Quyền Sắc Giãy Dụa

Chương 24: Hang âm khanh

- Chu Thông em, cuối tuần này có buổi liên hoan, chị có hẹn vài người đồng học, chúng ta đi đến Phượng Vân Sơn họp mặt nhé.

Lớp trưởng Trịnh Phi Yến cười cười nói với Chu Thông. Đối với sự xưng hô này, Chu Thông đành chịu, tại mình là nhỏ tuổi nhất trong cả lớp, lúc ban đầu chỉ có lớp trưởng gọi là như vậy, sau thì lan tràn khắp cả cả lớp, Chu Thông em,…Chu Thông e! Trong lớp những người khác đối với Chu Thông, thằng này là cán bộ duy nhất từ dưới trấn lên học, cũng rất là tò mò, ai cũng suy đoán là Chu Thông có bối cảnh ở đằng sau.

Làm lớp trưởng trường đảng cũng cạnh tranh kịch liệt sinh mới có được, Trịnh Phi Yến không đến ba mươi tuổi, mà có thể ngồi ở vị trí bí thư thành đoàn, quả thật không thể xem thường, Trịnh Phi Yến khi còn ở đại học vốn là hoa hậu giảng đường, nàng có dáng đẹp như người mẫu, trãi qua nắm tháng giờ đã đẫy đà hơn trước nhưng vẫn làm cho người ta muốn cắn lên đôi môi anh đào đỏ tươi, tản mát ra thiếu nữ mị lực; thông minh, lời nói cử chỉ cũng đều lộ ra cao quý thành thục, phía trước là một đôi bầu vυ' hơi nhỏ, rắn chắc cỡ tròn bằng trái cam sành, mặc kệ Trịnh Phi Yến có mặc áo kích cỡ như thế nào, vẫn không có bao giờ phồng to nhô ra, nhưng cái mông của Trịnh Phi Yến thì lớn đặc biệt, hai bên mảnh thịt mông luôn đẩy cái quần căng ra, tựa hồ nếu nàng hơi dùng lực thì chính giữa khe quần đường chỉ sẽ rạn nứt, khóe miệng nàng có nốt ruồi son nhỏ, càng làm khuôn mặt nàng tăng thêm phần quyến rũ.

- Chị Phi Yến à, cuối tuần này dù sao em cũng không có việc gì, cùng mọi người cùng nhau học hỏi thêm kiến thức cũng được"

Chu Thông mỉm cười đáp ứng, nhìn thấy cái mông căng mẩy của nàng, Chu Thông cảm thấy môi mình bắt đầu phát khô : có câu nói " mông lớn eo nhỏ, một giờ cũng không đủ …" câu này có lẽ sau này sẽ là nguyên nhân giải thích số của Trịnh Phi Yến làm quan lớn.

Phong Vân Sơn nắm ở hương trái của thành phố Lâm Giang, so với độ cao mặt biển là hơn chín ngàn mét, đây là một trong những nơi khai thác phong cảnh du lịch sớm nhất của thành phố Lâm Giang, cả lớp hơn ba mươi người đều có mặt đông đủ, mặc dù không thể nói là lớp trưởng Trịnh Phi Yến có oai phong, nhưng lại chứng minh một điều, người đứng ở sau lưng Trịnh Phi Yến có địa vị rất cao, cho nên ai cũng nể mặt mũi mấy phần.

Chiếc xe buýt chậm rãi đi vào chân núi, mọi người đều xuống xe tham quan vào nhất đại danh thắng của Phong Vân Sơn: đó là Âm Khanh, đó là một cái hang động hướng mặt ra ngoài có dòng suối chảy, không biết là do thiên nhiên hình thành hay là có sự tác động đυ.c đẻo của con người, Âm Khanh dù nhìn theo bất cứ góc độ nào thì hình dáng vẫn là cực kỳ giống như cái âʍ ɦộ của người phụ nữ, truyền thuyết có một vị đạo sĩ xuống chỗ này mượn Âm Khanh dùng thay thế cho âʍ ɦộ của phụ nữ, hấp thu âm khí nhất phi trùng thiên thành tiên, từ đó phong vân bao phủ nơi này, mượn dùng phong vân ngọn núi sừng sững này từ đó được mệnh danh là "Phong Vân Sơn" Âm Khanh chính là nơi vị đạo sĩ thành tiên, tương truyền có nhiều người đàn ông mắc bệnh yếu sinh lý, đến " Âm Khanh " uống nước, rất nhanh liền sẽ được phục hồi, trên Phong Vân Sơn có vị đạo sĩ Nhất Chân đạo trưởng, tám mươi tuổi cao tuổi mà vẫn có thể bước đi như bay, nghe nói chính là nhờ ông mỗi ngày đều uống nước từ " Âm Khanh ", cho nên nước ở " Âm Khanh ” lại bị trở thành thần dược, nước ở " Âm Khanh ” được xưng là thần thủy.

