Quyền Sắc Giãy Dụa

Chương 6: Con gái của Bí thư tỉnh ủy

EDIT: Meode

- Chuyện gì…...

Nhìn đến thế trận này Chu Thông liền xuống xe hỏi.

- Chúng tôi là công an TP Lâm Giang, nhận được tố cáo nói trên khu vực Linh Kê Sơn thường có đám người đua xe, chúng tôi đã đã đợi các người lâu rồi!

Phía trước một cảnh sát cao lớn nói.

- Các đồng chí hiểu lầm rồi, tôi làm ở ủy ban trấn Tân Thôn, đến nơi đây điều nghiên, tìm hiểu số liệu, gặp được cô gái này té ngã xuống sườn núi nên cứu lên.

Chu Thông chịu nhịn giải thích.

- Đừng có dài dòng, nhân chứng vật chứng đều có ở đây, chiếc xe gắn máy và chiếc xe Santana, các người đúng là không muốn sống nữa, cấp trên quy định ngày phá án, lão tử đang lo không có cách nào để báo cáo kết quả công tác, coi như là cậu không gặp may đi, nếu bình thường thì các cậu chỉ cần đưa tiền phạt cho mấy anh đi uống rượu thì xong, lần này thì xin lỗi…!

Một gã cảnh sát khác đeo mắt kiếng nói.

- Cậu nói là làm ở ủy ban trấn Tân Thôn, xuất ra giấy chứng minh công tác của cậu để chúng ta kiểm tra…

Tên cảnh sát hung tợn nói.

Chu Thông từ theo trong xe lấy ra chứng minh công tác, vài gã cảnh xem xét rồi ra xa thương lượng vài câu, xong quay trở về nói:

- Trong hai người, một theo chúng ta trở về đồn công an để điều tra, một người thì có thể đi! Bất quá tôi thấy cô gái này t tuy rằng xinh đẹp, đáng tiếc là đang bị thương, cân nhắc đi là ai ở lại về đồn công an?

Chu Thông suy nghĩ một chút nói:

- Ta sẽ đi với các anh, cô gái này bị gảy xương chân, chậm trễ thời gian dài sợ là ảnh hưởng việc trị thương!

- Hừ..ai cũng không đi, một người cũng không đi, anh kia cầm điện thoại đưa cho tôi mượn một chút!

Tiếu Phi đột nhiên lên tiếng, mọi người đều giật mình.

- Đưa cho cô gái điện thoại, cứ để cho gọi! Tại TP Lâm Giang này, tôi nói muốn bắt người, để xem ai dám cầu tình, từ trên tỉnh có gửi về thông báo chấn chỉnh lại tình hình đua xe trái phép…xem ai dám lên tiếng.

Gã được xưng là Vương đội trưởng có chút bực dọc nói.

Được sự đồng ý của cảnh sát cho phép Chu Thông đem điện thoại di động của mình đưa cho Tiếu Phi, bấm số xong nàng lớn tiếng la lên:

- Tiếu Sĩ Lương con hận, con cùng cô đến huyện Vân Sơn khảo sát, bị té xe làm chân con bị gảy, cảnh sát còn lại muốn bắt con, con hận chết đi được….!

Nói xong Tiếu Phi duỗi ra cánh tay ném cái điện thoại di động ra ngoài cửa kính xe, Chu Thông nhìn thấy cái điện thoại mình rất xót ruột, nhưng khi thấy khuôn mặt đầy nước mắt của Tiếu Phi, hắn cố nhịn xuống bất mãn trong lòng, thầm nghĩ rằng: “ Tuổi trẻ như vậy mà thật ngang tàng, thật là một sao chổi, đυ.ng tới nàng thì thật là xui xẻo…”

- Tiếu sĩ Lương này là ai?

Nghe được Tiếu Phi này gọi điện thoại nói mà không hiểu rõ lắm, Vương đội trưởng lẩm bẩm.

- Chung quanh đây không có lãnh đạo họ Tiếu, có thể là lãnh đạo nào ở huyện Vân Sơn hoặc là ở trấn Tân Thôn mà thôi! Chứ chỉ là một cô gái nhỏ thì làm sao có thể quan hệ được đại nhạn vật nào!

Một người cảnh sát đáp, tiếp theo đó là một trận cười vang.

- Này…này… tỉnh... trên tỉnh.. mới tới một bí thư Tỉnh ủy ..hình như tên là… Tiếu Sĩ Lương!

Tên cảnh sat đeo mắt kiếng vừa nói xong thì mấy gã cảnh sát còn lại mặt đã tái xanh rồi.

- Không có khả năng này, cô gái này mới bây lớn, mà dám dùng loại khẩu khí này nói chuyện với bí thư Tỉnh ủy? Không có khả năng!

Vương đội trưởng vừa lau mồ hôi trán vừa nói.

Trong lúc đám cảnh sát đang thảo luận, thì điện thoại của Vương đội trưởng vang lên, ông ta vội vàng báo cáo:

- Này…thủ trưởng, chúng tôi đang bắt mấy tên đua xe, chuẩn bị mang trở về thẩm vấn, cam đoan đúng kỳ hạn sẽ phá án!

