôm vào ngực chặt chẽ. Không biết đến khi nào, Ninh Hà bỗng nhiên nhặt quả dưa chuột trên mặt đất lên, anh cũng không chê dơ mà cắn mấy lần, đem dưa chuột ngậm vào miệng mà nhai nuốt.

“Ninh Hà, buông tôi ra, anh đây là đang cưỡиɠ ɠiαи đó.” Thải Vi giãy giụa, Ninh Hà vô sỉ đem ngón tay cắm vào hoa huyệt cô, Thải Vi có thể cảm giác được rõ ràng hoa huyệt cô đang kẹp chặt ngón tay anh.

“Cưỡиɠ ɠiαи?” Ninh Hà cắn một ngụm dưa chuột, ngay lúc Thải Vi vừa ngước mắt lên nhìn anh liền cắn lấy môi cô, “Dưa chuột cùng với hương vị dâʍ ŧᏂủy̠ của em đây, nếm thử xem mùi vị ngon không!" Đầu lưỡi Ninh Hà xâm lược vào khoang miệng cô, dưa chuột bị đẩy qua đẩy lại, như bị âm thanh của Ninh Hà mê hoặc, Thải Vi thật sự cảm giác được dưa chuột mang mùi vị dâʍ đãиɠ của chính mình.

Nhìn thấy bộ dạng hưởng thụ của Thải Vi, Ninh Hà lại duỗi thêm một ngón tay đi vào, thịt mềm giống như là giác hút, gắt gao bao lấy ngón tay anh, lại còn kẹp thật chặt, Ninh Hà tưởng tượng đến  cảnh nơi đây bao chặt lấy côn ŧᏂịŧ anh, vật dưới thân không khỏi ngẩng cao đầu.

“Thải Vi, em nửa đêm xem phim cấm, nhìn những hình ảnh đó mà tự an ủi, còn không phải là muốn đàn ông tới cưỡиɠ ɠiαи em sao.”

“Tôi mới không có.” Thải Vi kêu lên một tiếng, ngón tay Ninh Hà còn cắm ở hoa huyệt cô, so với lúc chính mình cắm vào cảm giác thật sự là khác biệt quá lớn. Lúc tự mình cắm cũng có cảm giác, nhưng mà lúc Ninh Hà cắm vào thì cái cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ này lại càng thêm mãnh liệt hơn nha, thật muốn anh cắm mạnh hơn, càng mạnh hơn nữa, sâu bên trong hoa huyệt thật quá ngứa, Thải Vi càng muốn anh đem cây đồ vật thô to kia cắm sâu vào giúp cô bớt ngứa.

“A~"

“Còn nói không có, em đang sung sướиɠ rêи ɾỉ kìa, có phải như vậy hay không?” Ninh Hà vừa nói vừa tăng lực đạo thọc vào rút ra, ngón tay lúc rút ra còn không quên đè mạnh vào âm hạch đang nhô lên.

"A a, thật sướиɠ quá, mạnh lên đi." Ánh mắt Thải Vi tràn đầy mê ly, thân thể hướng đến ngón tay Ninh Hà mà ngồi ngồi, “Em mới không có vừa xem phim cấm vừa tự an ủi nha.”

“Phải không?” Ninh Hà khẽ cười một tiếng, bế ngang Thải Vi lên, ngón tay vốn dĩ đang cắm ở hoa huyệt một phát rút ra, tiếng nước tràn ngập trong không gian.

“Đúng là một cô gái dâʍ đãиɠ mà.” Ninh Hà ôm Thải Vi vào phòng, bên trong TV đang phát ra tiếng rêи ɾỉ hết đợt này đến đợt khác, Ninh Hà trực tiếp đem Thải Vi đặt nằm lên trên giường, dây váy đều đã trượt xuống, một bên vυ' thậm chí bị lộ ra hơn nửa.