Chu Thông chú ý quan sát cấu tạo của hang động" Âm Khanh ", hắn lại liên tưởng đến cái âʍ ɦộ của bạn gái cũ Hiểu Tình, ngạc nhiên phát hiện quả thật rất giống, đứng bên cạnh Trịnh Phi Yến cùng vài cô bạn học nữ, hắn lại tưởng tượng so sánh lúc các nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, một chút xúc động vì cảm nhận là rất giống với hang động" Âm Khanh ", khi nhìn trái nhìn phải cũng có một vài người bạn học nam với ánh mắt cũng đang nhìn đến phần dưới hạ thể của các bạn học gái, thấy thế nên các bạn học nữ sợ hãi trong lòng, các nàng thấy tình thế không ổn, vội vàng hướng ra xa xa tránh.

Tham quan đã đến gần giữa trưa, mọi người ngồi lên xe buýt đi vào nhà hàng khách sạn tham dự yến hội, ba mươi mấy người chia ra làm bốn bàn, đảng ủy thành phố một bàn, ủy ban thành phố một bàn, các cơ quan khác trong thành phố Lâm Giang một bàn, các huyện một bàn, chỉ có 1 mình Chu Thông là từ dưới trấn lên, cho nên ngồi chung một bàn với các cán bộ ở khu vực huyện.

Sau khi qua vài ba lần rượu, Trịnh Phi Yến vội vã đi ra ngoài nghe điện thoại, sau khi trở về trịnh trọng thông báo với mọi người:

- Chủ tịch thành phố Tả Đại Quốc biết được các học viên trường đảng đang ăn cơm ở đây, chủ tịch rất quan tâm đến chúng ta, nói sẽ tới cùng với mọi người uống chung chén rượu!

Nghe tin tức nặng ký như thế, mọi người đang ngồi đều kích động, nhìn về phía Trịnh Phi Yến đầu hâm mộ, đối với mỗi người đây cũng là một cơ hội để biểu hiện với chủ tịch thành phố, hy vọng chủ tịch sẽ nhớ đến mình, đối với mình sau này khi được lên chức có thể cũng là thêm một sự trợ lực.

Không lâu sau, thì chủ tịch Tả Đại Quốc và thư ký Vương cùng xuất hiện, nói tượng trưng mấy câu, uống cùng mọi người ly rượu, đến lúc gần đi, bỗng nhiên đi đến trước mặt Chu Thông, vỗ vỗ bả vai của hắn nói:

- Chu thông, ráng huấn luyện cho tốt, con đường phía trước rất có triển vọng.

Vương thư ký cũng cùng Chu Thông nắm tay nói:

- Lần trước sau khi từ biệt ở bệnh viện, chủ tịch tả cũng có ấn tượng với cậu lắm đấy!

Nói xong hai người hướng lên phòng chiêu đãi lầu hai đi, theo sát chủ tịch Tả Đại Quốc còn có lớp trưởng Trịnh Phi Yến.

Thị trưởng vừa ly khai mọi người nhẹ nhàng thở ra, bọn họ cũng nhìn về phía Chu Thông trong ánh mắt tràn đầy ganh tị.

Nhớ tới lần trước cứu Tiếu Phi khi nhìn thấy chủ tịch Tả, Chu Thông cũng hoài nghi, mình có làm hì mà để chủ tịch Tả có ấn tượng, nói chuyện với mình cũng không qua hai câu!

Nhìn theo Trịnh Phi Yến theo sát chủ tịch Tả lên lầu hai, Chu Thông cũng đoán ra chỗ dựa của Trịnh Phi Yến chính là chủ tịch Tả.

Vừa vào cửa phòng Trịnh Phi Yến đã duỗi cái lưỡi thơm tho của mình đưa vào trong miệng Tả Đại Quốc, hai người rất nhanh ôm cùng một chỗ, vừa mυ'ŧ lưỡi, vừa đi sát đến bên giường, hai cái lưỡi nhấm nháp quấn quanh, đồng thời quần áo của hai người cũng càng lúc ít đi, rất nhanh cả hai đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, miệng của hai người vẫn dính vào một chỗ chưa rời ra, cũng thấy hai người phối hợp rất là ăn ý.

