Tổng Tài Không Lương Thiện

Chương 30:[H] Call me daddy .

Hắn nhanh chóng thoát ly hết đống quần áo vướng víu trên người cả hai . Khuôn mặt Chí Mẫn bắt đầu đỏ phừng lên , dễ thương quá đi . Hắn cúi xuống , ngậm lấy đôi môi mà hắn thương nhớ bấy lâu nay , ngấu nghiến liếʍ mυ'ŧ cho đến khi nó sưng đỏ vẫn không chịu buông . Chiếc lưỡi gai tách đôi môi của cậu ra tiến vào trong thăm giò khoang miệng ẩm ướt kia . Chiếc lưỡi nhỏ xinh của Chí Mẫn cứ lóng ngóng không biết để đâu , liền bị lưỡi của hắn quấn trọn lấy mà trêu đùa . Hắn cứ duy trì thế mãi cho đến khi Chí Mẫn cào vào lưng hắn và dãy dụa .

- Chí Mẫn ... Chí Mẫn khó thở ...

- A , xin lỗi anh vô ý quá .

Hắn ôn nhu mỉm cười với cậu . Chí Mẫn ngây thơ hỏi hắn .

- Như vậy là Chí Mẫn có em bé rồi phải không ?

- Chưa được chưa được , phải đợi một lát nữa đã .

Nói xong , hắn cúi xuống liếʍ láp vành tai nhạy cảm của cậu rồi cắи ʍút̼ chiếc cổ để lại nhiều dấu đỏ ám muội . Mùi hương thơm tho quen thuộc quấn lấy cánh mũi của hắn , hắn di chuyển ngậm lấy nhũ hoa màu phiếm hồng được làn ra trắng nõn tôn lên rõ rệt của cậu , bên kia lại dùng tay mà trêu đùa . Chí Mẫn bị nhột , cậu luồn tay vào tóc hắn giật ra , cười khúc khích .

- Ahahaha...hahaha ... nhột như vậy sẽ có được em bé sao ?

Hắn không trả lời , chỉ cúi xuống và tiếp tục làm công việc của mình . Chí Mẫn đang rất mong chờ em bé nên cũng không hỏi nữa , cậu vân vê mái tóc của hắn mà chịu đựng . Hắn cứ trêu đùa hai đầu nhũ mãi rồi le lưỡi liếʍ dọc xuống mạng sườn , Chí Mẫn nhột quá liền lắm chặt ga giường, ưỡn người lên , đặc biệt giống tự đem thân thể dâng hiến cho người kia . Miệng không kịp nuốt dịch tiết ra nên tràn ra khóe miệng , Chí Mẫn kêu lên .

- Ư... hưʍ... nhột... anh... Chí Mẫn ...

Cậu thở hồng hộc , hắn ngẩng đầu lên nhìn bộ dạng da^ʍ mĩ phơi bày trước mặt , không thể nào chậm trễ được nữa , hắn phải đẩy nhanh tiến độ lên thôi . Hắn kéo hai tay cậu lên cao quá đầu , miệng ngậm lấy phần hạ thân xinh xắn của Chí Mẫn .

- A-nh... anh... bẩn lắm .

Điền Chính Quốc ân cần âu yếm hạ thân của Chí Mẫn , tay vẫn giữ chặt đôi tay của Chí Mẫn đang định vùng ra . Chí Mẫn dùng hai chân quắp lấy người hắn van xin .

- Bẩn ... bẩn lắm... Chí Mẫn sẽ tiểu mất ... anh buông ra ...

Chí Mẫn cuống cuồng giục dã hắn , nhưng hắn không quan tâm . Bỗng dưng một luồng kɧoáı ©ảʍ xộc lên đại não của Chí Mẫn , cậu ủy khuất cuộm gang bàn chân lại ,chẳng hiểu sau đùi non không tự chủ mà dạng rộng ra để hắn dễ dàng làm loạn.

- Ahgrrr... C-hí Mẫn ... sẽ ,sẽ tiểu mất , ô... buông .

Chí Mẫn càng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ , hắn liếʍ lộng càng nhanh hơn . Con rắn trong khoang miệng hắn quấn lấy vật nhỏ bé ra sức khi dễ , chủ nhân của vật nhỏ lại ra sức chống cự , cuối cùng không chịu nổi nữa mà phóng thích ra ngoài.

