Edit: Nếp cẩm
Beta: Mol
Úy Trì Hoạch cẩn thận tắm rửa sạch sẽ cho cô gái bị làm cả người mềm mại vô lực, rồi sau đó bế cô lên, đem hai chân cô gái gắt gao kẹp vòng eo mình, ôm mông nhỏ, đi ra phòng tắm.
Người đàn ông ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm cô gái trong ngực, thanh thuỷ xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức*.
Câu thơ nổi tiếng của Lý Bạch cũng như là một tuyên ngôn sáng tác của ông (Tạm dịch: Nước trong lộ hoa sen, thiên nhiên không cần phải bài trí, gia công).
Tóc cô gái đen nhánh còn ướt, mặt trái xoan tinh xảo, đỏ ửng sau cao trào, hơi thở hồn nhiên như dụ dỗ người ta phạm tội, môi hồng nhạt hơi hơi mở ra mềm mại, mê mang mà lại mị hoặc nhân tâm.
Khóe miệng người đàn ông hơi hơi cong lên, trong mắt tràn ngập sủng nịch.
Lục Lạc, anh rất thích em.
Úy Trì Hoạch trầm giọng.
"Có phải đói rồi hay không ?"
Úy Trì Hoạch thấp giọng hỏi.
"Vâng.. Đói bụng.. Người xấu lưu manh.."
Cô gái mềm mại vô lực trả lời.
"Chồng đưa em đi xuống ăn cơm, cho tiểu dâʍ đãиɠ em ăn no có được không?"
Úy Trì Hoạch cúi đầu nhìn cô gái mềm mại trong lòng ngực .
Anh cũng không có phát hiện, mình từ một người đạm mạc ít nói, biến thành một chàng trai sẽ dỗ dành cô gái trong ngực.
Nếu người trong biệt thự thấy cảnh này, chắc là cằm rớt hết xuống.
Cẩn thận mặc cho cô cái áo sơ mi trắng của mình, áo sơmi to rộng thon dài, vừa vặn chỉ che được mông nhỏ, lộ ra đôi chân thẳng tắp thon dài, ngón chân nhỏ xinh tròn trịa đáng yêu.
Cô gái không mặc nội y, ngực to đẫy đà cho dù mặc áo sơ mi nam to rộng nhưng đường cong vẫn cứ rõ ràng hơi hơi lồi lên, xinh đẹp tuyệt trần, gợi cảm quyến rũ đến hết thuốc chữa.
Đầṳ ѵú nho nhỏ sưng đỏ sung huyết trải qua tình ái mãnh liệt, đầṳ ѵú cứng rắn thẳng tắp lộ ra ngoài áo sơ mi.
Áo sơmi không cài ba nút áo, anh chỉ cần vừa cúi đầu là có thể thấy bộ ngực cao ngất sóng gió mãnh liệt.
Tóc cô gái còn chưa khô, nước nhỏ giọt thấm ướt áo sơmi, chảy tới trên ngực lớn trắng như tuyết, áo sơmi lộ ra hình dáng bộ ngực tròn trịa của cô, đầṳ ѵú cũng hơi hơi nhô lên, thật là tươi đẹp ướŧ áŧ.
Nhìn cô gái mặc áo sơmi của mình bộ dáng thiên kiều bá mị, gợi cảm mê người người, vυ' no đủ tròn trịa còn vương hơi nước, đôi mắt Úy Trì Hoạch tối lại, cúi đầu cách áo sơ mi hung mãnh ngậm lấy đầṳ ѵú, dùng hàm răng gặm cắn liếʍ mυ'ŧ, gắt gao ngậm lấy đầṳ ѵú, đầu lưỡi mυ'ŧ vào liếʍ láp, càng liếʍ càng ướt.
"Tao vυ' thật lớn, đều bị tóc làm ướt.."
Vừa mới cho cô mặc xong quần áo, anh đã muốn mạnh mẽ xé rách áo sơmi này, sau đó dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào làm chết cô!
"Đừng.. Úy Trì Hoạch! Đừng hút! Buông tôi ra.."
Cô gái mềm mại đẩy đầu người đàn ông ra.
"Qυầи ɭóŧ đâu? Tôi muốn mặc qυầи ɭóŧ."
Cô nâng lên mắt đẹp cẩn thận hỏi.
"Hiện tại không có qυầи ɭóŧ. Nhưng mà anh thích bộ dáng em không mặc qυầи ɭóŧ hơn, lúc nào cũng có thể thao em, tao huyệt nếu lại chảy nước chồng liền dùng đại côn ŧᏂịŧ lấp kín cho em, vừa ăn cơm vừa thao tiểu nhục huyệt, có được không?"
"Lưu manh!!! Biếи ŧɦái!!"
Cô gái kêu to như kinh ngạc lại như hưởng thụ, sau khi nghe người đàn ông nói vậy tiểu huyệt đã ướt một mảng lớn.
Úy Trì Hoạch bế cô gái lên, vòng hai chân thon dài qua eo mình, kẹp chặt, bàn tay thon dài giữ lấy mông nhỏ mượt mà đang không mặc qυầи ɭóŧ dùng sức sức áp sát vô cơ bụng cứng rắn, đi bước một ra khỏi phòng.
Chỉ cần có anh ở đây cô sẽ không cần đi đường.
"Tao huyệt em đều bị anh làm vừa hồng vừa sưng, không mặc thì tốt hơn. Chồng mang em xuống lầu ăn cơm, hiện tại rạng sáng , dưới lầu không có ai ngoài quản gia, không cần sợ bị nhìn thấy, ngoan."
Bàn tay người đàn ông vỗ vỗ mông cô gái, theo mông mượt mà bóng loáng đi xuống sờ một chút, sờ đến âm huyệt.
"Sao lại chảy nhiều nước như vậy?"
Tác giả nói:
Tiểu Hoạch nhà tôi không được gì ngoài cái chiều vợ~