Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 966: Mục tiêu: Thiên Đạo Nguyên Anh (Thượng)

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn biểu lộ của Cự Quỷ Vương thì nội tâm nhẹ nhõm, trả lời đến cuối cùng dần dần khổ sở, hết lần này tới lần khác trong quá trình vẫn không quên nịnh nọtCự Quỷ Vương bất đắc dĩ càng nhiều, hắn nghe ra ý trong lời Bạch Tiểu Thuần, đây là muốn quyền!

- Ngươi đấy... Thôi thôi, ta sẽ bàn giao xuống dưới, về sau ngươi đảm nhiệm chức tổng quản.

Cự Quỷ Vương vung tay lên, hắn đuổi Bạch Tiểu Thuần đi.

Bạch Tiểu Thuần nghe có chức vụ tổng quản thì u mê, nhưng suy nghĩ cũng không nhỏ, nội tâm phấn chấn, thân thể thả lỏng, lại lên tiếng lần nữa:

- Vương gia, ba đại gia tộc dám phản loạn, lúc trước đuổi gϊếŧ chúng ta, thật đáng hận...

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn nói xấu ba đại gia tộc, trên thực tế cũng không phải hắn nhắm vào ba đại gia tộc, mà là muốn dùng việc này làm nổi bật công lao bảo hộ Cự Quỷ Vương.

Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuần, hừ lạnh một tiếng, không nói gì, trong mắt xuất hiện hào quang.

Bạch Tiểu Thuần thấy mục đích đã đạt được, không có tiếp tục mở miệng, hắn nhanh chóng cáo từu rời đi.

Sau khi đi ra khỏi đại điện, gió thổi qua, sau lưng của hắn phát lạnh, lúc này thở ra một hơi, trong đại điện nói chuyện như bình thường nhưng Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, thật sự cảm giác hỉ nộ vô thường của Cự Quỷ Vương làm hắn bị áp lực.

- Tuy ta nịnh nọt rất có tác dụng, thiên xuyên vạn xuyên, chỉ có Bạch Tiểu Thuần ta nịnh nọt không xuôi!

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần chuyển động, sau đó hắn suy nghĩ trọng điểm nên làm gì, vào lúc này nhớ tới thái độ đám Thiên Hầu với mình, Bạch Tiểu Thuần lập tức vui vẻ không nhỏ.

- Chỉ cần để Cự Quỷ Vương cao hứng, về sau trong Man Hoang này, ai dám chọc ta? Sau lưng ta là Cự Quỷ Vương đấy!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền cao hứng, lúc này ánh trắng rơi trên mặt đất, Bạch Tiểu Thuần bay khỏi pho tượng Cự Quỷ Vương, nội tâm của hắn cảm khái.

- Ta vốn không muốn ưu tú như vậy nhưng không có biện pháp, đây là thiên ý... Đã chú định Bạch Tiểu Thuần ta đường đường thiếu chủ Nghịch Hà tông, Vạn Phu Trưởng của Trường thành, cho dù trong Man Hoang vẫn quật khởi như thường.

Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ, hắn bị ưu tú của mình làm phiền não, lúc lắc đầu hắn đắc ý không che dấu được bay giữa thành Cự Quỷ.

Ngày bình thường hắn là lính canh ngục, mặc dù cũng có thể phi hành nhưng thực tế không có nhiều dũng khí, nếu đội tuần tra nhất định phải chấp pháp, hắn cũng phải đáp xuống.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuần vừa mới bay ra, lập tức đội tuần tra bốn phía bay tới cung kính ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần, cũng thủ hộ chung quanh hắn.

Việc này làm Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn nhanh chóng thích ứng, đối với loại đãi ngộ này, hắn phi thường hưởng thụ, sau đó hắn ho khan xuất ra một khói ngọc giản và chắp tay sau lưng, lúc này được đội tuần tra vây quanh, hắn đi tới nhà một Thiên Hầu.

Tòa nhà trong nội thành này là biệt viện của Thiên Hầu kia, chiếm diện tích không nhỏ, bên trong giả sơn dòng nước, càng có trận pháp bảo vệ, hoàn cảnh yên tĩnh, Bạch Tiểu Thuần vừa tới, Thiên Hầu kia đã an bài xong cả rồi, đám người hầu cung kính bái kiến Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần phi thường hài lòng với an bài như thế, trong lòng cảm khái và đi vào bên trong.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Bạch Tiểu Thuần không lập tức dung nhập Thiên Nhân Hồn kim thuộc tính, Thiên Nhân Hồn thứ năm này rất mấu chốt, cần bế quan nhất cổ tác khí đột phá Nguyên Anh.