- Hu oa , Chí Mẫn đã nói là Chí Mẫn mắc tiểu mà !

Chí Mẫn vừa nói vừa nghều ngào khóc , cậu giận dỗi úp mặt xuống gối , không thèm nói chuyện với hắn nữa . Hắn lật người cậu lại , cậu dùng tay che đi khuôn mặt đã đẫm nước .

- Thôi nào , Chí Mẫn có biết không , nếu không làm thế em bé sẽ không ra được !

Chí Mẫn nghe đến em bé , cậu thôi ấm ức , bỏ hai tay ra rồi thắc mắc .

- Như , như vậy , em bé ...

- Đúng ! Vậy nên Chí Mẫn phải nằm ngoan nhé , sắp có em bé rồi .

Hắn cúi xuống hôn lên những giọt nước mẳt còn đọng trên khóe mi cậu . Chí Mẫn ngừng khóc , giục giã hắn tiếp tục công việc mà vẫn không hề biết chuyện gì sắp xảy ra với mình . Điền Chính Quốc vô cùng hài lòng , Hắn đưa ngón tay thon dài lên miệng của Chí Mẫn .

- Mυ'ŧ nó !

Chí Mẫn ngoan ngoãn nghe theo , há miệng nhỏ xinh đẹp mυ'ŧ lấy ngón tay kia . Đợi Chí Mẫn đã liếʍ ướt rồi , hắn đem ra ngoài , xoa xoa khuôn mặt của cậu .

- Giỏi lắm !

Hắn lấy chiếc gối trên đầu giường kê vào hông cho Chí Mẫn , đem đôi thân thon gọn gác lên vai mình rồi mang dịch vị ban nãy của cậu dùng tay tiến vào . Chí Mẫn bị vật lạ xâm chiếm , lập tức kêu lên .

- A a a... đ-đau , đau quá ...

Điền Chính Quốc chấn an cậu một chút , lại tiếp tục dùng tay lộng bên trong . Chí Mẫn lần nữa nắm chặt ga giường , chỉ có ba ngón tay thôi , cậu sẽ cố gắng chịu vì em bé của mình . Dần dần khi đã quen với việc đó , nỗi đau ấy biến thành kɧoáı ©ảʍ , Chí Mẫn thoải mái vô cùng .

- A-anh ... cảm giác ... Chí Mẫn , Chí Mẫn thoải mái ... muốn , muốn nữa a ~

- Hửm , Chí Mẫn muốn gì cơ ?

Hắn tiến sâu vào chút nữa , liền động trúng điểm mẫn cảm bên trong hậu huyệt , Chí Mẫn ưỡn người lên , miệng nhỏ phía dưới co rút liên tục , miệng nhỏ bên trên rê rỉ dâʍ đãиɠ .

- Aghrrrr ... ưʍ... sướиɠ ... sướиɠ lắm ... Chí Mẫn muốn ... muốn anh làm ... em bé .

- Nếu Chí Mẫn đã thích như vậy , anh không khách khí đâu nhé !

Hắn nói rồi rút tay ra , khuôn mặt của Chí Mẫn vô cùng luyến tiếc . Hạ thân của hắn đã sớm căng cứng như sắp nổ tung đến nơi , nổi lên đầy những gân là gân , không khác gì một con thú đói lâu ngày cả . Hắn vẫn không biết dịu dàng chút nào , bao nhiêu lần rồi vẫn luôn dùng một nhịp để tiến vào làm hậu huyệt của Chí Mẫn như bị xé toạc làm đôi .

- AAAAAAAAAAAAAAA... không ... không cần nữa ... Chí Mẫn không muốn em bé nữa ... đau lắm ... anh buông ra huhu ...

Hắn dừng lại không luân động , hậu huyệt của cậu sợ hãi cắn chặt lấy hạ thân hắn . Hắn giữ chặt thân thể của Chí Mẫn đang cố gắng thoát ra .

- Chí Mẫn nghe anh nói đã .Thả lỏng , thả lỏng ra nào , đừng xiết chặt như vậy sẽ rất đau đó .

- Không ... đau lắm ... không cần em bé nữa ...

