Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 174

Dương Dương đang ngồi xem ti vi, là tin tức liên quan đến kinh tế tài chính, Bùi Nhiễm Nhiễm dường như không quan tâm đang xem gì, đẩy Noãn Noãn đến trước mặt nó, “Dương Dương, chăm sóc tốt cho em, mami đi trước đây.”

Dương Dương quây đầu nhìn họ, gật đầu, sau đó y chang bộ dạng của Noãn Noãn lúc này, không yên tâm nhìn cô: “mami, mẹ có thể nói con nghe hôm nay mami và dì Tri Hiểu gặp ở đâu không?”

Mặt đẹp như thế, còn tẩy trang, nhất định không phải là đến nơi bình thường, chỗ càng cao cấp càng khiến người ta chú ý, những người đó có quyền có thế, trêu đùa phụ nữ thì sẽ không cần để ý người ta là ai.

Nó không đi được, nó phải tìm người bảo vệ an toàn cho cô.

“Dương Dương, mami sẽ về an toàn mà.” Mộng Ly là nơi cao cấp nổi tiếng ở thành phố A, nên sẽ không có chuyện gì.

Cô thật là gần như đoán được suy nghĩ của Dương Dương, nó và Đường Sóc thân nhau như thế, sau khi nói cho nó nghe, nói không chừng cô vừa ra cửa, Đường Sóc đã biết liền.

Cô không muốn dây dưa với Đường Sóc quá nhiều, cho nên tốt nhất là không nói.

“Mami cẩn thận, nhớ về sớm.” Dương Dương kéo Noãn Noãn ngồi xuống, ánh mắt nhìn cô mãi.

“Ừm, nhất định.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười quay người đi, đoán là Lâm Tri Hiểu chắc đã tới từ sớm, cô mà còn không đi, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị cằn nhằn.

Cô lái xe của Lâm Tri Hiểu đến Mộng Ly, sau đi xuống xe thì để cho nhân viên lái, cô đưa chìa khóa cho nhân viên, sau đó đi vào bên trong Mộng Ly được trang hoàng lộng lẫy.

Lâm Tri Hiểu ngồi ở đại sảnh, khi vừa nhìn thấy cô, lập tức bỏ ly rượu trong tay xuống, vui vẻ chạy qua chỗ cô, “Nhiễm Nhiễm yêu của tớ, nếu hôm nay tớ không xử lý được người khách khó ưa này, ngày mai tớ sẽ phải tạ tội trước mặt sếp lớn của tớ thôi!”

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn bộ dạng bốc phét của cô, do dự suy nghĩ mình thật sự nên hay không nên nhận lời cô, đặc biệt là những người qua đường cứ dùng ánh mắt không đứng đắn nhìn cô, khiến cô có chút không thoải mái.

“Tại sao lại tạ lỗi trước mặt anh ta, mà người qua đây giúp cậu lại không phải anh ta, đi thôi đi thôi! Đến phòng vip trước.” Cô không muốn ở lại đây tí nào.

Lâm Tri Hiểu kéo tay cô đi, những người đi đường cứ dán mắt nhìn cô, “Nhiễm Nhiễm, thật không hổ là gái đã đẻ con, quá thu hút người khác! Ngưỡng mộ, đố kỵ!”

“Mắt cậu nhìn đâu thế, có thể nghiêm túc tí không hả, đâu phải cậu chưa nhìn qua!” Ở nhà cô mặt đầm dây để ngủ, đi lại khắp nơi, còn lộ hơn bộ đầm hôm nay mặc, sao không thấy cô ta nhìn cô kiểu đó.

“Ối ối ối, nhìn quen khuôn mặt này của cậu, nhưng hiện tại vẻ đẹp của cậu thật là khiến tớ muốn hôn một cái, nên đương nhiên phải hướng mắt lên người cậu, chú ý đến chỗ nào đó, là điều bình thường thôi!” Cô ta vừa nói vừa không quên liếc nhìn cô, Nhiễm Nhiễm hôm nay đẹp thật.

Để giúp cô xử lý êm xuôi vị khách khó tính, hy sinh quá lớn!

“Thực ra...” Bùi Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu nhìn qua nơi đó của Lâm Tri Hiểu, “Cậu cũng không tệ.”

“Haha, cảm ơn cậu an ủi! Tôi phải tự gả mình thôi, để tranh thủ dạy thì lần hai!” Lâm Tri Hiểu cúi đầu nhìn ngực mình, quả thực cũng không tệ.

Bọn họ nhanh chóng ngỗi thang máy lên lầu 3, sau khi ra khỏi đó, Bùi Nhiễm Nhiễm mới trả lời câu hỏi của cô. “Gả thì được, nhưng cậu phải có đối tượng trước.”

“Nhiễm Nhiễm! Đừng chạm nỗi đau của tớ!” Lâm Tri Hiểu nắm lấy cánh tay cô, cười nói: “Trước đâu tớ là thư ký của sếp lớn, công việc bận chết được, ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc tớ tìm bạn trai, yêu đương, ngày mai tớ là giám đốc nhân sự, công việc sẽ nhẹ nhàng hơn, có thời gian tìm bạn trai, cậu tin là tớ sẽ tìm được bạn trai trong năm nay chứ!”

