Nói vài câu cho xong, nam nhân đeo mắt kiếng giờ đây biểu hiện rất nhiệt tình, có thể là vì để tạ lỗi, còn tự mình sắp xếp chỗ ở của Chu Thông trong ký túc xá ở trên lầu.
- Đồng chí Chu Thông, phòng của đồng chí, đây là chìa khóa, nội dung chương trình học trong túc xá có dán trên bảng thông báo. Đến lúc đó cứ đúng ngày giờ thì lên lớp, ăn cơm ngay tại căn tin, tôi chỉ hướng dẫn những chuyện cơ bản cho đồng chí biết.
Nam nhân đeo mắt kiếng nhã nhặn nói.
Chu Thông cầm lấy cái chìa khóa phòng, đương nhiên phải cám ơn, khi gã đeo mắt kiếng đi rồi, Chu Thông mở cửa phòng, chỉ có một gian phòng, nhưng là quét dọn sạch sẻ, có một giường lớn, không thể tưởng được đến trường đảng học tập mà còn được cấp riêng 1 gian phòng, đệm chăn đầy đủ hết, bàn học tập, 1 máy tính có kết nối mạng, tủ quần áo, vào cửa sau bên tay trái là buồng vệ sinh chung với phòng tắm, tuy rằng nhỏ hẹp, nhưng là có còn hơn không.
- Điều kiện khá tốt!
Chu Thông thầm nghĩ trong lòng, hắn nhanh chóng sắp xếp một chút, sau đó đi mua ra bên ngoài mua đồ dùng hằng ngày, ăn cơm, tắm rửa, bận rộn cho mãi cho đến trời chạng vạng chiều.
Nằm ở trên giường, tuy rằng đi đường mệt nhọc, nhưng vẫn ngủ không được , trong chốc lát hắn lại nghĩ đến Thôi Tình, lấy điện thoại di động ra nhắn tin cho nàng:
"Chị đã ngủ chưa? Chú ý công tác giữ gìn sức khỏe, chiếu cố thật tốt cho bản thân mình, tôi rất thích chị!
Đợi một hồi không thấy hồi âm của Thôi Tình, thì lại nhận được tin nhắn của Tôn Mộng Đồng:
"Anh Chu..sau khi huấn luyện xong ở trường đảng, anh có rời khỏi trấn Tân Thôn không? Em không nỡ nhìn anh rời đi!”
Chu Thông đoán hiện tại trấn khói thuốc súng tràn ngập, chắc là đã có lời đồn sau này hắn sẽ rời khỏi trấn, nên định gửi lại tin nhắn, nhưng hắn chợt nhớ tới Tôn Mộng Đồng cũng nổi danh là nhiều chuyện, thời kỳ lúc này đang nhạy cảm, cũng chưa biết sau này sẽ như thế nào, trong lúc đang do dự thì Thôi Tình hồi âm tin tức:
"Vừa mới tắm rửa xong, nên không nghe nghe thấy, học tập ở trường đảng là thứ yếu, mấu chốt là tạo mối quan hệ tốt với đồng học, để sau này có cơ hội lót đường."
Lúc này thì ngủ cũng không được, liền đi ra khỏi trường đảng, hắn loanh hoành đi dạo bộ định tìm cái gì ăn chút, vừa đi đến một cái sạp nhỏ liền ngồi xuống, mua xâu thịt dê với một chai bia, tự mình rót lấy chầm chậm uống, lúc này Chu Thông lại cảm thấy cuộc sống thật là tốt đẹp, ngẩng đầu lên nhìn cảnh đêm thành phố Lâm Giang, hắn đã học tại Lâm Giang bốn năm đại học, giờ phút này Chu Thông mới cảm giác mình đối với Lâm Giang vẫn còn xa lạ biết bao.