- Nào , Chí Mẫn ngoan đi chứ , Chí Mẫn có thương anh không ?

- Huhu ...em có ... nhưng ...

- Thế thì Chí Mẫn phải nghe anh , nếu giờ anh rút ra , không những không sinh được em bé mà anh còn ... chết nữa !

- Thật ? - Mắt Chí Mẫn đã đỏ hoe , cậu thôi không dãy dụa để nghe hắn nói .

- Thật !

Hắn nói xong , lại nhẹ nhàng luân động , miệng không ngừng kêu Chí Mẫn phải thả lỏng ra . Chí Mẫn cuối cùng cũng chịu nghe lời , hai người phối hợp nhịp nhàng với nhau .Cự vật cuơng cứng nhồi nhét đầy bên trong hậu huyệt trật hẹp , hắn thực sự muốn điên cuồng trừu sáp cho đến khi sức cùng lực cạn mới thôi , nhưng như vậy Chí Mẫn sẽ đau , hắn không lỡ . Điền Chính Quốc như phát rồ vì cái cảm giác được Chí Mẫn bao bọc lấy , ấm nóng , chật chội lại vô cùng thoải mái . Hắn một chút lại một chút luân động theo giọng nói của cậu .

- Ưʍ... đừng , đừng vào sâu ... đừng vào sâu nữa ...

Chí Mẫn rêи ɾỉ càng lúc càng ngọt ngào khiến trong người hắn bốc hỏa phừng phừng , hắn không còn để ý đến lời cậu nói , cuống lên tìm đến điểm mẫn cảm của cậu , giúp cậu thoải mái để mình có thể sớm điêm cuồng luân động bên trong . Cúc huyệt dường như đã thích nghi được với dị vật , nay ra sức mà cắn nuốt lấy nhục bổng của hắn .

- Aghrrrr... aaaaa ... anh ... làm em bé ... làm em bé ...

Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ hết sức ma mị của Chí Mẫn , hắn biết rằng hắn đã đạt được mục đích rồi . Hắn thật muốn nhanh chóng đâm vào rút ra ngay lúc này , nhưng thấy biểu tình của Chí Mẫn đặc biệt thú vị , phải trêu đùa thêm chút nữa . Hắn rút dươиɠ ѵậŧ ra một chút , giả vờ không biết gì hỏi Chí Mẫn .

- Sao hả , Chí Mẫn muốn gì nào ? Ban nãy còn không muốn mà .

Chí Mẫn mất đi cảm giác thoải mái , dẩu mỏ nuối tiếc , đồng thời trách móc hắn .

- Anh ... anh không thương Chí Mẫn , anh không thương Chí Mẫn nữa rồi .

Hắn bật cười cúi xuống hôn lên mái tóc của cậu , bé con là đang muốn lắm rồi a . Phải mau giúp bé con ngay thôi , không thì thật tội lỗi , tội lỗi . Hắn buông đôi tay của bé con ra , lật úp người cậu cho cậu bám tay vào thành giường rồi như hắn mong muốn - điên cuồng vô cùng điên cuồng trừu sáp .

Mồ hôi của cả hai túa ra mỗi lúc một nhiều , nhỏ giọt xuống đệm . Chí Mẫn kêu mỗi lúc một lớn , miệng nhỏ xinh đẹp bị hắn dùng tay nghịch ngợm , chiếc lưỡi hư hỏng theo di chuyển của ngón tay quấn lấy , liếʍ mυ'ŧ như ăn một thứ gì đó rất ngon miệng .

- Ưʍ... nữa ... Chí Mẫn muốn nữa ... aghrrrrr... anh ....

- Tiểu dâʍ đãиɠ !

Hắn đánh vào mông cậu cho đến sưng đỏ , Chí Mẫn quay mặt lại nhăn nhó .

- Thay vì làm ... làm Chí Mẫn đau , hãy làm em sướиɠ đi .

Bỗng dưng đại não hắn ngưng hoạt động . Chí Mẫn vừa nói gì thế ? Làm em sướиɠ đi ? Chí Mẫn trong sáng ngay thơ của hắn vừa nói ra cái câu dâʍ đãиɠ gì thế này ? Ôi có lẽ Chí Mẫn đã bị hắn làm thành hư mất rồi . Nhưng mà như vậy cũng tốt , nếu Chí Mẫn đã thích thì hắn sẽ chiều .