Hiện tại không phải thời điểm tốt để bế quan, nhất là ngày thứ hai, ý chỉ có quan hệ tới việc bổ nhiệm Bạch Tiểu Thuần làm tổng quản thành Cự Quỷ ban bố toàn thành, bị vô số người chú ý biết được, bọn họ sững sờ với tin tức này.

- Tổng quản... Bạch Hạo kia được bổ nhiệm làm tổng quản.

- Chức tổng quản này, ta ở trong thành Cự Quỷ lâu như thế, tại sao chưa nghe nói qua?

- Tổng quản, tổng quản... Nói lớn thì phải nói quản cái gì, nói nhỏ thì không quản cái gì cả... Nó nằm ở giữa thực quyền và hư chức, đều xem vương ân, Bạch Hạo đang có vương ân cuồn cuộn.

Trong thành Cự Quỷ, vô số thế lực đều phán đoán chức tổng quản này, Bạch Tiểu Thuần cũng nghe bổ nhiệm đã tới, hắn suy nghĩ có nên đi ra ngoài khoe khoang hay không, còn không chờ hắn ra ngoài, lúc này đã có người tới nhà bái phỏng.

Những người bái phỏng nối liền không dứt, từ bốn đại Thiên Hầu, còn có một ít Hồn Tu dưới quyền bọn họ, trên cơ bản người có thế lực trong thành Cự Quỷ đều tới bái kiến.

Mỗi người đều tặng đại lễ, Bạch Tiểu Thuần thu kinh tâm động phách, nhìn danh mục quà tặng, trái tim của hắn đập rộn ràng, hắn líu lưỡi nhìn con số.

Lễ vật nặng nhất chính là Thiên Hầu tên Trần Hải tặng tòa nhà cho hắn, người này thân hình hơi béo, trên mặt lúc nào cũng tươi cười, thậm chí không thèm để ý tu vi và thân phận của mình, hắn xu nịnh và rất thân cận với Bạch Tiểu Thuần.

Trừ chuyện này ra, thân phận và địa vị Bạch Tiểu Thuần đột nhiên tăng lên, người được lợi nhất là Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong, nhất là Chu Nhất Tinh, xem như đã lập đại công cho Bạch Tiểu Thuần, hiện tại Bạch Tiểu Thuần hoa lệ trở về, Chu Nhất Tinh khổ tận cam lai, hắn kích động chạy tới bái phỏng.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Chu Nhất Tinh, biết hắn khoảng thời gian này không dễ chịu, hắn cũng có ý định tổ kiến thế lực cảu mình trong thành Cự Quỷ.

Chu Nhất Tinh kích động, sau khi trù trừ mãn chí rời đi, lập tức phát động thủ đoạn của hắn, dùng Bạch Tiểu Thuần làm da hổ cho mình, thời khắc trùng kiến sau đại loạn, bắt đầu mua chuộc lòng người chiêu binh mãi mã.

Lại kéo dài mấy ngày, người bái phỏng mới chậm rãi thưa dần, Bạch Tiểu Thuần mới có thời gian ra ngoài tản bộ, những nơi đi qua, phàm là Hồn Tu nhìn thấy hắn đều cung kính bái kiến, Bạch Tiểu Thuần tâm hoa nộ phóng, dứt khoát đi dạo thành Cự Quỷ một lần.

- Bái kiến Bạch tổng quản.

- Bái kiến Bạch tổng quản.

- Là Bạch tổng quản...

Lúc này xưng hô Bạch tổng quản làm Bạch Tiểu Thuần vênh váo, diễu võ giương oai đi lại các nơi, nội tâm vô cùng đắc ý, nhiều khi hắn nhớ lại lúc ở Linh Khê Tông, thường đứng một chỗ ho khan, cố ý nhắc nhở người chung quanh Bạch tổng quản tới rồi.

Mỗi khi như vậy âm thanh cung kính vang lên, nghe Bạch Tiểu Thuần càng đắc ý, hắn rất hưởng thụ việc này, thậm chí hắn còn chuyên môn đi ma lao một chuyến.

Lý Húc bất đắc dĩ nhưng chỉ có thể cung kính bái kiến, bồi tiếp Bạch Tiểu Thuần đi tham quan một vòng, là đi thị sát công việc... Bạch Tiểu Thuần có cảm giác xoay người làm chủ nhân, hắn đi trong ma lao với bộ dạng chỉ điểm sơn hà.

---------------