Chợt có một nhóm các thanh niên nam nữ trẻ tuổi ăn mặc hở hang hướng đối diện đi đến quán Karaoke, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười ré lên của các cô gái, nhìn thấy tình cảnh nhóm thanh niên này cũng trạc lứa tuổi của mình sống mơ màng không có mục đích, Chu Thông cảm giác mình quả thật là có may mắn, có dự án theo đuổi, có lý tưởng, có mục tiêu, có chí khí, mình đã nhanh trở thành thanh niên “ 4 có “ rồi.
- Anh…có muốn em phục vụ không?
Một cô gái xinh đẹp còn trẻ xinh, mặc cái váy đỏ cổ áo thật rộng ngồi ở phía đối diện Chu Thông hỏi.
- Phục vụ? Phục vụ cái gì?
Chu Thông vừa hỏi ra liền lập tức có ngay đáp án, hắn hối là mình phản ứng chậm, đã mở miệng ra hỏi.
- À…phục vụ chia hai loại chẵn và lẻ! Chẵn là cho anh mặc sức đùa nghịch, trên dưới, trước sau gì cũng được, anh muốn như thế nào thì em chiều thế đó, chỉ cần anh hài lòng là tốt rồi, dĩ nhiên, giá tương đối có chút cao!
Cô gái thao thao bất tuyệt giới thiệu sản phẩm của mình phục vụ.
- Xin lỗi, tôi không có đủ tiền!
Chu Thông liền từ chối, hy vọng cô gái này có thể bỏ qua, nhanh chút rời đi.
- Há..không đủ tiền thì cũng không sao, em cũng còn có thể bán lẻ, hay là anh ăn thịt bánh bao đi?
Cô gái thấp giọng nói.
- Cái gì? Bánh bao?
Chu Thông ở tại thành phố Lâm Giang qua bốn năm đại học chưa nghe nói qua cái từ ăn thịt bánh bao này.
- Anh xem, đây này, no đủ đầy đủ thịt…
Nói xong cô gái kéo cái cổ áo rộng ra, lộ ra một đôi bồng đảo trắng tinh, dù là hai đầu núʍ ѵú đã hơi thâm đen, nhưng hai bầu vυ' vẫn còn dựng đứng, không có khuynh hướng rủ xuống, không để cho Chu Thông quan sát kỷ lưỡng, nàng nhanh chóng thả cổ áo ra như lúc ban đầu, coi như không có phát sinh chuyện gì, nhìn chằm chằm Chu Thông nói:
- Như thế nào đây? Quan góc bên kia đường ăn thịt bánh bao nhé..
- Xin lỗi, tôi không có mang tiền nhiều lắm, chờ đến lúc tôi có mang theo tiền, nhất định sẽ tìm đến cho cô!
Chu Thông ngượng ngùng nói.
- Hừ..đồ thứ thần kinh….
Cô gái nói xong lẩm bẩm không ngừng mau chóng rời đi.
Nhìn nàng vội vàng rời đi, Chu Thông khóe miệng mỉm cười.
Liên tục vài ngày sau, Chu Thông dần dần thích ứng sinh hoạt ở trong trường đảng, buổi sáng rời giường, có khóa học thì lên lớp, không có tiết học thì ở trong phòng lên mạng tra cứu tư liệu.
Hắn bây giờ đối với mỗi một cơ hội, đều vô cùng quý trọng, cho nên học tập rất nghiêm túc, kỳ thật là học ở trường đảng cũng không giống đi học bên ngoài, nơi đây chủ yếu học là lý luận, Chu Thông có cảm giác giang viên trình độ rất cao, quả thật là hắn có thể học được thêm mỗi điều một ít.
Trong quá trình học tập Chu Thông cũng không quên tạo mối quan hệ cùng với học viên khác, hắn cẩn thận quan sát bạn học chung quanh, chỉ có mình hắn hình như là khác biệt, bởi vì những người này, trên cơ bản đều là cán bộ các cơ quan ở trên huyện được cử đi học, có rất nhiều cấp bậc đều là cấp khoa trở lên, có người còn thậm chí rất cao, hơn nữa tuổi cũng không lớn, chỉ có hắn là cấp phó cổ dạng thấp nhất, đúng là thấy được mình là người phá lệ …..
▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