Chiếc giường trở lên rung lắc rất mạnh , cơ thể Chí Mẫn càng lúc càng trở lên nhạy cảm , hắn dựa lưng vào thành giường , kéo cậu ngồi lên dươиɠ ѵậŧ của mình , dươиɠ ѵậŧ vừa dài vừa to ra sức nhồi nhét vào dường như đâm muốn đến bụng của cậu .

- A...daddy... daddy , a...a...a... làm chết ... làm chết em rồi ...

- Em vừa gọi là gì ?

- Ưm ... daddy , a... không ... không biết. ... tại sao ... lại , lại như thế .... daddy ...

- Hư hỏng , không cần dạy mà cũng tự biết ! Tiếp tục gọi !

Hắn liên tiếp vỗ vào mông cậu , lại liên tiếp xỏ xuyên . Dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra từ trong hậu huyệt ngày càng nhiều , ướŧ áŧ vô cùng . Hắn bắt Chí Mẫn phải tự mình chủ động , cặp mông tròn nẳn nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ , hai viên tinh hoàn dường như cũng được ấp ủ chung . Chí Mẫn bị hắn biến thành một con ""thú nhún"" , cậu mệt mỏi dựa vào vai hắn thở dốc . Điền Chính Quốc sắp đến đoạn cao trào , dù làm trong thời gian lâu như vậy nhưng sức khỏe vẫn dồi dào , hắn áp cậu xuống giường mà xỏ xuyên liên tục . Chí Mẫn cũng đang trong trường hợp tương tự , mà bé con vẫn chưa rõ , một mực van xin .

- Daddy...ô buông ... Chí Mẫn mắc tiểu ... huhu ... buông ra đi ...

Hắn đánh vào mông cậu cho đến khi nó sưng đỏ lên , Chí Mẫn nức nở cầu xin nhưng không thành. Điền Chính Quốc gầm lên một tiếng , sau đó liền phóng thích vào bên trào , tinh hoa tràn cả ra ngoài miệng huyệt . Chí Mẫn thấy phía trước mình bắn ra chất dịch trắng , cứ ngỡ là tè rầm , cậu khóc dống lên .

- Em đã bảo rồi ... huhu ... em mắc tè lắm mà ... anh hỗn đản ...

Chí Mẫn tiếp tục ôm mặt khóc , hắn nằm đè lên người cậu thủ thỉ vào tai dỗ dành .

- Thôi nào , Chí Mẫn sắp có em bé rồi đấy !

Chí Mẫn đã dỗi bõ hắn thật rồi , cậu đẩy đẩy người hắn ra .

- Không thèm , Chí Mẫn không chơi với anh nữa .

Điền Chính Quốc một mực ôm cậu , da thịt tiếp xúc mới nhau , loại cảm giác này đặc biệt thoải mái . Hắn không liên xỉ đem đôi tay vướng víu của cậu chèn sang hai bên rồi ấn xuống đôi môi cậu một nụ hôn . Chí Mẫn không cách nào kháng cự nổi , đành phải nằm im cho hắn cắи ʍút̼ đến sưng đỏ đôi môi mình lên . Xong rồi , Điền tổng tài ham hố du͙© vọиɠ tiếp tục xin xỏ .

- Chí Mẫn , mình làm thêm đứa nữa đi !

- Không , Chí Mẫn không cho anh đâu .

Chí Mẫn dùng chân khua khoắng loạn xạ , lần nữa không may đạp trúng nhục bổng đang rục rịch ngẩng đầu . Chí Mẫn hoảng hốt lép dãy dũa để chạy , nhưng xem ra vô ích rồi .

- Này là do em gây ra đấy sẽ , một đứa nữa , không lằng nhằng !

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ai đó cứu Chí Mẫn với !

Sau nhiều trận hoan ái kịch liệt , Chí Mẫn mệt quá đã ngất đi , chẳng hiểu sao hắn vẫn còn sức mà đem cục cưng của hắn đi tẩy rửa . Cũng không biết là hắn có làm gì cậu trong phòng tắm không , nhưng chắc là không , hắn là một người đàn ông tốt ! - Hắn luôn nghĩ thế . Và sau khi hắn bước ra khỏi cửa để chuẩn bị bữa sáng cho cục cưng , chẳng hiểu sao lại đùng đùng nổi giận bắt những con người ồn ào hắn bao nuôi xếp hàng và tra khảo , mắng mỏ họ .

