Quyền Sắc Giãy Dụa

Chương 93: Tâm sự của Thôi Chân

EDIT: Meode

Xin giới thiệu với chị, đây là Chu Thông là chủ tịch trấn Tân Thôn của huyện Vân Sơn!

Nhậm Lan vội vàng giới thiệu với chị của mình.

- À…chỉ là chủ tịch trấn thôi à..

Không đợi cho chị mình nói xong câu, Nhậm Lan đã dùng ánh mắt ngăn lại, lúc này Nhậm Mai mới nhớ lại chuyện lần trước em trai Nhậm Vĩ bị đánh là do tên Chu Thông này.

- Còn đây là Nhậm Mai, vợ của Hàn chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố cũng là chị ruột của chị!

Nhậm Lan giới thiệu.

Chu Thông từ lúc vừa mới bắt đầu bước vào cửa phòng thì đã so sánh vóc dáng của hai người đàn bà này rồi, bộ ngực chị so với em thì lớn hơn, nhưng ngực của em thì có vẻ săn chắc hơn, nhưng dáng người chị so với em thướt tha hơn, mông chị so với em cũng lớn hơn, nhưng cũng tựa như trên bầu ngực, cái mông của chị bè tròn ra, mông của em có vẻ tinh xảo gon gàng hơn, nhưng hai cái mông đít này đều to đầy tràn ngập sự co dãn.

Nghe được Nhậm Lan giới thiệu, Chu Thông vốn định mỉm cười đáp lại, nhưng thấy Nhậm Mai bất chợt đứng dậy, Chu Thông nghĩ cô chắc là muốn đến cùng mình bắt tay, liền vội vàng đưa tay ra, không ngờ tới Nhậm Mai hướng về phía Chu Thông khẽ mỉm cười nói:

- Xin lỗi.. chị mắc tiểu, đi toilet một chút!

Nghe Nhậm Mai nói, trong lòng Chu Thông mắng to: "Bà mẹ nó, không có nể mặt gì cả!

Nhậm Lan thấy được Chu Thông bị xấu hổ, liền vội vàng nắm tay của Chu Thông nói:

- Gặp được Chu chủ tịch, chị rất cao hứng!"

Nắm bàn tay Nhậm Lan mềm mại như là không có xương, nhưng giờ thì Chu Thông cảm thấy không còn thú vị gì nữa. Mẹ kiếp.. đến đây ăn bữa cơm, vô duyên vô cớ lại bị người chế ngạo xem thường, cái con mẹ nó chuyện gì xảy ra vậy?

Nhậm Lan vẻ mặt áy náy nói:

- Vừa rồi chị đi vệ sinh thì nhìn thấy một mình Chu chủ tịch, chị muốn mời cậu tới đây, không ngờ là chị Nhậm Mai tính tình lại làm như vậy!

Nghe được Nhậm Lan nói, Chu Thông cũng không muốn mình mất đi phong độ, vội vàng nói:

- Chị Nhậm đừng có quan trọng hóa vấn đề, không có gì đâu, với lại em cũng có hẹn bằng hữu rồi!

- Chu chủ tịch, lần trước cám ơn sự giúp đỡ chu toàn của cậu, nếu không thì chị sẽ gặp phiền toái!

Nói xong Nhậm Lan cả khuôn mặt đỏ bừng, nhớ tới mình từng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng ở trước mặt Chu Thông, hắn còn lấy từng tờ giấy lau sạch sẽ trên cái âʍ ɦộ, trên mông đang dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình ..

Thấy Nhậm Lan thẹn thùng động lòng người, Chu Thông tuy rằng cũng hứng thú, nhưng đành cười nói:

- Cũng đâu có gì, chỉ là một câu nói thôi mà, nhưng thật ra về sau chị phải chú ý, tuổi của chị đang khỏe mạnh như lang như hổ, cùng nhau hòa với đàn ông đứng tuổi, đến lúc xảy ra nhân mạng thì hối hận cũng đã muộn!

Hai người đang nói chuyện, mặc kệ Nhậm Mai bước vào, Chu Thông cũng không muốn nhìn thấy Nhậm Mai nữa, liền vội vàng đứng lên rời đi.

…………………………………………………………………………………………….

Khi đến phòng ăn trên lầu hai thì thấy Thôi Chân đã gọi thức ăn ngon lên chờ đợi hắn rồi! Chu Thông mỉm cười, không khách sáo ngồi xuống ăn ngay.

