Đấu La Đại Lục 3: Long Vương Truyền Thuyết

Chương 111: Nghề phụ

Dịch giả: Tiểu Băng

Đấu Khải! Một khái niệm hoàn toàn mới, lập tức thu hút sự chú ý của đám thiếu niên.

Là một loại cơ giáp dạng áo giáp, là loại cơ giáp cao cấp nhất.

“Mọi người đều biết, ngoài Cơ Giáp Sư, thì Cơ Giáp chế tạo sư là một nghề quan trọng. Cơ Giáp chế tạo sư chia làm ba loại, Cơ Giáp thiết kế sư, Cơ Giáp chế tạo sư và Cơ Giáp sửa chữa sư. Hôm nay bắt đầu dạy cho các ngươi chút kiến thức có liên quan tới cơ giáp, mục đích là để cho các ngươi tự lựa chọn phương hướng chọn nghề phụ trong tương lai. Ta đề nghị các ngươi xem xét lựa chọn trong ba nghề này trước, đây là con đường một cường giả phải đi qua.”

Cổ Nguyệt kinh ngạc: “Vũ lão sư, chúng ta không phải nên tập trung tinh lực để tu luyện, dồn vào mục tiêu điều khiển Cơ Giáp hay sao? Tại sao phải chọn nghề phụ?”

Vũ Trường Không đáp: “Muốn làm Đấu Khải của mình cường đại, thì bắt buộc Đấu Khải nhất định phải phù hợp với bản thân. Nên một Đấu Khải sư đỉnh cấp thật sự, nhất định sẽ phải kết hợp hoàn hảo với Cơ Giáp Muốn vậy, trừ phi là mình tự thiết kế ra nó, hoặc tự chế tạo ra nó, hoặc tự sửa chữa nó. Chỉ có như thế, mới dần biến nó thành một phần cơ thể của bản thân. Không học nghề phụ, các ngươi không bao giờ có được đấu khải thích hợp nhất cho bản thân, và không bao giờ leo lên được Thần Đàn.”

“Thành lập Linh ban, mục tiêu chỉ có một, là giúp các ngươi lên được Thần Đàn, con đường này rất khó khăn và khô khan, nhưng các ngươi phải cố gắng. Ta chính là đang vạch sẵn đường cho các ngươi, giúp các ngươi khỏi phải đi đường vòng.”

“Lựa chọn nghề phụ, không cần nóng vội, các ngươi còn có rất nhiều thời gian để suy nghĩ. Nhưng tối đa đến năm thứ ba, thì các ngươi phải ra quyết định, phải đi trước những người bình thường, bắt đầu càng sớm thì thu hoạch càng sớm. Nên tối đa đến năm thứ ba, các ngươi phải cho ta câu trả lời.”

“Đương nhiên, ba lựa chọn này là ba cái ta cho là tốt nhất. Chúng không có nghĩa là tuyệt đối. có một số nghề khác có liên quan tới cơ giáp các ngươi lựa chọn. ta thấy, trong đám các ngươi, có người đã chọn xong luôn.”

Nói đến đây, ánh mắt hắn nhìn Đường Vũ Lân.

Nghề phụ? Đường Vũ Lân giật mình, Vũ lão sư ý là nghề rèn của mình?

“Vũ Lân đã chọn ngành rèn. Hắn đã chọn nghề phụ từ sớm, ta tin hắn có thiên phú đặc thù với nghề này. Rèn là một nghề phụ ta đề cử với các ngươi, vì tất cả Đấu Khải từ Tử cấp trở lên, đều dính chặt với rèn. Dù là nghề phụ nào, nếu đạt đến từ Ngũ tinh trở lên, thì đều giúp mang tới nhiều tài nguyên cho các ngươi tu luyện.”

Đường Vũ Lân thấy yên tâm, nó đã lựa chọn, chắc chắn sẽ không thay đổi. Bây giờ nó đã là Tam tinh Đoán Tạo Đại Sư, được Đoán Tạo Sư hiệp hội coi trọng, càng học rèn, nó càng thấy ngành này bác đại tinh thâm. Phụ thân từ nhỏ đã dạy, dù học cái gì, phải chuyên tâm vào học, không được phân tâm.

Đường Vũ Lân thấy hứng thú với nghề thiết kế, chế tạo và sửa chữa Cơ Giáp, nhưng nó đã chọn nghề rèn, thì không mon men tới ba ngành kia nữa.

Bốn người kia đều im lặng, vì chúng chưa hề nghĩ đến điều này. Bọn chúng đều còn nhỏ, còn chưa biết mình thích cái gì, may còn tới hai năm đề suy nghĩ.

Vũ Trường Không thản nhiên: “Hôm nay chỉ nói nhiêu đây thôi. Các ngươi chỉ cần nhớ hai điểm chính, thứ nhất, Cơ Giáp cường đại thật sự được gọi là Đấu Khải, và mọi Cơ Giáp từ Tử cấp trở lên, đều tồn tại trong hình thức đấu khải. Thứ hai, trong vòng ba năm, các ngươi phải lựa chọn một nghề phụ có liên quan tới Cơ Giáp.”

Rất dễ nhớ, đều là những vấn đề đám nhóc hứng thú, tiết học này thực là đơn giản.

Đường Vũ Lân: “Vũ lão sư, lúc nào cho chúng ta xem Đấu Khải có được không?”

Vũ Trường Không nhìn nó: “Đến khi các ngươi hoàn thành giai đoạn luyện tập thực chiến thứ nhất, sẽ cho các ngươi xem Đấu Khải. Ai hoàn thành trước, sẽ được xem trước. Bây giờ các ngươi chưa có tư cách này.”