Sáng sớm tinh mơ , Điền tổng đã thức dậy , thay vì cảm thấy mệt mỏi hắn lại cảm thấy rất khoan khoái , thoải mái vươn vai một cái , quay sang nhìn người thương còn say ngủ một cái , hôn nhẹ lên má một cái , không cưỡng nổi hôn lên môi một cái , tiếp tục bị cuốn hút vùi mặt vào ngực bé con hít hà vài trăm cái , sau đó mới chịu buông người ta ra rồi bước xuống giường . Hắn muốn chuẩn bị bữa sáng lãng mạn trên giường cho bé con . Lúc định mở cửa , thấy có cái gì kẹt ở dưới chân cửa . Hắn cúi xuống nhặt lên . Thiết bị dẫn âm ? Hắn tò mò rút cái đầu dẫn âm , sau đó mở cửa ra , thế là những con người ồn ào đổ rạp một loạt vào bên trong phòng . Mặt hắn đen như cái đít nồi , nhìn mấy con người đang ngái ngủ trên mặt đất một cách hung tợn .

- Mấy người , to gan lắm .

Sau một hồi đợi mấy mống tỉnh ngủ , ngoan ngoãn xếp hàng , cúi gằm mặt xuống , hắn chắp tay đằng sau , đi đi đi lại quanh hàng người y hệt như mama tổng quản . Hắn giơ chiếc dây ban nãy ra , gằn giọng .

- Thiên Trang , Thiên Ngân , Thiên Hương , Thiên Ngọc , Thiên Nguyệt , mau nói cho ta biết đây là cái gì ?

Đám người im thin thít , không ai dám trả lời hắn cả . Nói ra thì xấu hổ lắm , dù sao tất cả họ đều là nữ nhân mà . Hắn quát lên .

- Nói hay mất việc ?

- Dạ ... dạ ... -Thiên Hương lớn tuổi nhất hội lắp ba lắp bắp . - Hôm qua , ông chủ nói chuẩn bị phòng tân hôn , nên ...

- Nên mấy cô bày trò nghe lén tôi à ?

Các nữ nhân lại đồng loạt cúi đầu . Hắn thở dài mắng mỏ .

- Con gái con đứa , lớn rồi , thấy người ta ấy lại nhảy vào nghe trộm . Còn ra thể thống gì nữa ? Mấy cô đủ lông đủ cánh rồi không cần tôi bao nuôi nữa nên muốn làm loạn phải không ? Biết thế mấy năm trước không đem từ chỗ đó cứu về ...

- Nhưng , nhưng mà ông chủ , bọn em không nghe trộm hết đâu . Được có một xíu rồi ngủ quên hà , ông chủ làm cậu chủ đến tận sáng , chúng em đâu đủ sức mà thức khuya .

Cả đám nữ nhân tròn mắt làm bộ oan ức , Điền Chính Quốc nheo mắt lại , rút dép .

- Xòe tay ra , lớn mà không nghe lời là phải trị bằng gia pháp .

Thế là mỗi nàng nhận một cái dép thật đau vào lòng bàn tay . Sau đó hắn hỏi hôm nay có phải đi học không , nếu như nói là có thì thoát , nhưng mấy nàng nói không , thế nên .

- Úp mặt vào tường năm tiếng !

Ngày hôm đó , hắn đưa Chí Mẫn ra ngoài chơi . Nhưng có vẻ Chí Mẫn không thích thú với việc này cho lắm . Cậu chán nản nhìn xung quanh , mọi người đều rất vui vẻ trừ cậu . Hắn hỏi cậu muốn chơi gì , muốn ăn gì cậu đều lắc đầu cả . Chí Mẫn ngồi vung vẩy chân trên chiếc ghế đá , mặc kệ hắn đầu óc quay mòng mòng để nghĩ trò vui cho cậu .

- Anh , anh ơi , mình đi xe đạp đi ...