“Ừm, tớ tin cậu.” Cô cũng hy vọng Lâm Tri Hiểu có thể tìm được người chăm sóc cô, mấy năm nay cô ấy khổ nhiều rồi.

Cô mới làm việc có vài ngày ở chỗ Cảnh Thần Hạo đã cảm nhận được sự khó khăn trong công việc, huống hồ là Lâm Tri Hiểu đã làm bao nhiêu năm nay.

Hai người vào phòng bao, bên trong chỉ thấy một người đàn ông chừng 35,36 tuổi, khi nhìn thấy Bùi Nhiễm Nhiễm, ánh mắt hắn ta phát sáng.

Nhìn biểu hiện của hắn ta, Lâm Tri Hiểu có chút hối hận, cô nên bảo Nhiễm Nhiễm trang điểm xấu tí, lỡ như người này làm gì bậy bạ với Nhiễm Nhiễm thì sao?

Nhưng giờ họ đã đến, khó nhảy xuống lưng cọp!

“Hoắc Tổng, chúng tôi đến trễ rồi, thật xin lỗi! Đợi xíu nữa sẽ tự phạt một ly!” Lâm Tri Hiểu đi lên phía trước, từ chỗ nhân viên lấy thực đơn, “Hoắc Tổng, xin gọi món!”

“Thư Ký Lâm, không giới thiệu xíu sao!?” Người được gọi là Hoắc Tổng_Hoắc Đong đưa tay ra nhận lấy thực đơn, ánh mắt lại cứ nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm.

“Đây là bạn tôi Hàn Hàn, tối nay cô ấy rảnh, nên chúng tôi cùng ăn bữa cơm, Hoắc Tổng không ngại chứ!”

Lâm Tri Hiểu cười ngồi bên cạnh ông ta, còn Bùi Nhiễm Nhiễm đi qua sau lưng hắn, ngồi một bên khác.

Thực ra cô tính ngồi trực tiếp bên cạnh của Lâm Tri Hiểu, nhưng nếu như vậy, cuộc đàm phán hôm nay coi như khỏi bàn, nếu đã tới mức này, nếu không lấy được đơn hàng này thì uổng công cô trang điểm thành thế này.

Bùi Nhiễm Nhiễm vừa ngồi xuống, trước mặt cô đã hiện lên hình ảnh các món ăn đầy tin tế và đủ màu sắc, “Hàn Hàn tiểu thư, cô thích ăn gì, tôi mời!”

“Cảm ơn Hoắc Tổng!” Cô cũng không ngại, cầm lấy thực đơn, không do dự gọi món, cô thích ăn gì gọi đó, đương nhiên gọi luôn món Cua mà Lâm Tri Hiểu thích.

Sau khi gọi xong, mới nghiêng người nhìn Hoắc Đông, “Hoắc Tổng, ngài ăn gì, tôi gọi cho ngài.”

“Món tôi thích cô đã gọi cả rồi!” Hoắc Đông cười dò xét cô, “Tuy rất mạo muội, nhưng tôi muốn hỏi, Cô Hàn Hàn đây có bạn trai chưa?”

“Tôi đã kết hôn, con đã 5 tuổi rồi!” Bùi Nhiễm Nhiễm nở nụ cười, khuôn mặt tỏa ra ánh hào quang nhẹ, ánh mắt đằm thắm, thật sự là tuyệt thế phong hoa.

“Kết hôn rồi?” Hoắc Đông liếc nhìn tay trái cô, ngón áp út không đeo nhẫn, “Cô Hàn Hàn có phải coi thường Hoắc Đông ta.”

“Đương nhiên không, chỉ là hôm nay ra khỏi nhà quên đeo nhẫn.” Cô còn chưa kết hôn lấy đâu ra nhẫn.

“Hoắc Tổng, Hàn Hàn cô ấy thực sự đã kết hôn!” Lâm Tri Hiểu vừa nhìn thấy tình huống không hay, liền vội lên tiếng.

Tuy đã kết hôn, nhưng thân hình này, khuôn mặt tròn phúc hậu, thân phận phụ nữ càng khiến ngọn lửa du͙© vọиɠ hắn nỗi lên, sôi ùng ục.

Nhưng sự phòng bị của Bùi Nhiễm Nhiễm quá mạnh, cho dù hắn ta nói gì, chỉ cần đôi 3 câu là hóa giải hết, sau đó đến lúc bàn công việc, cô mới nhìn thẳng hắn một lần.

Rất nhanh phục vụ lên đồ ăn, lúc nãy Lâm Tri Hiểu phát ngôn sẽ phạt một ly, cô bưng ly rượu ghé sát bên miệng: “Hoắc Tổng, tôi cạn trước!”

Hoắc Đông nhìn ly thủy tinh đang sát bên môi cô, hận không thể hóa thành ly rượu, Lâm Tri Hiểu này thật quá không hiểu chuyện, có người bạn như vậy cũng không sớm dẫn đến, giờ mới giới thiệu!

Tửu lượng của Bùi Nhiễm Nhiễm không tốt lắm, nhưng không tệ, một ly đối với cô là chuyện nhỏ!” Hoắc Đông bưng ly rượu đến trước mặt, rót cho mình 1 ly, lại rót cho Bùi Nhiễm Nhiễm một ly, “Nào, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”