Luyện tập thực chiến? Hồn Sư có luyện tập thực chiến?

Đám nhóc chưa kịp đặt câu hỏi, Vũ Trường Không đã tiếp tục: “Bài tiếp theo của hôm nay chính là luyện tập thực chiến. Ngay tại đây. Đường Vũ Lân, ngươi với các bạn đẩy bàn ghế vào góc đi.”

Ở ngay đây? Hồn Sư thi triển năng lực lỡ phá hư đồ thì sao?

Năm đứa rất không hiểu, nhưng vẫn làm theo.

“Đường Vũ Lân, tới trước mặt ta.” Vũ Trường Không nói.

“Vâng.” Đường Vũ Lân bước nhanh tới.

“Trận đấu hôm qua, ngươi nghĩ thế nào?” Vũ Trường Không lạnh lùng hỏi.

Đường Vũ Lân ngẫm nghĩ một lúc: “Chúng ta đều chỉ muốn chiến thắng, nhưng lẽ ra mọi người đều là đồng học, không nên làm thương tổn đối phương, lẽ ra điểm tới là nên dừng lại.”

Vũ Trường Không phẩy tay, “Ta không hỏi những thứ này, ta muốn hỏi cảm giác trong chiến đấu của ngươi kia. Ngươi thấy các ngươi đã triển khai chiến đấu như thế nào?”

Đường Vũ Lân đáp: “Hơi lộn xộn. Đều là lần đầu nhìn thấy năng lực của đối phương, nên vội vàng ứng đối, dẫn tới hơi lộn xộn, phối hợp không tốt. Ý ta là đang nói ba người chúng ta, chúng ta phối hợp chưa ăn ý lắm.”

Vũ Trường Không lãnh đạm: “Hơi lộn xộn? Không chỉ đâu, thực tế là rối tinh rối mù.”

Năm đứa ngẩn ra. Cả đám đều là học viên nổi bật, ai cực tự tin bản lĩnh của mình, thế lại bị đánh giá là ‘lộn xộn’?

Vũ Trường Không nhìn Đường Vũ Lân: “Nói thật lòng, ta rất thất vọng. Ba người các ngươi, đi theo ta học ba tháng, lẽ ra phối hợp với nhau phải tàm tạm mới phải. Nhưng ngay từ đầu trận đấu, các ngươi đã hoàn toàn vất bỏ ưu thế của mình. Tạ Giải bị gãy tay là đáng lắm.”

Tạ Giải cứng đờ, không ngờ lão sư lại đánh giá hắn như thế.

Vũ Trường Không quay sang nhìn Tạ Giải, “Chắc ngươi nghĩ, ngươi đột phá lên Nhị Hoàn là ngươi mạnh lắm? Nên mới bắt đầu đã nhào tới tìm người ta quyết chiến? Trong đầu ngươi, còn có khái niệm đoàn đội không?”

Sau đó hắn lại chuyển về Đường Vũ Lân, “Còn ngươi nữa, ta cho ngươi làm đội trưởng, vì tính ngươi trầm ổn, thế ngươi không cản hắn, không làm cân bằng chiến đấu của cả đội, trách nhiệm đó hoàn toàn là của ngươi. Ngươi lại còn không rành về năng lực của chính bản thân mình, không phát huy ra được năng lực của võ hồn bao nhiêu, lại chỉ chuyên cậy mạnh đối cứng với đối thủ. Trong đầu của ngươi nghĩ cái gì?”

Đường Vũ Lân không nói gì, nó không thể nói vì cơ thể mình sau khi hấp thu tinh hoa Kim Long Vương đã sinh ra biến dị, ngay cả nó cũng chưa tìm hiểu kịp rõ biến dị như thế nào, nên mới dẫn tới tình huống như vậy.

Vũ Trường Không chuyển sang Cổ Nguyệt, “Ta cho ngươi nhiệm vụ định vị, là người chịu trách nhiệm kết dính cả đội, nhưng ngươi lại thiên vị làm sự phối hợp trong đội không thành công.”

Thiên vị? Đường Vũ Lân khó hiểu, còn Tạ Giải thì dáng vẻ cổ quái.

Nghĩ kĩ lại, hình như đúng là như vậy. Từ lúc mới bắt đầu trận đấu cho đến cuối, Cổ Nguyệt luôn dính bên cạnh Đường Vũ Lân, lúc sau cô bộc phát, cũng là vì Đường Vũ Lân bị thương, còn Tạ Giải cô hoàn toàn không quan tâm tới, thực ra, với năng lực công kích từ xa của cô, thì lẽ ra phải khống chế cả toàn trường mới đúng.

Vũ Trường Không phê câu nào là thấy máu câu đó.

Vũ Trường Không chuyển sang Trương Dương Tử và Vương Kim Tỷ, “Vấn đề của đội các ngươi còn rõ hơn. Vi Tiểu Phong có tật xấu giống hệt Tạ Giải, tật còn nặng hơn. Ngươi ngay từ đầu không tham chiến, chứng tỏ ngươi kiêu ngạo về bản thân. Đối mặt với địch nhân dám kiêu ngạo, chính là đưa mình vào đường chết. Trong ba người các ngươi, kẻ làm tốt nhất là Vương Kim Tỷ. Tuy hắn bị Đường Vũ Lân áp chế, nhưng từ đầu đến cuối, hắn đều cẩn thận làm tốt nhiệm vụ của mình.”

Vũ lão sư khen Vương Kim Tỷ?