Trong lòng tiểu khí linh rất đắc ý. Lúc này hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, lại nhìn Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch một chút, đột nhiên hỏi.
- Các nàng là ai?
- Các nàng là đạo lữ của ta. Trong bụng các nàng... Là hài tử của ta.
Bạch Tiểu Thuần không quay đầu lại, khẽ nói.
- Vậy thi thể...
Tiểu khí linh lộ vẻ suy tư. Dường như hắn đang suy nghĩ xem cái gì gọi là đạo lữ. Vì sao trong bụng đạo lữ có thể có hài tử. Nó cảm thấy chuyện này rất đáng sợ. Chỉ có điều nó cũng không nghĩ nhiều, lại hỏi.
- Huynh đệ tốt của ta...
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần nhắm nghiền. Trong mắt hắn lộ ra sự bi thương.
- Cái đó... Bạch Tiểu Thuần, ta nếu có biện pháp, khiến cho đạo lữ và hài tử của ngươi khỏe mạnh hơn, khiến cho huynh đệ tốt của ngươi có một chút khả năng chết đi sống lại... Ngươi có thể để cho ta sửa tên một chút hay không...
Tiểu khí linh chớp mắt. Nó cảm thấy đó là một cơ hội, vì vậy thử mở miệng dò xét.
- Ngươi nói cái gì?
Tiểu khí linh còn chưa có nói dứt lời, tâm thần Bạch Tiểu Thuần lại chấn động mãnh liệt. Trong nháy mắt thân thể hắn biến mất. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình đã ở trước mặt tiểu khí linh. Vào giờ phút này ngay cả trong mắt hắn cũng lộ ra sự điên cuồng!
Thậm chí vì tâm tình hắn biến hóa, quạt tàn này cũng bị ảnh hưởng, ánh sáng của nó bất chợt trở nên mãnh liệt. Bốn phía xung quanh còn có tiếng sấm truyền ra. Những xương quạt vừa được chữa trị xong, đều chấn động.
Thật ra Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch mặc dù nhìn như bình thường, rơi vào trong giấc ngủ say, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn có thể cảm nhận được, nguyên khí của các nàng bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng. Chỉ có điều bởi vì Thiết Đản cùng Tống Khuyết bảo vệ, khiến cho hài tử trong bụng của các nàng tràn đầy lực sinh mạng chống đỡ, bởi vậy mới không có ngã xuống.
Nhưng loại tổn thương này, cho dù là tu vi Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn khôi phục, hắn cũng cần rất nhiều thời gian đi cải thiện, mới có thể khiến cho hai nàng tỉnh lại.
Mà Thiết Đản cũng như vậy. Về phần Tống Khuyết, hồn phi phách tán từ lâu, lúc này chỉ là một thi thể. Bạch Tiểu Thuần cho dù trở thành Thái Cổ, cũng không có cách nào khiến cho hắn sống lại.
Nhưng bây giờ, tiểu khí linh lại nói lên những lời này. Mỗi một chữ này rơi vào trong tai Bạch Tiểu Thuần, giống như thiên lôi nổ lớn, bạo phát ở trong đầu hắn, dâng lên sóng lớn ngập trời.
- Ngươi đừng kích động!
Tiểu khí linh cũng bị hành động của Bạch Tiểu Thuần dọa cho giật mình. Hắn vội vàng lui về phía sau một ít. Hắn rất sợ lúc này một câu nói không tốt, Bạch Tiểu Thuần sẽ làm ra một vài chuyện khiến cho hắn khϊếp sợ.
- Ngươi hãy nghe ta nói. sinh mạng bản nguyên của đạo lữ ngươi bị tổn thương. Loại bản nguyên này tiêu tan, không phải bổ sung sức sống tầm thường liền có thể giải quyết được. Nếu như đổi lại là nơi khác, trừ khi có một chút thiên tài địa bảo, nếu không rất khó giải quyết được.
- Nhưng ở chỗ này... Lại khác. Đưa các nàng vào bên trong tháp Sinh Tử Đạo. Ở bên trong, không chỉ sinh mạng bản nguyên của các nàng có thể nhận được sự bù đắp, thậm chí tu vi cũng có thể chậm rãi nâng cao!
- Về phần huynh đệ tốt của ngươi... Ta phải nói trước, ta cũng không nắm chắc mười phần. Chẳng qua là khi xưa, khi ta đi theo Chúa Tể, từng nghe lão nhân gia ta nói qua. Năm đó mục đích hắn sáng tạo Sinh Tử Đạo Nguyên, chính là muốn sống lại một người!
