Manh Sư Tại Thượng: Nghịch Đồ Đừng Xằng Bậy

Chương 65

Edit: Sênh Mai

"Không nghĩ là ngươi vẫn còn sống."

Đây là câu Dạ Bách Xuyên mở miệng nói đầu tiên, ông ta mặc dù thân là gia gia Dạ Trầm Uyên, nhưng đã có hơn hai trăm tuổi, chấp chưởng nhiều năm, trên người kèm theo uy áp, ánh mắt hết sức phức tạp nhìn chằm chằm Dạ Trầm Uyên, nhưng duy nhất không đổi, vẫn là sự chán ghét.

Dạ Trầm Uyên đối với Dạ Bách Xuyên cũng không có bất cứ hảo cảm nào, hắn nói ngay vào điểm chính, "Ta đến đây chỉ là muốn biết mẫu thân ta hiện tại đang nơi nào."

Một bên Dạ Lỗi nghe xong, vội vàng thấp giọng nói nhỏ bên tai Dạ Bách Xuyên.

"Phụ thân đại nhân, tiểu tử này hôm nay là Tam phẩm luyện đan sư! Một nô ɭệ tốt như vậy, nhất định không thể để cho hắn chạy thoát!"

Dạ Bách Xuyên nghe vậy, trong mắt tinh quang chợt lóe.

Khi còn nhỏ chịu đủ loại khi dễ, tất cả mọi người Dạ gia biết tình thân cùng Dạ Trầm Uyên là không có ích lợi gì, bởi vì Dạ Trầm Uyên khẳng định hận thấu xương Dạ gia, nhưng một luyện đan sư thiên tư vô hạn đặt trước mắt như vậy, bọn họ sao có thể buông tay?

Cho nên trước tiên, Dạ Bách Xuyên cùng Dạ Lỗi cùng suy nghĩ, đó chính là bắt Dạ Trầm Uyên nhốt lại, buộc hắn luyện đan cho gia tộc!

Dạ Bách Xuyên lạnh lùng cười nói, "Muốn biết mẫu thân ngươi nơi nào, có thể! Ngươi luyện cho gia tộc một vạn viên Tam phẩm linh đan, lão phu sẽ nói cho ngươi biết!"

Lời nói Dạ Bách Xuyên làm người Dạ gia đứng phía sau đều hít một hơi khí lạnh, một vạn viên Tam phẩm linh đan? Bọn họ Dạ gia trên dưới cộng lại, nhiều nhất cũng chỉ có hơn một trăm viên Tam phẩm đan dược? Một vạn! Đại trưởng lão thật sự muốn ư! O_O

Cố Thanh Kha nghe xong tức đỏ mặt, "Thật là vô sỉ!"

Lệ Lão cũng bị Dạ Bách Xuyên chọc tức, "Một vạn viên? Hắn nghĩ Tam phẩm đan là bắp cải ngoài chợ chắc? Chỉ sợ quốc khố mấy tiểu quốc xung quanh cộng lại cũng không có đủ một vạn viên đi? Còn nữa, lúc trước bọn hắn đối xử với ngươi như vậy, bây giờ còn muốn ngươi luyện đan cho bọn hắn? Nằm mơ cũng không có đâu! Thà cho chó ăn cũng không cho bọn họ!"

Dạ Trầm Uyên cười lạnh lắc đầu, "Đại trưởng lão lời nói thật biết điều."

Hắn mở từ trong lòng bàn tay cầm ra một lọ thuốc màu xanh nhạt.

"Ta chỗ này có mười viên Trúc Cơ đan, Tam phẩm đan dược cao nhất, nếu ai nói cho ta biết mẫu thân ta ở đâu, ta sẽ cho người đó."

Hắn nói xong, người Dạ gia đứng phía sau Dạ Bách Xuyên đều lộ ra biểu tình thèm nhỏ dãi, Trúc Cơ đan là thứ tốt! Có nó, Luyện Khí đại viên mãn có thể lập tức tăng lên Trúc Cơ! Hơn nữa chỉ cần một câu nói thôi.