Tả Đại Quốc dùng đôi môi bao trùm lên miệng nàng, ông ta mυ'ŧ lấy lưỡi nàng nhiệt liệt điên cuồng, vui sướиɠ làm cho ông kích động hưng phấn, đôi bàn tay tại trên người của Trịnh Phi Yến lục lọi, dục niệm của Tả Đại Quốc bừng bừng phấn chấn, lúc này Trịnh Phi Yến thân mình cũng đã nhuyễn mềm, ôm cổ Tả Đại Quốc thật chặt, mặc cho đầu lưỡi của Tả Đại Quốc đã vói vào trong khoang miệng của nàng, bọn họ si mê hôn nhau.

Bàn tay Tả Đại Quốc nhẹ nhàng dẫn dắt bàn tay Trịnh Phi Yến, âm thầm để trên dươиɠ ѵậŧ của ông, một cây thịt cứng rắn nổi lên, bàn tay nàng tại trên dươиɠ ѵậŧ cũng bắt đầu khuấy động lấy…

Mà bàn tay của Tả Đại Quốc cũng cuồng bạo trượt đến trên cái khe thịt âʍ ɦộ kia đã ướt ươn ướt bên trong cửa miệng âʍ đa͙σ, ông dí vào cho ngón tay dính thấm dịch nhờn, khi thì khẽ búng, khi văn vê lúc xoa nắn bên trong hai mép lớn âʍ ɦộ, Trịnh Phi Yến tại trong ngực của ông giãy dụa, rêи ɾỉ, nàng hấy cái mu âʍ ɦộ để trực tiếp hơn tiếp xúc với những ngón tay của Tả Đại Quốc, giúp cho nàng mang đến thêm hơn kɧoáı ©ảʍ.

Khi cùng ngã xuống giường, Tả Đại Quốc theo thói quen nằm ở trên người của Trịnh Phi Yến, dươиɠ ѵậŧ nằm xuôi theo cái khe thịt âʍ ɦộ không ngừng ma sát, hai người cùng nhau hưởng thụ say mê.

Tả Đại Quốc chậm rãi đùa bỡn thân thể hoàn mỹ Trịnh Phi Yến, hai bầu vυ' săn cừng tròn trịa gọn gàng vừa phải, dưới sự vuốt ve của Tả Đại Quốc bành trướng phồng lớn hơn trước khá nhiều, Trịnh Phi Yến không kiềm hãm được tiếng rêи ɾỉ làm cho Tả Đại Quốc càng thêm không kềm lòng được, ông đẩy hai bắp đùi no tròn của Trịnh Phi Yến dạng ra, đầu khấc dươиɠ ѵậŧ chuẩn bị xâm nhập hết vào cửa miệng âʍ đa͙σ của nàng, Trịnh Phi Yến làm nũng, bên dưới uốn éo người qua lại, làm cho đầu khấc dươиɠ ѵậŧ của Tả Đại Quốc đang cố gắng thọt vào, bị uổng phí công sức bị tuột ra khỏi cửa miệng âʍ đa͙σ của nàng.

-Ngoan nào cục cưng…

Nói xong Tả Đại Quốc lại phải làm từ đầu, vừa nhét đầu khấc dươиɠ ѵậŧ lọt vào bên trong cửa hang âʍ đa͙σ, Trịnh Phi Yến nghịch ngợm lại đong đưa cái mông lớn, dươиɠ ѵậŧ Tả Đại Quốc lại trượt xuống dưới khe đít của nàng.

- Cục cưng… nghe lời nào…

Lần này Tả Đại Quốc có kinh nghiệm, hai cái tay nắm chặt lại cái mông đít của Trịnh Phi Yến, lại chậm rãi kiên nhẫn từ từ đưa đầu khấc vào trong âʍ đa͙σ nàng, nếu như trong công tác Trương đại nhân cũng không ngừng nhẫn nại kiên trì như vậy, thì thành phố Lâm Giang nhất định sẽ trở thành thành phố siêu cường phát triển, sau khi dươиɠ ѵậŧ kết hợp thành công với âʍ đa͙σ, Tả Đại Quốc dùng tay lau mồ hôi trán, vỗ vỗ bờ mông Trịnh Hiểu Yến nói:

- Ngoan ngoãn, nghe lời, nếu em không cho anh giấy thông hành, thì anh cũng sẽ không cấp giấy thông hành cho em đâu nhé!

▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