Thôi Chân đưa đôi mắt tình ẩn tình nhìn Chu Thông, trong lòng nàng cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra với mình nữa, đang trong khu bơi lội khi nhìn thấy Hiểu Tình đoạt lấy Chu Thông đi mất, trong lòng nàng vừa cảm thấy thất lạc vừa ủy khuất.

- Lần trước nhờ chị trợ giúp, thật sự là rất cám ơn chị!

Chu Thông vừa ăn, vừa ngượng ngập nói với Thôi Chân!

Thôi Chân cười khổ, nhớ tới lần trước vì giúp cho Chu Thông, nàng đã phải lại đưa cái âʍ đa͙σ của mình ra cho cha chồng sử dụng, chuyện này há chỉ là một câu cám ơn đơn giản là có thể triệt tiêu đâu, Thôi Chân gượng cười nói:

- Chỉ là một cái nhấc tay thôi mà! Nghe nói bây giờ cậu làm chủ tịch trấn cũng oai phong lắm phải không?

Nghe được Thôi Chân chợt nói như thế, Chu Thông nhớ tới em của Thôi Chân là Thôi Tình hiện đang làm phó chủ tịch trấn Tân Thôn, lời này nhất định là do Thôi Tình nói cho Thôi Chân biết rồi, từ khi Thôi Tình liên minh vùi đầu vào trận doanh của bí thư, hắn đã vạch ra ranh giới giữa hắn và Thôi Tình rồi..

- Hì..vẫn bình thường thôi mà! Em chỉ là thuộc loại quan nhỏ, làm sao mà sánh được với Thôi phó sở trưởng cơ chứ..

Chu Thông ê ẩm trả lời, nghe hắn trò chuyện bên trong có chút ít vị chua, Thôi Chân đang suy nghĩ có nên lại trợ giúp tên này một tay, bữa cơm đã xong, Chu Thông sờ sờ cái bụng cười nói:

- Thoải mái quá!

- Đi thôi!

Thôi Chân đột nhiên lạnh lùng nói.

- Đi đâu?

Thôi Chân đột nhiên thay đổi làm cho Chu Thông chẳng hiểu gì cả.

- Hỏi cái gì mà hỏi, cứ đi theo là được, hỏi nhảm làm gì!

Thấy Thôi Chân đột nhiên tựa như phát hỏa, Chu Thông le lưỡi, thầm nghĩ: “ Đúng là đàn bà, giỏi thay đổi thật! Vừa rồi thật tốt, chỉ chớp mắt liền thay sắc mặt, chẳng lẽ là đến ngày kinh nguyệt? Vừa rồi phía dưới ra máu? Nghĩ đến đây Chu Thông thấy cảm động khi Thôi Chân đến đây theo lời hẹn với hắn, kinh nguyệt đến rồi mà không nghỉ ngơi, lại còn tới đây dùng cơm với mình!

……………………………………………………………………………………………

Chu Thông nhanh nhẩu đoảng đi tiến phía trước nói:

- Chị Thôi Chân, phía trước có nhà thuốc kìa!

- Tiệm thuốc? Cậu trong người khó chịu sao?

Nói xong Thôi Chân đưa thay sờ trán của Chu Thông.

- Không... không phải là em, mà là chị, có phải hôm nay chị đến “ ngày “ rồi phải không?

- Hả….nói lộn xộn cái gì, làm gì đến “ ngày “ mà chị lại không biết!

- Uả… không phải là chị đến “ ngày “ sao?

Chu Thông tỉnh bơ nói một hơi ra!

- Nói tầm bậy tầm bạ, mau đi theo chị đi!

Thôi Chân mặt đỏ ửng gắt giọng

Chu Thông lái chiếc Hummer, trong lòng nghi ngờ: “ Chẳng lẽ mình đã đoán sai? Biểu hiện thất thường của Thôi Chân rõ ràng quá mà?

Chu Thông không hiểu cho lắm, đoán không ra Thôi Chân giờ đang nổi cơn, muốn dẫn mình đi đến chỗ nào, cho đến khi xe chạy vào khu cư xá của thành ủy, thì Chu Thông mới biết được Thôi Chân lại mang mình tới gặp bí thư thành ủy.

"Sao chị ấy không nói trước mình một tiếng, để chuẩn bị ít quà!”

Biết rõ Thôi Chân là có ý đang giúp mình, Chu Thông thầm nghĩ..

▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