Người trong gia tộc bắt đầu rục rịch, sao Dạ Bách Xuyên không cảm nhận được? Nếu không phải do ông ta dùng uy áp đè nặng, chỉ sợ những người khác của Dạ gia nhất định gấp gáp giao dịch cùng Dạ Trầm Uyên, thật sự là một đám thành sự không đủ, bại sự có thừa!

Dạ Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, "Như thế nào, không chịu? Gia tộc sinh ngươi nuôi ngươi, ngươi bây giờ trở thành luyện đan sư, ngay cả một chút đan dược cũng luyến tiếc luyện chế giúp đỡ gia tộc, như thế bất trung bất hiếu, vong ân bội nghĩa, lão phu ta sẽ thay mặt cha mẹ ngươi giáo huấn!"

Dứt lời, Dạ Bách Xuyên đột nhiên ra tay, hướng Dạ Trầm Uyên bắt lại đây!

Dạ Trầm Uyên lui về phía sau một bước, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ màu đen, linh quang chợt lóe, hắn niết chủy thủ, khuôn mặt không sợ hãi chút nào bình tĩnh nghênh đón.

Thấy Dạ Trầm Uyên cũng dám cùng Đại trưởng lão giao thủ, tất cả mọi người đều cảm thấy hắn đến tìm chết, lại cảm thấy hắn thật là lợi hại.

Chung quy Dạ Trầm Uyên mới mười lăm tuổi, nhưng hắn không chỉ là Tam phẩm luyện đan sư, còn có sức mạnh chiến đấu như vậy, nếu sớm biết Dạ Trầm Uyên có tiền đồ như thế này, khi hắn còn nhỏ bọn họ đã không chèn hắn, để bây giờ tổn thất một thiên tài.

Một chiêu bắt không được, Dạ Bách Xuyên đối với thực lực Dạ Trầm Uyên cũng biết chút ít, "Không nghĩ đến, ngươi thế nhưng Trúc Cơ!"

Hơn nữa tương đối vượt xa Trúc Cơ bình thường mạnh hơn nhiều. Nếu không, chỉ bằng tu vi ông ta cao hơn Dạ Trầm Uyên hai đại cảnh giới, không có khả năng một kích cũng không trúng? Thật sự là kỳ quái!

Dạ Trầm Uyên không nói gì, hắn hôm nay tới, không thể không có dự định tính toán, nếu không việc gì ngay từ đầu liền biểu lộ ra thân phận chính mình là luyện đan sư, những ân oán năm đó, hôm nay dùng thực lực để giải quyết đi!

Trong vòng thời gian cực ngắn, linh quang liên tiếp không ngừng lóe ra, hai người giao thủ vài hiệp, thế nhưng trong lúc nhất thời không thể phân thắng bại.

Người Dạ gia ở đây còn tưởng rằng, có Đại trưởng lão ra tay, trong một khắc Dạ Trầm Uyên sẽ bó tay chịu trói, kết quả thực lực Dạ Trầm Uyên lại một lần nữa nằm ngoài dự đoán bọn họ.

Hắn không chỉ có tốc độ Kim Đan Kỳ, còn có thần thức Kim Đan Kỳ, đáng sợ hơn là, trên người Dạ Trầm Uyên có pháp bảo Kỳ Đa! Dạ Bách Xuyên vài lần đánh tới, đều bị pháp bảo ngăn cản!

"Thế nhưng là pháp bảo tiên bậc!"

Trong thân thể Dạ Bách Xuyên có thể cảm nhận được áp lực, nguyên bản ông ta cũng hiểu được, mình có thể dễ dàng hàng phục Dạ Trầm Uyên, còn cảm thấy Dạ Trầm Uyên là chính mình chịu chết, thì ra hắn có pháp khí, ông ta mới thấy mình đã quá tự tin rồi!