- Vương Khai Phát mắt chó của ông mù mẹ nó rồi, ông ở yên tại chỗ đợi lệnh, không có mệnh lệnh của tôi thì không được rời đi nửa bước, nói ra mau vị trí cụ thể của ông, tôi đã đến trấn Tân Thôn rồi!

Trong điện thoại phát ra giọng nói gào lên điếc tai nhức óc, tất cả mọi người đều nghe được rành mạch.

Vương đội trưởng cúi đầu khom lưng nói ra vị trí, không lâu sau đó, một chiếc việt dã LandRover dẫn đầu, dẫn theo hai xe cảnh sát chạy đến trước mặt, Vương Khai Phát vội vàng cất bước tiến lên nghênh đón.

Từ trong xe việt dã LandRover bước xuống một người đàn ông trung niên mang giày tây, đeo mắt kiếng, vừa xuống xe liền thấy bên trong xe Tiếu Phi đang nằm trên sau, vội vàng chạy tới thấp giọng nói:

- Xin hỏi có phải cô là Tiếu Phi phải không? Tôi là Tả Đại Quốc chủ tịch ủy ban thành phố Lâm Giang, có lỗi vì đã tới chậm!

Vừa nghe chủ tịch thành phố đích thân tới, Chu Thông liền tiếp lời nói:

- Thưa chủ tịch, tôi công tác ở ủy ban trấn Tân Thôn, Tiếu Phi chân bị gảy xương, cần trị liệu cấp bách, không thể chậm trễ được nữa rồi!

- A! Là như thế sao! Vương thư ký, lập tức thông báo cho viện trưởng Trương Tử Minh bệnh viện nhân dân Lâm Giang, chuẩn bị sẵn việc giải phẫu nối xương, tự mình là người mổ chính!

Nói xong chủ tịch Tả khoát tay, đoàn xe cấp tốc quay về hướng nội thành TP Lâm Giang chạy..

…………………………………………………………………………………………

Chu Thông vừa xuống xe trước phòng cấp cứu bệnh viện Lâm Giang, liền bị một đám nhân viên y tế vội vàng chen qua một bên, nhìn thấy cảnh tượng này, Chu Thông cũng tạm thời suy đoán được thân phận của cô gái mạnh mẽ ngang bướng này.

Nhìn xem nhiều người như vậy bu quanh dùng cáng đem Tiếu Phi mang vào trong phòng giải phẫu, Chu Thông trong lòng thở phào nhẹ nhõm, xoay người chuẩn bị quay trở về báo cáo kết quả công tác, khi nhìn thấy cái kính hậu phía trước đã rỗng tuếch, trong lòng đang tính toán làm như như thế nào để báo cáo kết quả công tác đây.

- Chủ tịch Tả cho gọi cậu vào bên trong gặp mặt!"

Thư ký Vương đi đến trước mặt Chu Thông nói.

Hắn đi theo theo Vương thư ký đi vào phòng làm việc của viện trưởng, nhìn thấy chủ tịch Tả đang ngồi nói chuyện với một vị ước chừng 50 tuổi nhìn qua hơi có vẻ già nua, thấy Chu Thông bước vào cửa, chủ tịch Tả liền vội vàng nói:

- Đây là Chu Thông, công tác ở ủy ban trấn Tân Thôn, có mặt tại hiện trường, còn vị này là bí thư thành ủy Hạ Gia Nông.

Nghe lời giới thiệu như thế Chu Thông thất sắc, chính mình chỉ là một nhân viên công vụ nho nhỏ làm ở ủy ban trấn, trong vòng một ngày chẳng những thấy được mặt chủ tịch thành phố, còn thấy cả bí thư thành ủy, xem ra là phần mộ tổ tiên của hắn tỏa ra đầy khói xanh.

Lúc này Chu Thông mới đem quá trình phát sinh giảng thuật nói cặn kẽ một lần, đương nhiên về phần chi tiết cởϊ qυầи dài, sờ đùi thì hắn giấu tiệt không kể ra.

Vừa nói hết thì thấy bí thư Hạ một nắm đấm đánh vào trên bàn, chén nước trên bàn văng rơi trên mặt đất rơi dập nát..

- Buồn cười, đây là công an của chúng ta đây sao? Bọn họ là vì dân chúng phục vụ sao? Trong khi có người bị thương không đưa đi cấp cứu mà còn đòi giữ người, bọn họ có còn một chút lương tri không! Chủ tịch Tả, không phải tôi muốn nhúng tay vào chuyện của bên ủy ban, việc này tôi sẽ tra xét đến cùng, hôm nay tất cả các công an có mặt ở hiện trường tất phải lập tức đều miễn chức, trở về trường đảng học tập lại!

Bí thư Hạ ngôn từ chánh nghĩa, Chu Thông cảm xúc cũng kích động, tự đáy lòng đối với vị bí thư thành ủy này cảm thấy kính nể, cán bộ chân chính vì nhân dân mưu cầu phúc lợi mới là vị cán bộ tốt.

▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