Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 113: Đều giải quyết đi.

Nhà sản xuất của《 "Vui Mừng Tiêu Dao Du" 》trước hết tìm Hoàng Phủ Tử Y kháng nghị, bởi vì người sản xuất tiết mục này chính là người của Sở Hoàng Giải Trí, cũng có thể nói là người một nhà,tương đối quen thuộc với Hoàng Phủ Tử Y, cho nên nội dung nói chuyện cũng rất tùy ý, chính là nói Hoàng Phủ Tử Y không nên nặng bên này nhẹ bên kia, cũng nên tuyên truyền cho 《 "Vui Mừng Tiêu Dao Du" 》 , đến cùng thì trong 《 "Vui Mừng Tiêu Dao Du" 》có không ít tiền đầu tư của Sở Hoàng Giải Trí, nếu ratings giảm xuống, chính là sẽ ảnh hưởng đến sự đầu tư của các nhà quảng cáo. (?)

Hoàng Phủ Tử Y nghĩ thử, liền đồng ý với thỉnh cầu của nhà làm phim, đăng lại trên Weibo của mình bài Ưeibo của《 "Vui Mừng Tiêu Dao Du" 》 mới đăng, đó là một bài đăng có @Hoàng Phủ Tử Y, nội dung chính là khóc lóc kể lể nhóm Tiểu Cửu Cửu có mới nới cũ, hy vọng Hoàng Phủ Tử Y quản giáo lại thật tốt, mà lời đáp lại của Hoàng Phủ Tử Y cũng rất thú vị.

“Nhóm Tiểu Cửu Cửu sẽ không thèm tra (xấu xa) như vậy đâu, đây nhất định là @"Vui Mừng Tiêu Dao Du": Tiểu Cửu Cửu có mới nới cũ, quỳ mong bệ hạ chủ trì công đạo!”

Weibo này vừa đăng lên, nhóm Tiểu Cửu Cửu tức khắc cười, một đám vui sướиɠ đáp lại.

“Chúng tôi như thế nào không phải tra, mà là chung thuỷ chuyên nhất, ở đâu có bệ hạ, ở đó liền có chúng tôi, nể mặt mũi bệ hạ, chúng ta liền miễn cưỡng xem một chút vậy, miễn cho bệ hạ khó xử!”

“Lớn mật! Vậy mà cũng dám bôi nhọ bổn Tiểu Cửu Cửu, thế thì bổn Tiểu Cửu Cửu phải đi xem, ngươi rốt cuộc có bản lĩnh gì!”

“Nếu đã quỳ dưới chân bệ hạ, chúng ta nhất định là người cùng đạo, tôi nhất định sẽ đi cổ động @"Vui Mừng Tiêu Dao Du" cho ngươi!”

“Nhóm Tiểu Cửu Cửu đều là những đứa tẻ tốt rất kiên trinh, bệ hạ mới là cặn bã, chân đạp vài chiếc thuyền, làm cho Tiểu Cửu Cửu bọn tôi rối rắm!”

“Giống như lầu trên, Tiểu Cửu Cửu không tra, tra chính là bệ hạ!”

“Tra chính là bệ hạ 1!”

“Tra chính là bệ hạ +10086!”

Được rồi, Hoàng Phủ Tử Y cảm thán một câu, cuối cùng người nằm cũng trúng đạn vậy mà lại biến thành chính mình, phía dưới đều là một câu “Tra chính là bệ hạ”, khoé miệng Hoàng Phủ Tử Y khóe miệng giật giật, nhịn không được lại đăng lại Weibo này của chính mình, nói: “Các ngươi là một đám loạn thần tặc tử, thật nên kéo đi ra ngoài chém toàn bộ!”

Trong lúc nhất thời, dưới Weibo của Hoàng Phủ Tử Y nhanh chóng biến thành một phim trường, các loại ngôn luận hài hước, làm người qua đường trong lúc vô ý đi ngang qua, đều không nhịn được cười ha ha, hơn nữa sôi nổi mỉm cười nói, vì không khí vui sướиɠ lại thô bỉ này, bọn họ cũng muốn từ người qua đường trở thành fan nha.