Dạ Trầm Uyên này rốt cuộc có bao nhiêu cơ duyên? Hắn mới có thể chống đỡ vượt cấp khiêu chiến?!

Trong mắt Dạ Bách Xuyên chợt loé lên sát ý, Dạ Trầm Uyên càng lợi hại, ông ta lại càng muốn gϊếŧ hắn, nếu Dạ Trầm Uyên chỉ là Trúc Cơ bình thường, còn có thể lưu hắn lại một mạng, nhưng hiện tại, Dạ Trầm Uyên nhất định phải chết!

Nghĩ như vậy, Dạ Bách Xuyên cũng không hề nương tay, một bên Dạ Lỗi thấy vậy, vội vàng hô, "Phụ thân, không cần gϊếŧ hắn, bắt sống là được!"

Nhưng vô dụng, Dạ Bách Xuyên đột nhiên lui về phía sau một bước, hai chân cắm vào thanh thạch bản trung, hét lớn một tiếng.

Nguyên Thanh Ba!"

Nguyên Thanh Ba là một trong những võ học tuyệt kỹ của Dạ gia, có thể dùng sóng âm đả thương thần thức đối phương!

Mà Dạ Trầm Uyên hai mắt híp lại, "Chính là lúc này!"

Lệ Lão cười lạnh một tiếng, "Xem ta đây!"

Vô hình ngưng thần châm đột nhiên đâm về phía Dạ Bách Xuyên, mà Dạ Trầm Uyên nghênh diện đối kháng công kích sóng âm của đối phương, thân thể lại như một thuyền con bình thường, lao nhanh về phía Dạ Bách Xuyên xẹt qua!

Cuối cùng, lúc công kích sóng âm vừa hạ xuống, Dạ Trầm Uyên phun ra một búng máu, Dạ Bách Xuyên thấy hắn tới gần, thân thủ liền bóp chặt cổ của hắn, nhưng ở phía sau Lệ Lão dùng ngưng thần châm công kích!

Dạ Bách Xuyên kêu thảm một tiếng, hai tay ôm đầu, mà Dạ Trầm Uyên nắm chặt cơ hội, sử dụng chủy thủ, hung hăng cắm ngay ngực Dạ Bách Xuyên!

"Đại trưởng lão!"

"Phụ thân!"

Bên ngoài tiếng kinh hô không ngừng, nhưng bởi vì phạm vi công kích Nguyên Thanh Ba quá rộng, tất cả mọi người không dám tiến lên, chỉ có thể nhìn Dạ Bách Xuyên bị chủy thủ đâm trúng!

Dạ Bách Xuyên đau đớn, đánh Dạ Trầm Uyên một chưởng! Sau đó chính mình lui về phía sau mấy bước, vội vàng nhét đan dược vào miệng, ức chế miệng vết thương xuất huyết.

Một chưởng đó ông ta dùng mười phần lực, dù cho có pháp bảo tiên bậc ngăn cản, Dạ Trầm Uyên cũng bị trọng thương, nhưng ngay lúc này, hắn cười quỷ dị.

"Bạo."

Hắn chỉ nói một chữ, Dạ Bách Xuyên lại hoảng sợ phát hiện trên người mình lại có thêm một trương linh bạo phù! Nó được ẩn thân phù che dấu, chỉ có trong chớp nhoáng nổ tung này mới có thể bị người khác phát hiện!

Chỉ nghe "Rầm" một tiếng vang thật lớn, toàn bộ sân bị nổ chấn động! Khắp nơi đều là cát bay đá chạy, bụi tung bay, mà Dạ Bách Xuyên thân hãm trong hố không thấy bóng dáng.

Dạ Lỗi khó tin quỳ trên mặt đất, phụ thân đại nhân... Sẽ không, sẽ không cứ như vậy chết chứ? Người là Kim Đan cường giả a!