Cậu túm lấy tay lắc lắc , chỉ về phía một cửa hàng cho thuê xe đạp đôi gần đó . Hắn mỉm người chấp thuận . Giao dịch xong xuôi , hắn dắt một chiếc xe đạp đôi ra .

- Chí Mẫn ngồi đằng sau để anh lái cho nhé .

- Không , không Chí Mẫn thích lái cơ .

Cậu phụng phịu xụ mặt xuống , dỗi hờn quay mặt đi chỗ khác . Hắn xoa xoa lưng cậu vỗ về .

- Thôi được rồi em leo lên đi .

- Chí Mẫn biết anh thương Chí Mẫn mà .

Cậu cười khúc khích rồi nhảy lên phía trước , để hắn yên vị đằng sau .

- Ơ , hình như em không biết đi .

- ...

- Nhưng anh sẽ làm gì đó phải không ? Anh thương Chí Mẫn mà phải không ?

- Ừ , em cứ đạp đi , để anh chống chân cho .

Chí Mẫn vui vẻ đạp xe , vẻ mặt vô cùng hạnh phúc . Phía sau lùm cây ở gần đó bỗng phát ra rất nhiều tiếng rúc rích .

- Thiên Trang , chị chụp được chưa ?

- Rồi rồi , đây đây xem đi .

- Ui khoan , còn cảnh đẹp kìa , chụp nữa đi đã .

*Tách , tách , tách *

- Nhỡ ông chủ phát hiện chúng ta không úp mặt vào tường thì sao .

- Đừng lo , có Thiên Hy bao che cho rồi .

- Chụp tiếp đi chứ !

5 cô gái ăn mặc kín mít như ninja , mặc kệ người đi qua đường nhìn họ bằng ánh mắt kì thị tiếp tục chụp ảnh đôi trẻ đang hạnh phúc bên nhau . Nhưng bỗng dưng có tiếng điện thoại , Thiên Nguyệt bắt máy .

- Alo Thiên Hy , có chuyện gì thế em ?

- Chị ơi , chị gọi điện cho ông chủ nói về nhà có người tìm gấp , các chị cũng về đi , ba của ông chủ đến tìm đó .

- Ừ ừ chị biết rồi .

Thiên Nguyệt cúp máy , lại gọi ngay cho Điền Chính Quốc . Họ đứng từ đằng xa cũng có thể thấy vẻ mặt hắn hết sức khó chịu . Sau đó họ cũng phải vội vã trở về , không ở lại thêm nữa .

Thiên Hy đứng ở ngoài cổng ngóng chờ mãi mới thấy ô tô của 5 chị em trở về . Các cô gái lập tức chạy vào trong .

- Sao ? Gia gia nói gì thế em ?

- Dạ , gia nói là gọi ông chủ về gấp , mang luôn cả cậu đến gặp ông . Nhìn gia có vẻ căng lắm , em đã kể cho các chị biết chuyện đã xảy ra với ông chủ và cậu chủ rồi mà .

- Bọn chị cũng đang lo đây , sợ gia bắt cậu đi thôi .

- Ông chủ về , mau chạy vào nhà .

Đám người nhìn thấy xe của hắn từ xa vội vã chạy vào trong . Nhìn thấy Điền Thụy đang ngồi nhâm nhi ly trà nóng , lễ phép cúi đầu .

- Gia gia .

- Ừ, ông chủ mấy đứa về chưa ?

- Dạ ông về đến nơi rồi ạ .

Sau đó họ lặng lẽ quay trở về phòng , mở hé cửa để theo dõi câu chuyện . Điền Chính Quốc đưa cậu xuống xe , nắm chặt bàn tay của cầu rồi kéo vào . Khuôn mặt hắn hiện tại đầy sát khí , hắn không muốn đối mặt với ba hắn chút nào cả .

- Ba !

Chí Mẫn ngơ ngác nhìn hắn chào người kia , sau đó mỉm cười chào theo .

- Ba !

Điền Thụy cau mày , đặt ly trà xuống bàn đính chính .

- Ai là ba của cậu .

Chí Mẫn biết ông ấy đang nói đến mình , phụng phịu quay sang nhìn hắn . Hắn ngồi xuống ghế đối diện rồi kéo cậu xuống bên cạnh .

- Ba đến đây làm gì ?