Toàn Chức Pháp Sư

Chương 593: Đội trưởng và phó đội trưởng

Dịch: ketonazon

Yêu nam căn bản không nói nhảm với Mạc Phàm, hắn lướt qua người Mạc Phàm, nắm lấy cổ áo đằng sau, trực tiếp tóm Mạc Phàm lên giữa không trung.

“Việc các ngươi phải làm là xông lên, xông lên, xông lên!” Yêu nam một lần nữa chỉ đạo mọi người.

Nói xong câu đó, Yêu nam dẫn theo Mạc phàm bay lên địa phương rất cao, thi khí màu đen tràn ngập chỗ này, mọi người chỉ thấy hai người bọn họ xuyên qua đám Hủ Thi chằng chịt, vậy mà chủ động xuất kích nghênh đón con Thi Thần kia!

“Hai người bọn họ…. Chết thế nào cũng không biết đây?” Tưởng Lê nói.

“Đúng vậy, đây chính là một con Vong Linh cấp Thống Lĩnh, một tiểu đội pháp sư cao cấp còn chưa chắc chém gϊếŧ được, đừng nói bằng một mình hắn và một tên pháp sư trung cấp.” Chu Mẫn cũng lo lắng vô cùng.

“Loại chiến dịch này rốt cuộc cũng có người hy sinh, bọn họ với tư cách là đội trưởng và đội phó nên làm như thế, chúng ta cũng đừng lãng phí nỗi khổ tâm của bọn họ, tranh thủ thời gian tụ họp cùng những đoàn đội khác đi.”

“Nói cũng đúng, không nên lãng phí sự hy sinh của hai vị đội trưởng, họ thật anh dũng!”

“Xông lên!! Gϊếŧ hết bọn bánh chưng đen thui này!!”

“Phải sống trở về, lão tử không chừng đã có tên trên bảng Vong Linh rồi, ha ha ha!!”

Rất hiển nhiên, việc Yêu nam và Mạc Phàm chủ động xuất kích Vong Linh cấp Thống Lĩnh đã làm cho mọi người không còn sợ hãi nó nữa, xem như là tăng sĩ khí toàn bộ đội ngũ.

Nhưng mà đối với người vừa hoàn thành một nhiệm vụ gian khổ, rồi lại bị Yêu nam mang vào đầm rồng hang hổ là Mạc Phàm thì ám ảnh trong lòng lại vô cùng lớn!

Hắn đến thở còn phải thở gấp mà tên Yên nam đã tự chủ trương mang hắn đi rồi, hắn muốn hỏi một chút là lúc tên này hào khí ngất trời nói Vong Linh cấp Thống Lĩnh giao cho hắn có phải là con mẹ nó thả rắm chó không!!

Mạc Phàm đã rất không tình nguyện gia nhập trận chiến này, hắn đã từng nói qua, hắn chỉ đối phó Vong Linh cấp nô bộc và cấp chiến tướng, nếu có Vong Linh cấp Thống Lĩnh xuất hiện mà không có người giải quyết, hắn tuyệt đối là người đầu tiên độn ảnh trốn về tường thành…

Kết quả là hiện tại hắn đang “Bay” ở trên hàng ngàn đàn Hủ Thi, thời gian trôi qua dần dần nhắm tới chính giữa bão cát như một ngọn núi đập vào mặt, bên trong có thể thấy được thứ đồ vật như xúc tu uốn qua uốn lại.

“Yêu nam con mẹ nó ta không quen ngươi, bây giờ mau bỏ ta ra, chúng ta coi như là bằng hữu, bằng không chờ lão tử biến thành Vong Linh sẽ gian da^ʍ bạn trai ngươi!” Mạc Phàm chửi ầm lên.

“Chúng ta tuy bị nói là yêu, nhưng giới tính bình thường.” Yêu nam vừa cười vừa nói, bất quá nụ cười hắn so với một con hồ ly gian trá không có gì khác nhau.

“Người rốt cuộc muốn làm cái gì, ta chỉ là một tên pháp sư trung cấp, đừng đem ta đánh đồng với ngươi, cao thủ có thể bay, có thể nhảy, có thể dùng một cái ma pháp tiêu diệt hơn trăm con Vong Linh có được hay không.” Mạc Phàm thật sự nổi giận rồi.

“Tiểu tử ngươi cũng đừng có dấu nghề với ta, bốn cái hệ, cộng thêm hai sinh vật triệu hoán, ta biết rõ thời điểm nhiều người ngươi không tiện thi triển toàn bộ thủ đoạn, cái này không phải là giúp ngươi đại triển thầy uy sao, cố ý cho ngươi thoát ly đoàn đội…. Nhìn một cái đi, phía dưới có bao nhiêu Thi Tướng. Ta cũng không nuốt lời với ngươi, cái bướu thịt Thi Thần này là ta đối phó, ngươi cần giúp ta thu hút sự chú ý của những Thi Tướng kia.” Yêu nam nói.

