Nữ Phụ Phản Diện, Cô Có Độc

Chương 803: Ảnh đế tâm cơ, anh cút ngay (99)

Edit: Snowdrop_88

***

"Có người bệnh viện gọi điện thoại tới đây, nói đệ đệ Nam An của cô bệnh tình nguy kịch... Cũng không biết là thật hay là giả."

Sad còn lầm bầm lầu bầu.

Đường Hoan đã từ trên giường nhảy xuống, chân trần liền chạy ra bên ngoài.

Cố Dịch từ bên ngoài mua canh bồ câu trở về, Đường Hoan bị đυ.ng phải ngã xuống nền nhà.

Sàn nhà bệnh viện thật lạnh, nhưng xa xa không bằng cái lạnh lợi hại trong lòng cô.

Nam An bệnh tình nguy kịch?

Vì cái gì đột nhiên sẽ như vậy?

Cố Dịch chạy nhanh đuổi theo.

Đường Hoan cúi đầu từ trong bệnh viện chạy ra ngoài, vọt tới ven đường liền muốn ngăn xe...

Nhưng phụ cận bệnh viện vẫn luôn có phóng viên ngồi canh, rốt cuộc từ sau khi khi video sự cố dây thép phim trường《 Thịnh Thế Trường An 》 bị tuôn ra, nữ chính vẫn luôn ở bệnh viện tĩnh dưỡng, không từng lộ mặt.

Bọn họ đến canh để kiếm tin tức a!

Lúc nhìn thấy có người hư hư thực thực giống Nam Hoan từ trong bệnh viện chạy ra, lập tức có phóng viên xông lên phía trước, những phóng viên khác cũng cùng nhau đuổi theo, đem Đường Hoan bao vây lại.

"Nam Hoan tiểu thư, có thể phiền toái cô nói một chút về sự kiện tình yêu sao?"

"Nam Hoan tiểu thư..."

"Xin nhường một chút, cảm ơn!" Đường Hoan buông đầu xuống, không muốn đối mặt với camera, dùng sức muốn từ trong đám người đi ra bên ngoài.

Có phóng viên dùng microphone duỗi tới trực tiếp đập vào trên môi cô, máu chảy ra cũng không ai quản.

Ai cũng chỉ nghĩ đến tin tức của mình, nhưng không ai cảm thấy được cô gái này đang nóng lòng muốn thoát đi, sớm đã hoảng không chọn đường, gấp gáp giống như con thú đang bị bao vây muốn phá tan vòng vây.

"Nhường một chút!"

Âm thanh nghẹn ngào của Đường Hoan hoàn toàn bị ồn ào náo động áp chế xuống!

"Tránh ra a!"

Cô táo bạo mà rống giận, cơ hồ muốn đem những phóng viên giống như ruồi bọ nắm cô không bỏ đá đi!

Loại cuồng loạn này, sẽ chỉ làm những người trong tay cầm cán bút này lại viết loạn một hồi !

# Sau khi leo lên ảnh đế, diễm tinh biến thành Phượng Hoàng, đối với phóng viên vênh mặt hất hàm sai khiến #

#......#

Người ta muốn viết cái gì liền viết cái đó!

Đường Hoan lúc này đã không rảnh lo nhiều như vậy, sau khi một ngụm cắn bị thương một phóng viên trong số đó, liền chạy loạn đến ven đường, tùy tiện lên một chiếc taxi!

Thời điểm Cố Dịch từ bệnh viện chạy ra, chỉ thấy cô đã lên xe nghênh ngang rời đi...

"Sad, mau đi lấy xe!"

...

Lúc Đường Hoan đuổi tới, bác sĩ đã làm nỗ lực cuối cùng.

Nam An nằm ở trên giường bệnh, nhìn qua giống như tờ giấy, mỏng manh tái nhợt yếu ớt.

"Nam An!" Đường Hoan nắm tay hắn, lạnh băng.

"Bác sĩ, cứu người a! Vì cái gì không cứu đệ đệ của tôi?"

Bác sĩ đứng ở một bên hơi rũ đầu, cũng không dám nói chuyện.

Ngón tay Nam An nhẹ nhàng giật giật, như đang trấn an Đường Hoan.

"Tỷ tỷ..." Hắn hô hấp khó khăn vô cùng, ánh mắt quyến luyến mà nhìn cô.

"Chị ở đây!" Đường Hoan có thể cảm nhận được thể xác truyền đến nỗi đau tê tâm liệt phế "Chị ở đây!"

"Tiểu An không muốn lại tiếp tục liên lụy chị..." Nếu sớm biết rằng cái loại kéo dài hơi tàn này của hắn cần tỷ tỷ trả giá đại giới như vậy, hắn từ sớm sẽ không sống thêm!

"Không phải liên lụy a!"

"Như thế nào sẽ liên lụy a!"

Đường Hoan nói năng lộn xộn mà lặp lại.

Không phải liên lụy, là cứu rỗi!

Cứu rỗi, biết không?

"Không muốn tỷ tỷ lại chịu ủy khuất... Không cần tỷ tỷ lại làm diễm tinh..."

Kỳ thật hắn vẫn luôn nghĩ nhanh chóng lớn lên, như vậy liền có thể chiếu cố tỷ tỷ, không cho cô bị bất kỳ kẻ nào khi dễ.

Nhưng sau khi lớn lên...

Hắn vẫn vô dụng như vậy!

"Không ủy khuất!" Đường Hoan gắt gao nắm chặt tay Nam An, tay hắn vốn luôn yếu ớt, thế nên ngạnh sinh sinh bị nắm chặt thành một vòng xanh tím "Tiểu An, em nghe chị nói, tỷ tỷ không ủy khuất!"