Mà lúc này, về việc《 Chỉ số thông minh tới làm khách 》 Linh Đang nhằm vào Hoàng Phủ Tử Y, An Tuệ cũng điều tra được rồi một ít tin tức, lập tức báo cáo cho Hoàng Phủ Tử Y biết: “Hẳn là đài truyền hình Vương Đạo, người này có một em gái gả cho đệ tử chi thứ của Đậu gia, chuyện này phỏng chừng vẫn là có liên quan tới Đậu Vũ Loan.”

“Tôi cho rằng Sở tiên sinh sẽ thu phục vị Đậu tiểu thư kia.” Hoàng Phủ Tử Y nhướng mày, ngữ khí có chút đạm mạc, lại làm cho An Tuệ cảm thấy lạnh buốt, không tự chủ được nghĩ, đây không phải là Tử Y đang ghen tị chứ?

“Tôi nói chuyện này với An đặc trợ (trợ lý đặc biệt), Sở thiếu chắc rất nhanh sẽ cho hồi đáp cho em.” Rốt cuộc thì nhân mạch của An Tuệ cũng là hữu hạn, rất nhiều sự việc sâu xa điều tra không được, cũng chỉ có thể để An Trạch Thụy xử lý.

“Tốt thôi, em liền chờ anh ta trả lời.”

Câu trả lời của Sở Ngao Dư cũng không làm Hoàng Phủ Tử Y chờ lâu lắm, hơn nữa Sở Ngao Dư vô cùng có thành ý, tự mình tới đây, mà lúc này, Hoàng Phủ Tử Y còn đang ở đoàn làm phim đóng phim.

Sở Ngao Dư để trợ lý và vệ sĩ mang theo rất nhiều đồ ngọt tới thăm, phân phát cho mọi người xong, lại đem túi giữ nhiệt vẫn luôn ôm ở trên đùi đưa cho Hoàng Phủ Tử Y: “Canh thịt bò củ cải, còn nóng hổi, em uống chút đi.”

Canh vẫn thật ấm áp, dường như đã tính toán kỹ cả thời gian lái xe và khả năng giữ ấm của hộp, khi mở nắp ra chính là lúc độ ấm thích hợp nhất để uống. Hoàng Phủ Tử Y hít thử, liền một hơi uống sạch hơn phân nửa chén canh.

“Canh không tồi, cho em đôi đũa, em muốn ăn thịt." Hoàng Phủ Tử Y ăn canh xong còn chưa vừa lòng, nhìn bên trong có khối thịt, rất đúng lý hợp tình yêu cầu.

Sở Ngao Dư sửng sốt, tưởng nói này canh thịt này không thích ăn lắm, nhưng xem bộ dạng tham ăn kia của Tử Y, chỉ có thể dung túng cười cười, từ một cái hộp nhỏ bên cạnh lấy ra một cái cái muỗng, nói: “Không chuẩn bị đũa, em dùng muỗng đi.”

Hoàng Phủ Tử Y cũng không chê, cầm muỗng vớt thịt ăn, chính mình xong hai miếng, còn đút cho Sở Ngao Dư một miếng, mà Sở Ngao Dư rõ ràng không muốn ăn, nhưng khi nhìn vào khối thịt trước mặt, không chút do dự mở miệng ra, làm không ít thành viên đoàn làm phim ở nơi xa đều chú ý tới một màn này, đều đều có một loại cảm giác bị nhồi thức ăn.

Mà ngay sau khi hai người uống canh ăn thịt xong, nhϊếp ảnh gia riêng của Hoàng Phủ Tử Y, cầm camera lại đây hỏi: “Bà chủ, ảnh chụp cô cùng Sở tổng ăn cơm có thể đăng lên mạng không?”