Yêu nam vuốt cánh, thân thể nhẹ nhàng linh hoạt trên không trung khẽ đảo.

Ba bốn cái xúc tu bỗng nhiên bay tới, liền bị Yêu nam né tránh hết, trong đó có một cái xúc tu nhắm hạ thân của Mạc Phàm mà tới, Mạc Phàm dùng một cái tư thế trái với định luật Newton co rụt bên trên lại, thuận thế giang thẳng hai chân ra…

Xúc tu ngược lại cũng không thay đổi hướng, xẹt qua, cách đũng quần của Mạc Phàm mấy chục cen-ti-met, Mạc Phạm cảm giác ở giữa hai chân một hồi co rút, biểu lộ trên khuôn mặt không thể chỉ dùng hai chữ thô bỉ mà diễn tả được.

“Làm thịt Thi Thần, tàn phách của nó cho ta!” Mạc Phàm biết rõ mình không thể nào trở về rồi, cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp cùng nói điều kiện.

“Không có vấn đề, trên tay ta vừa vặn có dụng cụ thu thập…. Điều kiện tiên quyết là ngươi phải sống sót giữa những con u ác tính Thi Tướng này.” Yêu nam cười nói.

“Cái gì u ác tính Thi Tướng, ta… ta ^&@#@^#”

Mạc Phàm vừa mới nói câu “Ta không thấy” ra, Yêu nam liền buông tay ra, trực tiếp thả Mạc Phàm lên phía trên một khối đất cao, trên khối đất có rất nhiều Thi vật đang bò, Mạc Phàm trực tiếp từ trăm mét trên cao ngã xuống, giống như một tên lính nhảy dù rơi xuống một cái ao đầy cá sấu….

Những con cá sấu kia vốn không có gì làm, ở trên cạn phơi nắng, Mạc Phàm thế mà đem toàn bộ bọn chúng đánh thúc, nguyên một đám ánh mắt lóe sáng lao qua!

Mạc Phàm căn bản không có thời gian hỏi thăm tổ tiên ba đời của Yêu nam,vì giảm độ sóc khi rơi xuống đất, hắn vội vàng dùng độn ảnh, thân hình liền dùng nhập vào bóng tối…

Cũng may đây là đêm tối, tử khí vừa đậm, độn ảnh hầu như có thể sử dụng ở bất kì nơi nào, nếu không từ trên cao như vậy rớt xuống không bị Vong Linh gặm chết cũng sẽ ngã chết.

“Tật Tinh Lang, Tiểu Viêm Cơ, tranh thủ thời gian ra cứu giá!” Mạc Phàm thấy Hủ Thi từng đàn từng đàn tiến tới, trên mặt lộ thần sắc ngưng trọng.

Lúc này không phải là nói giỡn rồi, hắn lẻ loi một mình ở trong bầy Vong Linh, đám khổng lồ nhất đã bị đoàn đội thu hút, phóng về phía đoàn pháp sư Quang hệ kia, nhưng số lượng Vong Linh ở nơi này cũng không ít, quan trọng nhất là, bởi vì con bướu thịt Thi Thần cấp Thống Lĩnh đang ở không xa, Thi Tướng tụ tập lại đặc biệt nhiều, nhìn sơ đã thấy có ít nhất năm con đang lẫn trong bầy Hủ Thi, phóng tới đây.

“Tật Tinh Lang, ngươi giúp ta đối phó cái con thọt chân kia, tốt nhất là là dẫn nó xuống dưới mô đất, chỗ đó Hủ Thi không dễ xuống, ngươi có thể chuyên tâm đối phó nó.”

“Tiểu Viêm Cơ, ngươi lấy ta là trung tâm bố trí một tường lửa, phạm vi lớn một chút, không ngừng phóng ra lửa cho ta, thế lửa càng lớn càng tốt.”

Mạc Phàm thừa lúc còn một ít thời gian thở dốc liền lập tức phân phó hai con thú triệu hoán của mình, thực lực Tật Tinh Lang đối phó một con Thi Tướng không thành vấn đề, mà Tiểu Viêm Cơ đoán chừng có thể liều mạng với Đại Thi Tướng, nhưng Mạc Phàm không thể để nó đi đối phó Đại Thi Tướng được, có nó thủ hộ cạnh mình, đem toàn bộ Hủ Thi cấp nô bộc ngăn ở ngoài 200 mét… Như vậy hắn mới có thể chuyên tâm đối phó đám Thi Tướng!