- Chỉ là cuối cùng hắn vẫn bị thất bại. Nhưng ta nghĩ... Sinh Tử Đạo Nguyên, thật sự có thể khiến cho người ta sống lại. Chuyện này có thể chỉ là có một chút khả năng như vậy... Cái giá phải trả, là từ đó về sau, vì đạo lữ của ngươi hấp thu, vì huynh đệ tốt của ngươi hấp thu, cho nên đạo nguyên bên trong tòa tháp Sinh Tử sẽ từ từ suy yếu. Ngươi cũng rất khó có thể ở nơi đó tu luyện. Hơn nữa... tỷ lệ thành công, chắc hẳn không cao lắm. Chỉ có một tia!
- Ngươi đồng ý sao?
Tiểu khí linh vội vàng mở miệng nói. Nó nói ra tất cả, hoàn toàn không có một chút giấu diếm.
Bạch Tiểu Thuần căn bản cũng không có nửa điểm do dự, vung tay áo một cái, lại trực tiếp mang theo Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch, còn có Tống Khuyết, lao thẳng đến mặt quạt. Tiểu khí linh nói ra phương pháp. Thân là chủ nhân của quạt tàn, Bạch Tiểu Thuần cũng không cần khí linh tới trợ giúp. Chính hắn cũng có thể làm được. Lúc này tốc độ của hắn bay nhanh. Trong nháy mắt hắn đã đến mặt quạt, trực tiếp xuất hiện ở tháp cao trên đỉnh núi.
Hắn đặt Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch ở trong tầng thứ hai. Nơi đó mặc dù cách xa tầng cao nhất, nhưng lại thích hợp nhất cho hai nàng. Một khi cao hơn, sợ là không chỉ không có lợi, trái lại còn bị hại.
Về phần Tống Khuyết, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, sau đó cố nén cảm giác không tốt, đưa hắn vào đến bên trong tầng thứ chín. Bạch Tiểu Thuần không có cách nào ở chỗ này lâu. Trước khi đi, hắn liếc mắt nhìn Tống Khuyết. Bên trong cái nhìn này mang theo sự chúc phúc, mang theo sự chờ đợi cùng hy vọng xa vời. Hắn xoay người rời đi.
Còn có Thiết Đản, cũng được Bạch Tiểu Thuần cẩn thận từ bên trong đồ đằng cánh tay của Tống Quân Uyển lấy ra. Hắn mặc dù không biết Thiết Đản làm thế nào lại hóa thành đồ đằng. Chỉ có điều lấy tư chất của Thiết Đản, hiện tại tu vi rốt cuộc đạt tới Thiên Nhân hậu kỳ, cách Bán Thần chỉ kém một tia. Có thể đoán được là hắn thức tỉnh một thiên phú.
Thiết Đản không thích hợp cho tầng thứ hai, càng không thích hợp với tầng thứ chín. Đối với nó mà nói, tầng thứ ba là thích hợp nhất.
Sau khi an bài xong hết tất cả những điều này, Bạch Tiểu Thuần đi ra khỏi tháp cao. Hắn quay đầu lại, nhìn chăm chú vào tòa tháp này. Sau một hồi lâu, hắn hít một hơi thật sâu, ngồi khoanh chân ở ngoài tháp.
Hắn phải ở chỗ này bảo vệ... Bảo vệ có tới khi Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch thức tỉnh vào ngày nào đó.
Ngày này, dựa theo cách nói của tiểu khí linh, dựa theo phán đoán của Bạch Tiểu Thuần trước đối với tháp Sinh Tử Đạo, hắn biết, sẽ không quá lâu...
Mà giờ khắc này, ở trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng, theo Tà Hoàng phẫn nộ trở về, theo Bạch Tiểu Thuần nổi giận chém Tuyệt Địa, bắt giữ Nguyên Yêu Tử, hành hạ Tà hoàng tử đến chết, chuyện đã náo động toàn thành. Sau khi truyền khắp Tiên Vực, bất luận là Tà Hoàng Triều hay Thánh Hoàng Triều, tất cả những người nghe được, đều bị chấn động kinh ngạc, đều xôn xao bàn tán!
- Chém gϊếŧ Tuyệt Địa Thiên Tôn? Trời ạ, đã bao nhiêu lâu không có chuyện Thiên Tôn thật sự gϊếŧ lẫn nhau!