“Đăng đi, P (photoshop?) đẹp chút.” Hoàng Phủ Tử Y vô cùng sảng khoái nói, kỳ thật cô rất thích nhìn vẻ mặt bị nhồi thức ăn của các fan.

Nhϊếp ảnh gia lại cười cười, phe phẩy đầu nói: “Ảnh chụp của cô với Sở tổng còn có chỗ nào cần P sao?! Ảnh gốc cũng đủ để trong nháy mắt hạ gục một đám người.”

Hoàng Phủ Tử Y suy nghĩ, sau đó thận trọng gật gật đầu, tán đồng nói: “Cũng được, vậy không cần P, bằng không bọn họ lại càng thêm ghen ghét.”

Những người nghe được lời này, kỳ thật rất muốn nói cho Hoàng Phủ Tử Y, vô luận Phay không P, chỉ cần lấy trình độ ngược cẩu này của cô cùng Sở Ngao Dư, đều sẽ bị mọi người ghen ghét!

“Tử Y, cô ta đã bị cấm túc trong nhà, hơn nữa bảo đảm sẽ đưa ra nước ngoài trong thời gian ngắn nhất, anh cũng có phái người tới xem thử, cho nên em yên tâm, cô ta sẽ không lại đến quấy rầy em nữa, xin lỗi, luôn mang phiền toái đến cho em.” Ăn xong, Sở Ngao Dư cũng nói đến chính sự, trịnh trọng xin lỗi Hoàng Phủ Tử Y.

“Tuy rằng loại phiền toái này vì anh mà đến, nhưng trên thực tế xét đến cùng, em mới là nguyên nhân, cho nên anh không cần phải nói xin lỗi.” Phần lớn thời gian Hoàng Phủ Tử Y đều là một người vô cùng hiểu lý lẽ, cho nên loại việc bị tình địch tìm phiền toái này, xét đến cùng vẫn là vì nguyên nhân là cô, nếu không phải nàng muốn kết giao với Sở Ngao Dư, cũng sẽ không có rất nhiều sự việc sau này.

Sở Ngao Dư lập tức liền hiểu ý Hoàng Phủ Tử Y, lắc đầu nói: "Việc này không giống nhau, tóm lại là vấn đề của anh, về sau anh nhất định sẽ chú ý.”

Thông qua chuyện này, Sở Ngao Dư cũng hấp thụ giáo huấn, về sau nhất định sẽ đặc biệt chú ý tới bạn bè và kẻ địch của mình, sẽ không để những người đó vì mối quan hệ với mình mà mang đến phiền toái gì cho Hoàng Phủ Tử Y.

Hoàng Phủ Tử Y không lại rối rắm ở vấn đề này nữa, mà đột nhiên nghĩ tới một vấn đề khác, đổi chủ đề nói: “Chuyện này xong rồi, anh có thể giúp em mấy việc được không?”

“Được, em nói đi.” Đừng nói mấy cái, mấy chục cái hay mấy trăm cái, anh cũng nguyện ý.

“Em họ của em Vân Phiêu Phiêu, nam nghệ sĩ Mã Bỉnh Thừa, nữ nghệ sĩ Lư Á Viện, anh nếu có thời gian thì giải quyết bọn họ đi, không làm gì cả, chỉ cần không để em gặp lại bọn họ là đủ rồi.” Hoàng Phủ Tử Y vốn muốn tự mình báo thù, chỉ là bây giờ cô đan vội vàng đóng phim kiếm nhân khí, căn bản là không nghĩ tới phản ứng của mấy tiểu tiện nhân hại chết chính mình kiếp trước kia, cho nên vẫn là nên giao cho Sở Ngao Dư giải quyết đi, để anh có một số việc làm, cũng sẽ không suy nghĩ linh tinh.

……

------ lời nói ngoài lề ------

Bệ hạ: Trời lạnh rồi (?), khiến cho kẻ thù đều biến mất đi!

Sở trung khuyển: Gâu gâu gâu, được thôi!