Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 765: Tịch, em mang thai rồi ! (18 )

Anh tùy ý ở trong thân thể cô rong ruổi.

Đến sau cùng, cô bời vì đau đớn, sắc môi đều trở thành tái nhợt, lúc này anh mới hoà hoãn giảm tốc độ lại, cúi đầu xuống, hôn lấy bờ môi cô.

Nước mắt cô, không nhịn được rơi xuống.

Đính vào khóe môi của anh.

Anh nhắm mắt lại, dán môi của cô, nửa ngày, mới thở dài một hơi nhỏ không nghe thấy, vươn tay, chậm rãi ôm cô vào trong lòng, thấp giọng hỏi: "Sủng Nhi... . . . Đáp ứng anh... . . . Đừng bán Hàn Như Y đi? Anh sẽ yêu em thật tốt... . . . Thương em thật tốt, vô bất kể anh tốt với cô ấy như thế nào, cũng chỉ là trách nhiệm... . . . Anh không muốn mất đi em, em cũng không muốn mất đi anh, chúng ta ở cùng một chỗ thật tốt, đừng bán cô ấy đi, có được hay không?"

Dịu dàng trong mắt anh, là vì cùng cô bàn điều kiện sao?

Cô nhắm mắt lại, đè ép chua xót trong lòng, đột nhiên cảm giác bọn họ thân mật như vậy có chút buồn nôn.

Thì ra, anh mở cửa phòng ra, mang cô vào, không là bời vì yêu cô không cách nào kiềm chế, mà chính là vì Hàn Như Y... . . .

Bạc Sủng Nhi nghiêng đầu sang chỗ khác, tránh qua, tránh né nụ hôn của anh, cô không có lên tiếng, trong mắt lại chuyển băng lãnh.

Tịch Giản Cận say có chút choáng, nằm ở bên tai cô, lẩm bẩm nói qua: "Biết em bị ủy khuất, biết em từ nhỏ ưa thích chiếm đồ, không cùng người khác chia sẻ, thế nhưng anh đối với Hàn Như Y nửa điểm yêu cũng không có... . . . Cô ấy làm chuyện gì, nói cái gì, để em tức giận như thế? Em nói cho anh biết... . . . Chúng ta cùng nhau đối mặt, giải quyết cùng một chỗ? Có được hay không?"

"Đừng như vậy, đừng bán cô ấy đi, em như vậy, để cho anh thật sự khó khăn, để cho anh thật ... . . . Rất khó làm người... . . . Thậm chí về sau chết, anh đều không biết, đối mặt như thế nào... . . . với Đội trưởng... . . ."

Anh là thật sự khó khăn.

Cục diện như thế, để anh bị dày vò.

Anh muốn biết, đến cùng chuyện gì xảy ra, mới khiến cho cô tùy ý bán Hàn Như Y đi!

Có mấy lời, lúc thanh tỉnh, mang theo nồng đậm cốt khí, nói không ra, sau say rượu, phòng bị không còn, lại cũng không thể kiềm chế mà phun ra.

"Anh không muốn để cho em hiến tủy... . . . Đừng đi được không? Anh sẽ tìm được tủy cứu Tiểu Bảo ... . . . Kỳ thật anh đã sớm biết tủy của em hợp với Tiểu Bảo, là anh không cho ... . . . Chúng ta không nên cùng Hàn Như Y đàm về điều kiện, chúng ta cũng không hiến tủy!"